Giả câm
Nhiều cha mẹ mong có nhiều con, nghĩ rằng sau này sẽ có nhiều chỗ dựa. Nhưng nếu không công bằng, lại dễ gây mâu thuẫn giữa con cái.
Nếu cha mẹ thiên vị, luôn đứng về một bên, tưởng rằng đang hòa giải, thực chất lại làm mâu thuẫn thêm sâu.
Khi con còn nhỏ, cha mẹ cần can thiệp, dạy bảo. Nhưng khi con đã trưởng thành, có gia đình riêng, thì nên để chúng tự giải quyết. Cha mẹ tốt nhất là "giả câm", không bênh ai.
Không phải vì không thương con, mà là vì yêu thương công bằng. Trong mắt con cái, cha mẹ bênh ai tức là yêu người đó hơn. Điều này sẽ gây chia rẽ tình thân.
Vậy nên, sau khi nghỉ hưu, gặp mâu thuẫn giữa các con, người già hãy học cách "giả câm". Đó không phải lạnh nhạt, mà là buông tay để con cái học cách giải quyết, giữ gìn tình anh em.
Nếu học được cách "giả vờ" trước mặt con cái, thì tuổi già ắt hẳn không tệ (Ảnh minh họa).
Giả điếc
Có câu: "Nuôi con trăm tuổi, lo lắng chín mươi chín". Với cha mẹ, con mãi mãi là con, dù có lập gia đình, cũng vẫn là đứa trẻ cần cha mẹ yêu thương. Vì vậy, dù con có sai, cha mẹ có oán trách cũng sẽ bao dung, nhưng con lại thường khó tha thứ lỗi lầm của cha mẹ.
Khi nhỏ, con thiếu trải nghiệm, cần dựa vào cha mẹ, dù có bất mãn cũng nghe lời. Nhưng lớn lên, tiếp xúc nhiều hơn, tự cho mình hiểu biết hơn cha mẹ, nên bắt đầu phàn nàn, thậm chí chỉ trích cha mẹ.
Trước khi nghỉ hưu, cha mẹ bận việc, ít tiếp xúc con, mâu thuẫn cũng ít. Nhưng nghỉ hưu rồi, thời gian ở bên con nhiều hơn, khác biệt lối sống, tư duy dễ làm nảy sinh xung đột.
(Ảnh minh họa)
Nhiều người già nghe con phàn nàn liền để bụng, sinh cãi vã, dẫn đến buồn phiền. Nhưng thật ra, lúc tuổi già, quan trọng nhất là làm mình vui. Đừng quá để ý lời con cái.
Sau bao nhiêu năm hi sinh cho con, chỉ cần đã tận tâm thì đủ. Nghe con phàn nàn, hãy học cách "giả điếc". Như vậy, con mới nhận ra cha mẹ không dung túng mãi, mà chúng phải tự chịu trách nhiệm.
"Giả điếc" không chỉ tránh được xung đột, mà còn giúp con cái biết kiềm chế, học cách biết ơn, để sau này vẫn giữ được mối quan hệ yêu thương, hòa thuận.
Giả mù
Mỗi người có thói quen sống khác nhau, ngay cả người cùng lứa tuổi đã khác nhau, huống hồ là giữa cha mẹ và con cái cách biệt thế hệ. Muốn chung sống hòa thuận, cần bao dung.
Nhưng nhiều cha mẹ cho rằng mình từng trải, có trách nhiệm dẫn dắt con, nên thường can thiệp, bác bỏ thói quen của con. Khi con còn nhỏ, điều đó có thể chấp nhận, nhưng khi con đã trưởng thành, cha mẹ cần học cách "giả mù".
(Ảnh minh họa)
Thấy mà coi như không thấy, "mắt không thấy thì lòng không phiền". Nếu cứ nói mãi, con không những không nghe, mà còn cảm thấy bị kiểm soát, dẫn đến xa cách. Thực tế, có những bài học phải tự trải qua, tự vấp ngã thì mới khắc sâu, mới trưởng thành.
Cha mẹ có lo lắng cũng nên buông tay, đó mới là tình yêu lớn nhất. Nghỉ hưu rồi, thay vì lo chuyện con cái quá mức, hãy để tâm nhiều hơn đến chính mình, chuẩn bị cho tuổi già tốt đẹp.
A.Dương (Theo Thương Hiệu và Pháp Luật)