1. Liêu Hóa – Lòng trung thành vượt lên hiểm nguy
Liêu Hóa, một nhân vật ít được nhắc đến so với những tên tuổi lừng lẫy khác, lại là chứng nhân sống cho sự thăng trầm của nhà Thục Hán suốt hơn 40 năm. Khác với miêu tả trong tiểu thuyết Tam Quốc Diễn Nghĩa, Liêu Hóa không phải xuất thân từ Khởi nghĩa Hoàng Cân, mà là một người giàu có ở Kinh Châu. Nửa đầu cuộc đời ông khá mờ nhạt, chỉ đảm nhiệm chức Chủ bộ dưới trướng Quan Vũ.
Liêu Hóa - Một trong tứ đại cao thủ giả chết thời Tam Quốc
Sự nghiệp của Liêu Hóa rẽ sang hướng mới sau cái chết của Quan Vũ dưới tay quân Đông Ngô năm 220. Đối mặt với tình thế khó khăn, Liêu Hóa đã thực hiện một kế hoạch táo bạo: giả hàng Tôn Quyền. Được phong làm thống đốc, Liêu Hóa vẫn một lòng hướng về Lưu Bị. Ông đã dàn dựng một màn kịch "giả chết" đầy tinh vi, khiến quân Đông Ngô hoàn toàn tin tưởng. Chi tiết về cách thức Liêu Hóa thực hiện kế hoạch này không được ghi chép rõ ràng trong sử sách, càng làm tăng thêm vẻ bí ẩn cho câu chuyện. Sau đó, Liêu Hóa cùng mẹ già trốn thoát về Thục, gặp Lưu Bị đang trên đường đánh Đông Ngô báo thù cho Quan Vũ.
Hành động dũng cảm và lòng trung thành của Liêu Hóa đã khiến Lưu Bị vô cùng cảm kích, phong ông làm thống đốc Nghi Đô và cùng tham gia chiến dịch Di Lăng. Dù chiến dịch này thất bại, Liêu Hóa vẫn sống sót và tiếp tục cống hiến cho nhà Thục Hán, trở thành một vị tướng chủ lực trong các chiến dịch Bắc phạt dưới sự chỉ huy của Gia Cát Lượng. Cuộc đời Liêu Hóa khép lại năm 264 trên đường đến Lạc Dương, hưởng thọ hơn 70 tuổi, để lại dấu ấn về một tấm lòng trung nghĩa và mưu trí.
2. Lưu Bị – Giả chết thoát khỏi vòng vây thổ phỉ
Lưu Bị, vị hoàng đế khai quốc nhà Thục Hán, được biết đến với sự trầm tĩnh, nhân hậu và am hiểu lòng người. Xuất thân nghèo khó, Lưu Bị đã trải qua nhiều gian truân trước khi đạt được thành công. Một trong những câu chuyện đáng nhớ trong cuộc đời ông là màn giả chết để thoát khỏi vòng vây của thổ phỉ.
Trong thời loạn Hoàng Cân, Lưu Bị tham gia nghĩa quân chống lại giặc giã. Trên đường hành quân, ông và binh lính bị một nhóm thổ phỉ tấn công. Đang bị trọng thương, Lưu Bị đã nhanh trí nghĩ ra kế giả chết. Ông ngã ngựa, nín thở, diễn xuất như một người đã chết. Bọn thổ phỉ không mảy may nghi ngờ, cướp bóc lương thực và vũ khí rồi bỏ đi. Lưu Bị sau đó được binh lính cứu chữa và tiếp tục hành trình. Sự kiện này tuy nhỏ nhưng đã cho thấy sự mưu trí và khả năng ứng biến linh hoạt của Lưu Bị ngay từ khi còn trẻ.
3. Tôn Sách – Màn kịch "chết vì tên" đánh lừa Trách Dung
Tôn Sách, anh trai của Tôn Quyền, là một trong những người đặt nền móng cho sự hình thành của Đông Ngô. Nổi tiếng với sự dũng mãnh và tài năng quân sự, Tôn Sách đã lập nhiều chiến công hiển hách. Trong một trận chiến với Trách Dung, tướng của Lưu Do, Tôn Sách bị trúng tên vào đùi, buộc phải lui binh. Nhận thấy đây là cơ hội để đánh lừa đối phương, Tôn Sách tung tin mình đã chết vì vết thương.
Tin tức này nhanh chóng đến tai Trách Dung, khiến hắn ta mừng rỡ và chủ quan. Trách Dung lập tức dẫn quân tấn công, rơi vào cái bẫy đã được Tôn Sách giăng sẵn. Quân của Tôn Sách mai phục, giả vờ thua chạy để dụ địch vào sâu, sau đó bất ngờ phản công. Trách Dung đại bại, thiệt hại nặng nề. Chiến thắng này không chỉ nâng cao sĩ khí quân Đông Ngô mà còn thể hiện tài năng quân sự xuất sắc của Tôn Sách.
4. Lữ Bố – "Nằm chờ chết" để thoát khỏi sự ám sát của Viên Thiệu
Lữ Bố, được mệnh danh là "Chiến thần mạnh nhất Tam Quốc", vốn nổi tiếng với võ nghệ cao cường. Tuy nhiên, ít ai biết rằng Lữ Bố cũng từng phải dùng đến kế "giả chết" để thoát khỏi hiểm nguy.
Sau khi bị Lý Thôi truy đuổi, Lữ Bố đến nương nhờ Viên Thiệu. Viên Thiệu lợi dụng tài năng của Lữ Bố để đánh dẹp Trương Yên. Lữ Bố lập được chiến công, nhưng Viên Thiệu lo sợ sức mạnh của ông nên đã âm mưu ám sát. Biết được âm mưu này, Lữ Bố đã chuẩn bị sẵn một kế hoạch đối phó. Ông cho người khác nằm trong lều của mình, còn bản thân thì ẩn nấp. Đêm hôm đó, sát thủ của Viên Thiệu đến ám sát, đâm chết người trong lều mà không hề biết đó không phải là Lữ Bố. Nhờ sự nhạy bén và mưu trí, Lữ Bố đã thoát khỏi cái chết trong gang tấc.
Thu Hà (Theo Thương Hiệu và Pháp Luật)