Lý do 1: Liên quan đến cấu trúc của mắt người
Võng mạc của chúng ta có hai loại tế bào cảm quang: tế bào nón (cones) và tế bào que (rods). Tế bào nón hoạt động khi có đủ ánh sáng, giúp ta nhận biết màu sắc. Ngược lại, tế bào que làm việc trong điều kiện ánh sáng yếu, giúp cảm nhận độ sáng tối nhưng lại kém phân biệt màu.

Hầu hết ghế ngồi trong rạp chiếu phim đều màu đỏ
Ban ngày, mắt người nhạy nhất với màu vàng, đó là lý do biển báo, áo mưa, hay mũ bảo hộ thường có màu này để dễ nhìn thấy. Nhưng khi đèn tắt, quyền chủ đạo thuộc về tế bào que, lúc này mắt người lại nhạy nhất với màu xanh lục và nhạy kém nhất với màu đỏ. Nói cách khác, trong môi trường tối như rạp chiếu phim, màu đỏ gần như “biến mất”, không gây phân tán tầm nhìn. Nhờ đó, khán giả có thể tập trung toàn bộ sự chú ý vào màn hình mà không bị môi trường xung quanh làm phiền.
Lý do 2: Truyền thống của nghê thuật sân khấu
Từ thời châu Âu cổ điển, các nhà hát và nhà hát opera đã ưa chuộng màu đỏ cho rèm, thảm và ghế ngồi. Màu đỏ tượng trưng cho sự sang trọng, đam mê và ấm áp, đồng thời tạo cảm giác thân mật, gần gũi khi ánh sáng phản chiếu. Khi điện ảnh ra đời, nhiều rạp chiếu phim được thiết kế dựa trên mô hình của các nhà hát truyền thống, nên màu đỏ tiếp tục được sử dụng như một biểu tượng của không gian nghệ thuật.

(Ảnh minh họa)
Lý do 3: Những cân nhắc thực tế
Bên cạnh sức hấp dẫn về mặt thị giác và thẩm mỹ, màu đỏ còn có một lợi thế thực tế: không dễ bị bám bẩn. Rạp chiếu phim là nơi có lượng người ra vào lớn, ghế thường xuyên tiếp xúc với thức ăn, đồ uống hay giày dép. Màu đỏ sẫm giúp che đi vết bẩn tốt hơn so với các gam màu sáng, đồng thời phối hợp hài hòa với ánh sáng vàng hoặc ánh sáng ấm trong rạp, tạo cảm giác dễ chịu cho mắt.
Màu đỏ có thể “cải thiện chất lượng xem phim” không?
Trên thực tế, chìa khóa cho trải nghiệm xem phim không chỉ nằm ở màu sắc ghế ngồi. Yếu tố quyết định thực sự của trải nghiệm xem phim nằm ở thiết kế đồng bộ của toàn bộ không gian: độ phản xạ ánh sáng của tường, độ cao của màn hình, khoảng cách hàng ghế và hệ thống âm thanh.
Nhìn bề ngoài, ghế đỏ chỉ là một chi tiết trang trí, nhưng thật ra nó là kết quả của sự tính toán kỹ lưỡng. Khi đèn bật, nó mang lại cảm giác ấm áp và sang trọng; khi đèn tắt, nó lại “ẩn mình” để người xem chìm vào thế giới của bộ phim. Một sự cân bằng tinh tế giữa nghệ thuật, tâm lý và khoa học.
Dương Huyền (Theo Thời Trang Vàng)
Tin được quan tâm
Tin cùng mục
Tin mới cập nhật