Năm 16 tuổi, tôi gặp Ly lần đầu tiên ở lớp học phụ đạo Toán. Ly không đẹp nổi trội nhưng tôi ấn tượng vì mái tóc dài và hai má lúm đồng tiền của em.
Sau buổi học ngày hôm đó, tôi đã cố gắng tiếp cận Ly theo con đường “thần đồng Toán học”, tức là trở thành người học toán giỏi nhất lớp. Vốn là người có IQ cao nên chuyện học không làm khó được tôi, chẳng qua là vì trước đây tôi lười và ham chơi. Sau hai tháng, các bạn, đặc biệt là em, nếu gặp bài toán khó không nghĩ ra, hay không hiểu cách giải đều đến tìm sự trợ giúp của tôi. Tôi và em đã thân nhau theo cách như thế.
Năm 18 tuổi, sau khi biết điểm thi đại học, tôi tỏ tình với em. Ly đã từ chối tôi vì em cần thời gian để tập trung vào việc học. Em đã thi rớt, còn tôi là thủ khoa. Tôi vẫn vui vẻ bảo Ly hãy để tôi giúp em ôn thi. Cứ như vậy, tôi và em càng thân nhau hơn. Trái tim tôi không lúc nào ngừng hồi hộp khi ngồi bên cạnh nói chuyện với em. Tôi đã tự nhủ phải cố gắng thành tài để sau này cưới em về làm vợ.
Thế nhưng, 1 năm sau, Ly đậu đại học và em lại từ chối tôi lần nữa. Em bảo không có tình cảm với tôi. Em không muốn mất một người bạn tốt như tôi. Tôi đau khổ nhưng vẫn cười tươi và bảo em rằng tôi vẫn ổn. Tôi hứa sẽ trở thành người bạn thân có thể chia sẻ mọi chuyện buồn vui với Ly.
Khi tôi học năm ba đại học, Ly học năm hai, em thông báo với rằng: "Em đã có người yêu". Bạn trai của Ly hơn em hai tuổi. Ly chia sẻ rằng người yêu rất ga lăng và yêu thương em thật lòng. Điều đó khiến trái tim tôi đau nhói lần hai.
Mối tình đầu của Ly chỉ kéo dài được 6 tháng. Ly gặp tôi và khóc trong sự đau khổ. Ly bảo rằng người yêu của em phải đi du học và rất có thể cậu ta sẽ ở nước ngoài mãi mãi. Cậu ta chia tay Ly để em đỡ phải hy vọng và chờ đợi. Nhìn thấy Ly đau khổ, tôi rất thương em. Nhưng tôi cũng vui vì có cơ hội ở bên cạnh em.
Thế nhưng 1 tháng sau, Ly lại giới thiệu người yêu mới. Bạn trai thứ hai của Ly là một người ăn chơi trác táng nổi tiếng trong trường đại học của tôi. Tôi đã ra sức khuyên nhủ Ly. Nhưng Ly không nghe và còn nói: "Em vẫn rất yêu người cũ. Bạn trai mới sẽ khiến cho em quên đi mối tình đầu". Tôi nói với Ly rằng: "Em có thể để anh làm điều đó được không? Anh sẽ cho em một cuộc sống hạnh phúc". Nhưng Ly từ chối, em vẫn nói không có tình cảm với tôi.
Sau khi tốt nghiệp đại học, tôi may mắn xin được một công việc khá tốt, lương cao. Tôi chưa kịp thông báo cho Ly thì em đã gọi điện cho tôi và mếu máo nói: "Em đã có bầu rồi anh ạ. Hắn biết tin em có thai là đòi chia tay luôn. Hắn đưa cho em 10 triệu để đi phá thai. Em đau lòng quá anh ạ".
Tôi chạy đến phòng trọ gặp em. Ly nhờ tôi đi phá thai cùng em. Tôi ôm em vào lòng và nói: "Hãy cho anh một cơ hội để bù đắp cho em. Đứa bé vô tội, đừng bỏ nó. Anh sẽ trở thành người chồng, người bố hoàn hảo. Em đồng ý nhé". Lúc đó, Ly chỉ khóc.
Ngày hôm sau, tôi quỳ xuống cầu hôn em với một chiếc nhẫn rẻ tiền. Em băn khoăn, ngập ngừng rồi òa khóc gật đầu. Cuối năm ấy, tôi cưới em và trở thành bố.
6 năm sau, tôi trở thành giám đốc trẻ nhất của tập đoàn đa quốc gia lớn nhất nhì nước. Lịch lãm, tài năng và phong độ, tôi được nhiều cô gái trẻ đẹp chú ý và tán tỉnh. Nhưng ngày nào cũng vậy, tan việc xong là tôi về nhà ăn cơm với em và con. Con riêng của vợ còn quấn tôi hơn cả mẹ nó. Ai cũng bảo càng lớn bé càng giống bố. Tôi hạnh phúc vì lời khen đó. Tôi thương em và thương con bằng cả trái tim của mình và thầm cảm ơn thượng đế đã cho tôi gặp mẹ con em.
Thế nhưng, hạnh phúc chẳng trọn vẹn được mãi. Hôm đó, tôi đi ăn cùng đối tác ở khách sạn, tình cờ thấy một cặp đôi đang mỉm cười rất hạnh phúc mà người phụ nữ ấy chính là em. Tôi hốt hoảng nhưng sau đó vẫn cố giữ vẻ mặt điềm tĩnh, đứng dậy xin phép khách có chuyện bận đột xuất cần giải quyết rồi đi theo đôi nam nữ ấy. Ngay giây phút thấy em bước vào một căn phòng của khách sạn với người đàn ông ấy, tim tôi lại một lần nữa 'tan vỡ'. Tôi thất thần quay lưng trở về nhà, hút liên tục năm gói thuốc và chờ em.
- Tối thui thế này? Sao anh không mở đèn lên cho sáng.
- Em đi đâu về thế vợ?
- Em mới đi shopping với con gái rồi chở con qua chơi với bà ngoại. Bà cứ một mực xin cho cháu ở lại chơi một ngày nên em đành về một mình. Mà sao anh hút thuốc nhiều thế kia?
- Vợ chồng với nhau bao lâu nay, sao em lại giấu anh? Hùng trở về rồi à?
- Anh… Anh nói gì em không hiểu?
- Anh đã thấy em với cậu ta trong khách sạn trưa nay.
Vợ tôi ngồi phịch xuống, mắt bắt đầu rưng rưng, giọng nói lạc đi: "Em xin lỗi… Hùng mới về nước được một tháng và liên lạc lại với em nói rằng vẫn còn có tình cảm với em. Và em…". "Và em cũng còn tình cảm với hắn", tôi cắt ngang lời em, hét lên với giọng chua xót.
- Em xin lỗi anh. Em cảm ơn anh đã cứu đời mẹ con em, em biết ơn anh, suốt đời này em nợ anh. Nhưng em chưa từng yêu anh, anh à…
- Một chút cũng không ư? Một chút tình yêu dành cho anh mà chẳng lẽ bao lâu nay em không có ư?
- Em xin lỗi! Nhưng tình yêu là thứ không ép buộc được. Dù sao anh cũng đã biết chuyện này thì có lẽ chúng ta nên ly hôn thôi. Em… em vẫn còn rất yêu Hùng!
Vợ tôi nói xong rồi lên lầu. Một lúc sau, em xuống với hai cái vali. Em cũng cầm trên tay tờ đơn ly hôn đã chuẩn bị sẵn từ lâu. Đặt tờ ly hôn lên bàn, Ly nói: "Em xin lỗi anh. Hùng và em rất cần nhau. Em nhờ anh chăm con gái một thời gian. Sau này, em sẽ về đón nó".
Vợ bỏ con riêng cho tôi nuôi để đi cùng tình cũ (Ảnh minh họa)
Tôi chỉ ngồi trên ghế mà không hề nói một câu nào. Tôi không níu kéo vợ vì tôi biết rằng nếu để Ly bên cạnh thì cũng chỉ giữ được thể xác của em. Còn tâm hồn của Ly đã hướng về người khác. Tôi đã cứu vớt cuộc đời của em để đổi lại cái kết cay đắng. Em bỏ đi theo tình cũ. Tôi không thể chúc em hạnh phúc được. Và tôi quyết định sẽ không bao giờ trả con cho Ly. Dù tôi không phải là bố ruột của con gái nhưng tôi đã yêu thương nó hơn tất cả. Tôi không muốn mất luôn cả con.
Cuối cùng, tôi nộp đơn ra tòa. Sau đó, tôi cùng con gái ra nước ngoài sinh sống. Tôi sẽ không bao giờ để cho con biết sự tồn tại của mẹ nó trên cuộc đời này nữa.
Thu Trang (Theo Giadinhvietnam.com)