Điển tích liên quan đến câu nói “Trời đổ cơn mưa, góa phụ đi lấy chồng”
Chuyện kể rằng thời xa xưa, tại một ngôi làng miền núi vô danh, có một góa phụ có chồng chết trẻ và sống một mình với một đứa con tên là Chu Diệu Tông. Dù bà góa đã mất chồng nhưng may mắn thay con trai bà rất thông minh và hiếu học.
Chính vì thông minh, ham học hỏi và có tài văn chương xuất chúng nên khi trưởng thành Chu Diệu Tông đã vượt qua mọi thử thách và thi đỗ trạng nguyên năm 18 tuổi, được hoàng đế yêu mến trong kỳ thi cung đình và muốn phong làm phò mã.
Khi Hoàng đế hỏi về cuộc sống của mình, Chu Diệu Tông đã tâm sự rằng, mẹ cậu không có ý định đi bước nữa chỉ vì để chuyên tâm nuôi nấng cậu nên người, Hoàng thượng nghe xong cảm thấy vô cùng cảm động. Sau đó, Hoàng đế ra lệnh ban cho mẹ của Chu Diệu Tông một bài vị tên là “Trinh tiệt bài phường”, tức là vòm tưởng niệm để vinh danh một góa phụ trinh tiết và thuần khiết.
Chu Diệu Tông được hoàng đế ban thưởng rất phấn khởi nên vội vàng lên phương tiện di chuyển nhanh nhất, ngày đêm về quê thăm mẹ, báo cho mẹ biết tin vui. Tuy nhiên, điều mà Diệu Tông không ngờ tới là người mẹ rất vui khi thấy con trở về nhưng khi nghe về phần thưởng mà Hoàng thượng ban tặng, mẹ cậu sắc mặt đột nhiên thay đổi.
Chu Diệu Tông nhiều lần gặng hỏi mẹ, cuối cùng mẹ cậu cũng nói ra sự thật. Câu trả lời của mẹ khiến cậu như bị sét đánh, không thể tin được. Hóa ra, để con trai có tương lai, mẹ đã gửi cậu học cùng Trương Chung Cử - một học giả nổi tiếng ở địa phương. Cũng chính nhờ sự giáo dục cẩn thận của thầy Trương mà Chu Diệu Tông mới có được kết quả như ngày hôm nay.
Sau nhiều năm, cả hai cũng nảy sinh lòng ngưỡng mộ lẫn nhau và đồng ý rằng khi Diệu Tông trở thành trạng nguyên, họ sẽ dành phần đời còn lại bên nhau.
Nhưng Chu Diệu Tông sau khi nghe được những lời này, không khỏi cảm thấy lạnh sống lưng. Suy cho cùng, đối với người xưa, những gì hoàng đế nói là một lời hứa không thể dễ dàng thay đổi. Chu Diệu Tông bật khóc rồi quỳ xuống: Mẹ à, nếu mẹ thực sự làm như vậy, con sẽ phạm phải ''tội nói dối Quân vương'', tội này sẽ bị chu di tam tộc. Lúc này, mẹ cậu bỗng nhiên bật khóc.
Người mẹ nghe xong lời nói của con trai Chu Diệu Tông, cũng khó xử, không khỏi thở dài. Bà cởi chiếc váy trên người đưa cho con trai và nói:
“Con trai, con cũng nên báo hiếu với ta một lần, ngày mai, con hãy giúp ta giặt sạch chiếc váy này. Nếu đến tối mai chiếc váy này khô, ta sẽ không đi bước nữa; nếu chiếc váy vẫn còn ướt, vậy thì việc của ta, con đừng quản nữa”.
Chu Diệu Tông nghe vậy, cảm thấy đây cũng là một phương pháp, nhưng tình cờ ngày hôm sau trời nắng nên Chu Diệu Tông nhanh chóng giặt váy của mẹ rồi phơi ngoài trời cho khô. Tuy nhiên, điều cậu không ngờ tới cuối cùng cũng xảy ra, khi vừa giặt xong chiếc váy thì bỗng nhiên mây đen ùn ùn kéo đến, trời đổ cơn mưa, cuối cùng, chiếc váy đã bị ướt.
Lúc này, người mẹ đã nói với con trai một cách rất nghiêm túc: “Con trai, Trời cuối cùng cũng đổ cơn mưa, đây là Thiên ý, ta sẽ kết hôn, ta không thể phạm Thiên ý”.
Chu Diệu Tông đành bất lực, khóc trong lòng khi đứng trước tình cảnh này. Khi trở lại Kinh thành, Chu Diệu Tông đã đến gặp Hoàng thượng để nói hết thực hư. Hoàng thượng nghe xong, thay vì trách Chu Diệu Tông, lại an ủi nói: “Trời đổ mưa, mẹ khanh phải lấy chồng, đây là do Trời định, vậy hãy để mẹ khanh đi bước nữa”.
“Trời đổ cơn mưa, góa phụ đi lấy chồng” - Người mẹ ở đây ám chỉ ai?
Nhiều người trong chúng ta bị ảnh hưởng bởi những câu chuyện dân gian nên khi nhìn nghe thấy câu này, trong tiềm thức chúng ta luôn nghĩ rằng mẹ ám chỉ người mẹ.
Nhưng trên thực tế, kiểu suy nghĩ này chưa toàn diện. Trước hết, ý nghĩa của câu tục ngữ này được lưu truyền trong dân gian là nói đến: chuyện tất yếu sẽ xảy ra, không có cách nào ngăn cản, cũng không chuyển đi theo ý muốn của người khác.
Ví dụ, động đất, lũ lụt, bão và các thảm họa thiên nhiên khác mà con người không thể thay đổi được cũng được dùng để giải thích những người đã tự mình lựa chọn và sẽ không thay đổi vì ý kiến của người khác.
Dương Huyền (Theo Thương Hiệu và Pháp Luật)