Làm vợ chồng đã 10 năm nay, yêu thương và quan tâm nhau, chưa một lần cãi vã. Chỉ đôi lúc hai chúng tôi hơi to tiếng nhưng rồi lại ngồi lại và nói chuyện rõ ràng để hiểu nhau hơn. Cả hai luôn tôn trọng nhau, tôn trọng cả công việc và cuộc sống riêng tư của nhau. Chuyện nghi ngờ nhau ngoại tìnhnày nọ thì hoàn toàn không có. Vậy mà cuối cùng, khi đã có với nhau hai đứa con lớn, gia đình khá giả, êm ấm rồi, tôi lại phát hiện ra sự thật đau lòng.
Tôi chưa bao giờ nghĩ mình lại có ngày hôm nay, bị chồng cắm sừng suốt mấy năm trời mà không hề hay biết. Cay đắng hơn, chồng còn gửi con ở nhà ngoại và đưa gái về nhà trong thời gian tôi đi công tác. Tại tôi, hay tại anh ta không còn yêu tôi nữa, hay tại một người nào đó cố tình chen ngang? Tôi còn không hiểu mọi thứ tốt đẹp của gia đình chúng tôi có phải là thật không, hay chỉ là vỏ bọc giả tạo?
Tôi làm công việc ngoại giao nên lúc nào cũng phải đi xa. Cứ tháng là tôi lại đi hai lần, nhưng chỉ đi đôi ba ngày là về. Thế nên, mọi việc tôi cũng dặn dò anh chu đáo. Khi yêu và lấy nhau, anh luôn tỏ ra là người đàn ông chu đáo, giúp vợ được mọi việc trong cuộc sống. Khi tôi ốm hay mệt mỏi, anh đều giúp tôi sửa soạn mọi việc. Từ việc nhà, việc cửa, anh không nề hà gì. Có thể nấu ăn được nữa, nên tôi mừng lắm. Vợ chồng san sẻ với nhau như vậy là tốt.
Anh cũng làm công việc liên quan đến thuế, lương lậu rất tốt nên cả hai vợ chồng sống khá sung túc, chẳng phải lo lắng gì về kinh tế. Con cái thì vui vẻ, ngoan ngoãn, chỉ là đôi khi tôi có đi xa vài ngày khiến vợ chồng phải xa cách, với lại anh thương tôi nhiều hơn. Thân làm phụ nữ, đi lại nhiều cũng khá vất. Nhưng mấy năm cứ thế quen rồi nên tôi không ngại, cứ vậy mà làm. Vì môi trường ấy vừa tốt lại vừa lương cao nên không có gì phải bỏ cả. Quan trọng hơn là tôi đam mê công việc này.
Anh đưa gái về nhà khi tôi đi vắng (ảnh minh họa)
Mỗi lần đi công tác, dù đi rất nhiều nhưng anh đều giúp tôi chuẩn bị đồ đạc, mua thuốc men và chuẩn bị rất nhiều vật dụng cần thiết cho tôi. Anh cũng dặn dò tôi đủ thứ. Anh còn nói tôi quan tâm sức khỏe, không để ốm khi đi xa, còn con cái cứ để anh lo. Tôi yên tâm và tự hào về chồng vô cùng.
Nhà tôi tuy rộng và nhiều việc, nhưng tôi nhất định không thuê người giúp việc. Tôi muốn tự tay làm việc nhà, cho chồng yên tâm và tôi cũng không yên tâm giao việc nhà cho ai cả. Thế nên, lúc nào tôi cũng chu đáo. Người ta nói, tôi quá tốt, vì là người phụ nữ yêu chồng, thương con, kiếm tiền giỏi lại chăm làm việc nhà. Nói chung, ai lấy được người như tôi là quá sướng. Dù ngại không dám nói ra, nhưng tôi thật lòng nghĩ mình đã làm tròn trách nhiệm của người vợ, và không có gì áy náy với chồng con cả. Tôi cũng tin anh chân thành với tôi.
Nhưng lần này, khi dọn nhà, tôi phát hiện ra bí mật động trời. Trong khi hút bụi, tôi đã hút phải đồ lót của phụ nữ ở dưới gầm giường. Nhìn đi nhìn lạ, đó không thể là của tôi và tôi cũng không bao giờ mất mà không biết. Tôi giật mình, chột dạ, nghĩ rằng anh đã đưa gái về nhà. Con trai tôi còn nhỏ tí, làm sao có thể làm chuyện đó, với, đồ đó đích thị là cỡ của người lớn.
Tôi choáng váng, tưởng tượng ra mọi thứ trên đời. Nào là anh đã nhân cơ hội tôi đi công tác mà đưa con sang nhà nội, nhà ngoại, rồi đưa gái về nhà ngủ thảnh thơi. Nào là, anh có bồ nhí và cô ta thường xuyên đến nhà tôi khi tôi đi vắng… Và thật sự, anh đã có bồ từ khi nào, sao tôi không hay biết gì?
Anh nói, anh yêu tôi và các con nhưng trót dại, nghe bạn bè xúi bẩy
bảo phải nuôi một cô bồ, có những khi mệt mỏi, cô ấy sẽ
chiều chuộng. Mất thì chẳng mất mấy. (ảnh minh họa)
Tôi như chết lặng. Toàn thân run rẩy không hiểu chuyện gì xảy ra. Vì sao anh lừa dối tôi, vì sao anh lại che đậy chuyện này. Những gì anh dành cho tôi là chân thành hay giả dối. Hay là người đàn ông nào cũng vậy, yêu vợ nhưng vẫn có bồ? Vậy mà tôi luôn tin tưởng anh, 10 năm qua, nếu ai nói tới chuyện gái gú của chồng họ, tôi lại cười và cho rằng, mình quá hạnh phúc khi có người chồng ngoan và thủy chung.
Tôi cay đắng quá, nhất định là phải nói chuyện rõ ràng với anh. Tôi đó, tôi đợi anh về và để chiếc quần lên trên bàn. Tôi hỏi anh có nhận ra không. Anh giật mình, còn quát tôi là sao lại làm việc hài hước vậy. Sao lại mang một cái quần của phụ nữ ra và hỏi anh. Nhưng khi tôi nói, tôi nhặt được ở dưới giường, anh bắt đầu đỏ mặt. Anh có vẻ chột dạ.
Biết anh có tật, tôi bắt thóp. Tôi bảo, tôi đã theo dõi anh nhiều lần và biết anh có bồ nhí từ lâu. Nếu anh khai thật, tôi có thể bao dung mà tha thứ. Còn nếu anh dối trá tôi, nhất định tôi sẽ làm um chuyện này lên, cho cả hai bên gia đình biết được. Khi đó thì anh không còn mặt mũi nào nữa.
Thế mà anh lại run rẩy, nắm lấy tay tôi và xin lỗi. Anh nói, anh yêu tôi và các con nhưng trót dại, nghe bạn bè xúi bẩy bảo phải nuôi một cô bồ, có những khi mệt mỏi, cô ấy sẽ chiều chuộng. Mất thì chẳng mất mấy. Thế là 3 năm qua, anh đã giấu tôi làm chuyện đó. Anh coi tôi không ra gì, cứ cưng tôi như thế nhưng những lúc bên bồ, anh cũng cưng cô ta như vậy.
Bẩn thỉu hơn là anh đưa cô ta về nhà, nằm ngay trên chiếc giường của vợ chồng tôi. Anh không nghĩ tới cảm giác của tôi sao? Tôi sẽ như thế nào nếu cứ ôm anh mà nghĩ tới, đó là nơi anh và người đàn bà kia cũng ân ái với nhau.
Chuyện ngoại tình thì muôn thuở, cũng khá nhiều, nhưng chuyện đưa gái về nhà, lộ liễu, lại còn nằm trên giường vợ chồng mình thì quả thật, khó lòng chấp nhận. Tôi khóc như mưa, không nói được lời nào vì khi đó, cảm xúc dâng trào, nước mắt đã nghẹn cổ họng.
Tôi nói cho anh biết, tôi sẽ không bao giờ tha thứ cho anh. Ngày hôm sau, tôi bỏ chiếc giường ấy đi và thay bằng một chiếc giường mới. Tuy vậy, đó là giường của riêng tôi, còn anh không được ngủ chung với tôi từ hôm đó. Tôi hận lắm, đau khổ lắm và cay đắng hơn là nhìn hai đứa con nhỏ cứ khóc như mưa khi bố mẹ chúng cãi nhau.
Tôi giờ phải làm sao, giá như anh chỉ sai lầm là lẳng lơ với gái gú ở bên ngoài, giờ anh lại đưa gái về nhà, thật trơ trẽn và ghê tởm. Tôi quyết định tạm thời ngủ riêng với anh. Tôi cần thời gian bình tâm và suy nghĩ, vì chuyện này quá sốc với tôi. 10 năm qua, chưa một lần cãi vã, vậy mà cãi thì to quá. Tôi không biết nên làm thế nào, phải sống ra sao khi có người chồng giả dối như vậy. Sợ nhất là những lời ngọt ngào anh dành cho tôi.
Các bạn hãy cho tôi một lời khuyên… Tôi phải làm gì lúc này đây?
Theo Khampha.vn