Trong xã hội xưa, việc "thêm đinh" (sinh thêm con trai) được xem là niềm mong mỏi của nhiều gia đình, đặc biệt là những gia đình giàu có. Con trai được kỳ vọng sẽ là người thừa kế tài sản, duy trì dòng tộc và củng cố vị thế gia đình. Tuy nhiên, không phải gia đình giàu có nào cũng mong muốn có nhiều con trai. Thực tế cho thấy, việc có quá nhiều người thừa kế có thể dẫn đến tranh chấp tài sản, thậm chí là suy đồi gia tộc, khiến cho sự giàu có ban đầu trở nên vô nghĩa.
Vì sao tổ tiên lại nói: 'Giàu không thêm trai, nghèo chẳng thêm gái'? (Ảnh minh hoạ)
Ngược lại, trong xã hội nghèo khó, việc sinh con gái thường bị xem là một gánh nặng. Theo quan niệm truyền thống, con gái sau khi kết hôn sẽ thuộc về gia đình chồng, và mọi công sức nuôi dưỡng, dạy dỗ sẽ không mang lại lợi ích kinh tế trực tiếp cho gia đình. Câu nói "con gái lấy chồng như bát nước đổ đi" thể hiện rõ quan điểm này. Do đó, các gia đình nghèo thường mong muốn có con trai, với hy vọng con trai sẽ trở thành trụ cột kinh tế, giúp gia đình thoát khỏi cảnh nghèo khó.
(Ảnh minh hoạ)
Tuy nhiên, câu nói này không chỉ phản ánh định kiến giới tính trong xã hội phong kiến, mà còn là sự phản ánh chân thực về những khó khăn kinh tế và xã hội mà người dân phải đối mặt. Trong một xã hội mà sự lựa chọn bị hạn chế, việc sinh con và nuôi dạy con cái không chỉ là quyết định cá nhân, mà còn là một phần của chiến lược sinh tồn của gia đình. Việc cân nhắc giữa khả năng kinh tế và giới tính của con cái là một yếu tố quan trọng trong việc đảm bảo sự tồn tại và phát triển của gia đình trong một xã hội khắc nghiệt.
T.Hà (Theo Thương Hiệu và Pháp Luật)