1. Sức khỏe không còn
Nếu bạn không ốm, không gầy, không kêu nghèo là khi bạn bình an.
Có sức khỏe không phải là tất cả, nhưng mất sức khỏe là mất tất cả.
Khi chúng ta còn trẻ, chúng ta nên làm việc chăm chỉ cho sự nghiệp của mình, nhưng chúng ta không nên hy sinh sức khỏe, đánh đổi cơ thể để lấy bất cứ thứ gì. Nếu không, bạn sẽ rơi vào hoàn cảnh bi thảm như câu nói sau: "Đánh đổi cuộc sống của mình để lấy tiền tài khi bạn còn trẻ, sau đó, chờ đợi bạn sẽ là quãng thời gian đánh đổi tiền tài để lấy lại mạng sống khi bạn về già".
Do đó, đối với bất kỳ ai, ở vào bất cứ hoàn cảnh nào, một cơ thể khỏe mạnh là vô giá.
Đến tuổi trung niên, người chiến thắng không phải là người nhận được nhiều tiền trợ cấp hàng tháng nhất, mà là người có thể sống thọ thêm vài năm, tận hưởng cuộc sống thoải mái hơn. Ít nhất hãy khiến bản thân nói lời tạm biệt với cuộc sống này mà không hối tiếc.
2. Gia đình bất hòa
Cha con trung nghĩa, anh em hòa thuận, vợ chồng hòa thuận, đó là trạng thái thịnh vượng nhất của gia đình.
Điều hạnh phúc nhất trên đời là có một gia đình hạnh phúc, mọi thành viên trong gia đình sống hòa thuận và thân thuộc với nhau.
Những người có thể điều hành một doanh nghiệp chưa chắc đã có thể điều hành một gia đình, và một sự nghiệp thành công chưa chắc sẽ dẫn đến một gia đình hòa thuận.
Đích đến cuối cùng của cuộc đời vẫn luôn là gia đình. Khi bạn có tuổi và về hưu, bắt đầu rời bỏ công việc bận rộn ngày đêm và trở về với gia đình, nếu người thân không sát cánh bên cạnh, bạn phải đi đâu để tìm kiếm chốn bình yên?
Vì vậy, khi còn trẻ, chúng ta nên nhận ra rằng điều hành gia đình quan trọng hơn điều hành doanh nghiệp, và một gia đình hòa thuận có thể khiến bạn thành công hơn cả tiền tài.
3. Con cái không tiến thủ
Người tài giúp cho quốc gia hưng thịnh, con cháu có tài thì gia đình mới ngày càng thịnh vượng. Nuôi dưỡng những đứa con tài giỏi là sự lựa chọn tốt nhất để một gia đình tiếp tục phát triển.
Chúng ta ai cũng mong mình có con cháu hiếu thảo, không muốn con cháu mình trở thành những kẻ vô công rỗi nghề. Tuy nhiên, chúng ta cũng phải thấy rõ rằng, người con hiếu thảo, người cháu đức hạnh không phải tự nhiên mà có. Đây đều là thành quả có được từ sự giáo dục kỷ luật và hành vi được rèn giũa lâu ngày, phải không ngừng uốn nắn và tích lũy.
Thế nhưng, có bao nhiêu người ngoài kia cứ mải mê bận rộn với công việc, để rồi bỏ bê việc học hành của con cái?
Cha mẹ yêu con ắt phải suy nghĩ cho lợi ích lâu dài. Đó là rèn luyện tinh thần chịu thương chịu khó, rèn luyện phẩm chất ham học, cầu tiến, rèn luyện khả năng tự lực để con cháu có thể độc lập phát triển, nuôi dưỡng lòng tự trọng, kỷ luật tự giác và tự cải thiện trong xã hội.
Đừng để đến tuổi trung niên, khi đã không còn quá nhiều sức khỏe và thời gian để chăm lo cho con cái, chúng ta mới nhận ra: Mình hoàn toàn thất bại trong giáo dục đời sau. Đó sẽ là thất bại còn đau đớn hơn cả cái nghèo.
4. Bất hòa giữa bạn bè
Càng trưởng thành, chúng ta càng trân trọng mối quan hệ bạn bè, tri kỷ. Cuộc đời có vài người bạn tâm giao thôi cũng đủ để chúng ta tận hưởng hạnh phúc.
Nếu đến tuổi trung niên, khi bạn bắt đầu rời xa vòng danh lợi quyền lực, "bạn bè" xung quanh lại dần biến mất thì đó là lúc bạn nên suy ngẫm lại: Đâu mới thực sự là bạn bè? Tiêu chí để kết bạn thực sự là gì?
Lấy lợi ích để kết giao, khi hết lợi, đương nhiên sẽ rời đi. Lấy quyền thế để kết giao, khi hết quyền thế, đương nhiên người chẳng còn thiết tha. Chỉ có người lấy tình nghĩa để kết giao, tình nghĩa sẽ luôn còn mãi, cho đến khi cuộc đời chấm dứt.
Chỉ có tình bạn chân thành, vô tư với những hoài bão rõ ràng thì bạn bè mới không bao giờ mất đi. Đó chính là tình bạn mà mỗi người trong mối quan hệ đó đều tích cực trao cho nhau, thay vì lấy của nhau một cách thụ động.
Khi buông tay danh lợi ở đời, bước vào tuổi trung niên, bạn nên sàng lọc lại các mối quan hệ để xác định, ai mới thực sự là bạn. Khi đó, dù chỉ còn có một người bạn thực sự cũng chính là thành công của việc kết bạn.
Bunny (Theo Thương Hiệu và Pháp Luật)