Lấy nhau được 2 tháng tôi đã phải chịu biết bao nhiêu áp lực từ phía gia đình chồng. Mẹ chồng tôi cuồng tín, trước đây bà không muốn anh lấy tôi vì đi xem bói, thầy bảo hai người không hợp mệnh nhau cho lắm. Nhưng vì sự kiên quyết của anh nên cuối cùng, chúng tôi đã đến được với nhau.
Anh là người biết nghe lời bố mẹ, chỉ riêng có chuyện lấy vợ là anh làm trái ý. Chúng tôi sống chung nhà chồng, đó là điều tôi lo lắng nhất từ khi về làm dâu. Vì vốn không hợp mẹ chồng, nói đúng hơn là mẹ chồng không ưa tôi, nên tôi rất sợ. Tôi lo lắng một ngày nào đó, cuộc sống này sẽ vì mối quan hệ mẹ chồng con dâu mà rạn nứt.
Khi về được mấy tháng đầu, mẹ anh đã răn chúng tôi là phải cố gắng kiếm cho được thằng cu. Mẹ không muốn đứa con đầu lòng là con gái, vì nhà mẹ làm kinh doanh, anh lại là con trưởng trong nhà, chẳng còn ai có thể nối dõi ngoài con của anh cả. Mẹ cần cháu đích tôn và phải là đứa đầu tiên thì mẹ mới yên tâm kinh doanh được. Vả lại, thầy phán rằng, phải sinh con trai đầu lòng thì sau này mọi vận hạn vì lấy tôi về sẽ được giải xui.
Mẹ anh cổ hủ, tôi có nói thế nào về chuyện, trai gái không do người vợ
quyết định mẹ anh cũng không nghe. (ảnh minh họa)
Thế nên, sau 4 tháng, biết tin tôi mang thai con gái, mẹ ngay lập tức bảo tôi bỏ thai. Cái thai đã lớn, giờ bỏ thì làm sao bây giờ. Tôi khóc hết nước mắt. Mẹ nói, tôi không có sự lựa chọn nếu muốn ở lại nhà này và làm con dâu của mẹ. Không hiểu sao anh lại nghe lời mẹ, vì thật ra, khi đó anh cũng chưa sẵn sàng đón nhận đứa con này, vì anh còn muốn lo công việc kinh doanh cho ổn thỏa, vì gia đình anh vừa mới thua lỗ một khoản lớn. Có thể, mẹ cho rằng, đứa con gái trong bụng tôi chính là nguồn cơn của chuyện này. Và tôi uất ức nhưng vẫn phải bỏ thai, cảm thấy tội lỗi vô cùng.
Mẹ anh cổ hủ, tôi có nói thế nào về chuyện, trai gái không do người vợ quyết định mẹ anh cũng không nghe. Mẹ không tin vào bác sĩ mà chỉ tin vào thầy bói.Và lần thứ hai, mẹ không đợi khi cái thai lớn đủ để biết giới tính nữa, mẹ đã nhờ thầy bói phán để biết trước. Và thật trớ trêu, thầy phán tôi lại sinh con gái và bảo, nhất định lần này phải bỏ vì nếu như có bỏ thì lần sau sẽ là con trai.
Tôi đau lòng vì sự cuồng tín của bà, không hiểu sao trên đời còn có người như vậy. Ban đầu, anh cũng không đồng ý vì nghĩ mẹ mình làm quá vì đã là lần thứ hai rồi, nhưng mẹ anh dọa chết nếu như tôi không bỏ đi. Và cuối cùng, tôi phải hi sinh con mình để chuộc tính mạng cho mẹ anh. Thật sự là một việc làm vô đạo đức… Tôi ân hận quá nhưng giờ không có đường lui.
Giờ đây, tôi không còn dám nghĩ tới chuyện mang bầu nữa dù mẹ có hứa
đứa con thứ ba này mẹ sẽ không làm gì nữa. (ảnh minh họa)
Vậy là hai lần tôi đã bỏ đi đứa con mình mang nặng trong bụng. Tôi thật là người mẹ nhẫn tâm, xã hội này, con người gần kề bên tôi bắt tôi làm thế. Người bà mà lẽ ra phải yêu thương cháu nội thì lại bắt tôi phải bỏ cháu đi. Tôi thật không thể nào tưởng tượng được. Khi đứa con thứ hai bị bỏ đi tôi đã bị ám ảnh vô cùng, đêm không ngủ được, ngày không ăn được. Tôi sút giảm sức khỏe trầm trọng. Chồng tôi thấy vậy nên thương tôi và quyết định sẽ bảo vệ tôi.
Giờ đây, tôi không còn dám nghĩ tới chuyện mang bầu nữa dù mẹ có hứa, đứa con thứ ba này mẹ sẽ không làm gì nữa. Thật ra, mẹ nghe lời thầy đây sẽ là con trai nên mẹ mới hành động như thế. Giả sử là gái thì sao, tôi thề là nếu mẹ có không chấp nhận tôi cũng vẫn sẽ sinh con ra. Tôi đã cam chịu quá nhiều rồi, hết chịu nổi rồi, không thể có người đàn ông như thế nữa. Tôi đang rất ức chế và thật sự muốn vùng dậy đấu tranh.
Theo Eva.vn