Có thể khi viết lên đây những lời thật lòng này, tôi sẽ bị ném đá tơi tả. Các bạn sẽ cho rằng tôi là cô gái không biết mình là ai, rằng tôi quá thực dụng, kiêu ngạo, tham lam. Song thực sự tôi đã nghĩ về điều rất thực tế này từ hơn 2 năm nay rồi.
Nhất là khi đi làm, tôi được tiếp xúc, gặp gỡ, học hỏi với những suy nghĩ hơn mình nên tôi càng có cơ sở để khẳng định: ai mà đi làm với mức lương 20-30 triệu/tháng cũng chỉ được coi là thường thôi. Mức lương này sẽ chỉ đủ duy trì cuộc sống bình thường cho một gia đình ở Hà Nội mà sẽ không để ra được. Vì thế, tôi nghĩ yêu cầu của tôi không hề cao. Tôi đang đặt mục tiêu sẽ chỉ kết hôn với người đàn ông có lương tháng ít nhất 50 triệu trở lên.
Xin kể sơ qua một chút về bản thân tôi. Tôi là một giám đốc phụ trách đối ngoại của một công ty truyền thông lớn tại Hà Nội. Hiện tôi đã bước sang tuổi 29 và đã có nhiều năm kinh nghiệm trong nghề. Với vị trí của mình và những gì tôi cống hiến cho công ty, mức lương của tôi cũng hậu hĩnh. Thu nhập mỗi tháng của tôi không dưới 8 con số, thậm chí có nhiều tháng tôi đạt 9 con số.
Tôi là một giám đốc phụ trách đối ngoại của một công ty truyền thông lớn tại Hà Nội.
Thu nhập mỗi tháng của tôi không dưới 8-9 con số.
Ngoài ra, tôi xuất thân trong một gia đình trung lưu ở Hà Nội. Tôi cũng có ngoại hình xinh xắn, thậm chí có vẻ đẹp được nhiều đối tác, đồng nghiệp đánh giá là sexy, lôi cuốn. Tất cả những điều này, tôi tự tin nghĩ mình có đủ điều kiện để tự đặt ra tiêu chí riêng khi chọn chồng. Và một người chồng tôi nhắm đến phải là một người đàn ông tương xứng: giàu có, ngoại hình ổn và thu nhập mỗi tháng ít nhất phải 8 con số (tôi tự đề ra mục tiêu ít nhất kiếm được 50 triệu/tháng).
Thú thực với các bạn, hơn 2 năm qua, tôi luôn đặt chỉ tiêu đó là tiêu chí ngầm khi hẹn hò. Và tôi cũng đã bắt đầu hẹn hò với nhiều chàng trai chưa hoặc gần đạt tới tiêu chuẩn này.
Anh chàng khách hàng đầu tiên cứ "say" tôi như điếu đổ ngay khi lần đầu tới công ty tôi để ký hợp đồng. Vì nhã nhặn và giữ thể diện nên tôi cũng để mặc anh ta "à ơi" được 4-5 tháng. Sau đó, tôi nhất quyết cho anh ta “out” vì nghĩ tương lai sẽ chẳng đi đến đâu. Anh chàng nhìn hình thức ổn, song tôi đánh giá là không có trí tiển thủ bởi mức lương hiện nay của anh ta chỉ được 18 triệu/tháng (quá xa mức tôi đề ra).
Như tôi đã nói, mức lương này đối với tôi quá thấp. Và những anh chàng lương thấp theo tôi là những anh chàng không có chí tiến thủ, sự cầu tiến trong công việc. Vì vậy, tôi biết chắc chắn trong tương lai, anh ta chẳng thể tăng dần thu nhập của mình ở mức cao hơn được nếu không muốn nói chỉ giẫm chân tại chỗ. Nếu hẹn hò thực sự với những anh chàng có mức lương lẹt đẹt như này, tôi thấy quá mất cân xứng với tôi.
Chưa kể tới các tiêu chí phụ khác, riêng mức lương tháng 18 triệu kia của anh ta thực sự chỉ bằng số tiền tôi bỏ ra làm đẹp và mua mỹ phẩm mỗi tháng. Tôi chắc chắn sẽ không thể nghĩ tới việc chi tiêu hoặc mua sắm thoải mái ở các siêu thị hiện đại nếu yêu và kết hôn với anh ta. Và đó là lý do, chàng thu nhập dưới 18 triệu dù bề ngoài vẫn nhã nhặn từ chối nhưng thực sự trong mắt tôi, tôi không coi trọng. Tôi “stop” hẹn hò cho cả hai đỡ lãng phí thời gian và tôi cũng có thời gian “check” đối tượng mới.
Sau đó, tôi lại bắt đầu quá trình hẹn hò với một anh chàng là doanh nhân kinh doanh nhỏ. Sau một thời gian hẹn hò và nhất là khi biết thu nhập mỗi tháng của anh dừng lại ở mức 40 triệu (vẫn chưa đạt mức tối thiểu tôi yêu cầu) thì tôi cũng chán hẳn. Tôi cảm giác ghét hẹn hò với một anh chàng mà khả năng kiếm tiền đang thua kém mình đến một nửa.
Là người cũng có chí tiến thủ và cầu toàn trong công việc, tôi biết trong tương lai anh chàng này có thể kiếm tổng thu nhập mỗi tháng hơn thế nữa. Nhưng tôi không thể đợi đến lúc đó vì đơn giản hiện tại tôi thấy giữa tôi và anh quá chênh lệch. Hơn nữa tuổi tôi cũng 29 rồi, tôi không thể chờ đợi anh trở nên giàu vì ai biết được quá trình làm giàu này của anh cần bao nhiêu thời gian?
Chưa kể, anh chàng 40 triệu này có một điểm hạn chế. Đó là tuy năng động, tư duy nhạy bén song vốn ngoại ngữ của anh ta rất có hạn. Trong khi tôi có thể giao tiếp thành thạo 3 ngoại ngữ: Anh, Pháp, Hàn thì anh ta chỉ giao tiếp được bập bẹ ngôn ngữ tiếng Anh.
Tôi nghĩ, thời buổi kinh tế toàn cầu hóa, dù sếp nào cũng có trợ lý nhưng tôi muốn anh ta cũng phải nói được ít nhất 1 thứ tiếng thành thạo. Có như vậy, công việc mới suôn sẻ và có cơ hội phát triển ra bên ngoài. Cũng chẳng cần đắn đo nhiều, tôi đã loại anh 40 triệu này vì nghĩ đến phát triển công việc trong tương lai và vì khả năng kiếm tiền không bằng tôi.
Mới đây nhất, tôi hơi ngập ngừng khi ra quyết định “từ chối” một người đàn ông lớn hơn tôi 5 tuổi. Nhưng người này, mức thu nhập mỗi tháng cũng chỉ dừng lại ở con số gần 50 triệu (kém vài triệu mới đạt chuẩn tôi đề ra). Với người đàn ông 50 triệu, tôi lại nghĩ thế này. Anh ta hơn tôi những 5 tuổi nhưng mức thu nhập hiện nay cũng chỉ đạt con số gần 50 triệu. Như vậy, khả năng lập nghiệp của anh chàng này có vẻ vẫn kém? Hơn tuổi mà thu nhập chỉ như vậy thì không đáng để tôi yêu.
Chưa kể, mới chính thức hẹn hò với anh ta một thời gian, tôi còn nhận ra anh ta chưa biết sắp xếp thời gian biểu của mình. Anh ta còn không có thời gian cho bản thân vì quá bận rộn khi phải làm việc hết với dự án này đến dự án khác.
Tôi nghĩ, đàn ông thì phải vì sự nghiệp, đầu tư cho sự nghiệp. Song nếu nặng gánh với công việc như này thì trong tương lai anh sẽ không thể để ý đến gia đình, con cái cùng tôi. Cũng đi làm nên tôi biết, mỗi ngày công việc sẽ càng nhiều lên chứ không ít đi. Nếu lúc nào cũng chỉ chúi đầu vào công việc như anh, tôi chẳng khác gì có chồng như không. Các con tôi sau này có bố như không có bố khi ngày nào anh cũng nửa đêm mới xong việc. Như vậy, dù sống trong đủ đầy, giàu sang, tôi cũng không thấy có ý nghĩa.
Nhiều bạn sẽ thắc mắc, tại sao tôi cứ phải lấy mức thu nhập trước hết của đàn ông ra làm tiêu chí chọn chồng rồi sau đó mới đến các tiêu chí khác? Với tôi, bất cứ người đàn ông nào có thu nhập từ 50 triệu trở lên mỗi tháng hay có thu nhập 9-10 con số/tháng đều là những người đàn ông thông minh, có chí làm giàu và độc lập tự chủ. Chắc chắn đó không thể là những gã đàn ông ngu dốt, cù lần và không có chí tiến thủ được.
Vì thế, tôi nghĩ mục tiêu này của tôi không sai. Ngược lại rất đúng đắn. Thực tế, thu nhập của tôi vẫn tăng dần qua năm tháng nên tôi vẫn được quyền đòi hỏi tiêu chí lấy chồng có lương tháng ít nhất 50 triệu và kể cả các tiêu chí khác của các quý ông đến với tôi phải ngày một hoàn thiện hơn. Khi ai đó đã đạt được chỉ tiêu "kinh tế" đầu tiên này, tùy từng người, tôi vẫn tiếp tục xem xét các điểm khác. Chỉ cần tôi chấp nhận được những nhược điểm này sẽ gật đầu cưới.
Thật hơi động chạm khi đã thẳng thắn nói ra những điều tôi nghĩ. Nhưng tôi nghĩ chọn chồng cũng như chọn một tài sản có giá trị nhất cuộc đời nên cần phải xem xét về mức thu nhập tối thiểu của mỗi quý ông. Vì mục tiêu kinh tế là chính, có kinh tế tức là có tài năng. Các tiêu chí phụ, tôi có thể trừ khấu hao theo mức tôi nghĩ ổn nhất.
Với tôi, bất cứ người đàn ông nào có thu nhập 8-9-10 con số trở lên mỗi tháng đều là những người
đàn ông thông minh, có chí làm giàu và độc lập tự chủ. Chắc chắn đó không thể là
những gã đàn ông ngu dốt, cù lần được.
Tôi cũng nghĩ, một phụ nữ nói chung và một phụ nữ danh giá có đủ điều kiện như tôi mong muốn lấy một người chồng giàu có, thu nhập khủng và tài năng thì hoàn toàn chẳng có gì là xấu. Bởi điều này không chỉ đem đến cho tôi những yếu tố vật chất mà còn là giá trị về tinh thần và cả hình ảnh bản thân.
Bản thân tôi rất thích câu nói: “Thành công của người phụ nữ là lấy được người đàn ông kiếm được tiền nhiều hơn số tiền họ tiêu”. Bởi thế, cho dù tôi không đủ lực để có được cho mình một người đàn ông sáng chói với thu nhập 8 - 9-10 con số trở lên như vậy, nước cuối cùng, tôi cũng sẽ phải là người phụ nữ thông minh để chộp lấy những anh chàng có thu nhập thấp hơn 50 triệu chút xíu nhưng phải có tiềm năng giàu có trong tương lai. Điều này chắc chắn giúp tôi sẽ có hạnh phúc ngọt ngào.
Hiện, tôi vẫn chưa "hạ giá" mình để tìm kiếm một anh chàng có thu nhập "tầm tầm" dưới 50 triệu mà có nhiều tiềm năng trong tương lai đâu. Tôi vẫn đang nhắm và chỉ để mắt lấy chồng có lương tháng ít nhất 50 triệu. Song thực sự, mục tiêu này của tôi có vẻ hơi gian nan. Nhưng nhất định tôi chưa xa rời mục tiêu này.
Các bạn hãy mách tôi làm thế nào để đạt được mục tiêu này nhanh để tôi không phải chuyển hướng sang phương án "dự phòng". Và nếu có thể hãy chỉ cho tôi phải đến những đâu nữa để gặp được những người đàn ông “tiềm năng” và giàu có ấy?
Theo Afamily.vn