Nhân vật chính trong câu chuyện gây chấn động này là ông Bharat Jain, một người đàn ông hành nghề ăn xin tại Mumbai, Ấn Độ, suốt 40 năm qua. Điều khiến dư luận choáng váng là khối tài sản ròng của ông ước tính lên tới 75 triệu Rupee, tương đương hơn 22 tỷ đồng Việt Nam. Một con số mà ngay cả nhiều người được gọi là "giàu có" cũng phải mơ ước.
Vậy, bí quyết nào đã biến một người ăn xin đường phố thành triệu phú? Có phải tất cả đều đến từ lòng thương xót của người qua đường?
Ăn xin cũng cần sự cần cù và chiến lược
Người ăn xin sở hữu khối tài sản kếch xù, giàu hơn nhiều đại gia (Ảnh minh hoạ)
Theo lời kể của ông Jain, để đạt được thành công này, ông đã phải làm việc vô cùng chăm chỉ. Mỗi ngày, ông miệt mài "hành nghề" từ 10 đến 12 tiếng không nghỉ, bất kể thời tiết. Sự cần cù và bền bỉ này đã giúp ông nhận được nhiều sự giúp đỡ hơn so với những người ăn xin khác. Trung bình mỗi tháng, ông Jain kiếm được khoảng 70.000 Rupee (21 triệu đồng), một con số đáng kinh ngạc so với mức sống trung bình ở Ấn Độ.
Tuy nhiên, sự giàu có của ông Jain không chỉ đến từ sự chăm chỉ. Ông còn sở hữu "chiến lược" riêng. Ông thường xuyên xuất hiện tại những địa điểm đông người qua lại nhất ở Mumbai, như Chhatrapati Shivaji Maharaj Terminus (CSMT) và Azad Maidan. Việc lựa chọn địa điểm "làm việc" một cách khôn ngoan đã góp phần không nhỏ vào thu nhập của ông.
Biến nghề ăn xin thành cỗ máy kiếm tiền
(Ảnh minh hoạ)
Không chỉ dừng lại ở việc ăn xin đơn thuần, ông Jain còn biết cách biến số tiền mình kiếm được thành một cỗ máy sinh lời. Ông tự nhận mình là "người ăn xin giàu có nhất thế giới" và chứng minh điều đó bằng cách đầu tư thông minh.
40 năm trước, ông Jain bắt đầu hành nghề ăn xin vì hoàn cảnh gia đình khó khăn. Không có đủ tiền để đi học, ông quyết định kiếm sống bằng cách xin lòng thương của người khác. Trong suốt những năm qua, ăn xin trở thành nguồn thu nhập chính của ông.
Sau khi tích lũy được một số vốn, ông Jain đã bắt đầu đầu tư để cải thiện cuộc sống. Ông tiết lộ rằng, trong khối tài sản hơn 22 tỷ đồng của mình, không chỉ có tiền ăn xin mà còn có lợi nhuận từ các khoản đầu tư khác. Ông đã mua 2 căn hộ ở Mumbai trị giá 14 triệu Rupee (4,2 tỷ đồng). Đây là nơi ông sinh sống cùng cha, anh trai, vợ và hai con trai. Ông cũng sở hữu 2 cửa hàng ở thành phố Thane, mang về nguồn thu nhập từ tiền thuê nhà hàng tháng.
Sự kết hợp giữa công việc ăn xin và đầu tư thông minh đã giúp ông Jain có một nguồn tài chính ổn định và đảm bảo cho cuộc sống của gia đình. Trong khi ông vẫn tiếp tục hành nghề ăn xin, gia đình ông được hưởng lợi từ sự ổn định tài chính này.
"Đời cha ăn xin, đời con nhất định phải học hành"
(Ảnh minh hoạ)
Mặc dù bản thân không có cơ hội được học hành, ông Bharat Jain luôn đặt việc học của hai con trai lên hàng đầu. Đây chính là tầm nhìn của một người ăn xin "không bình thường". Hiện tại, cả hai con trai của ông đều hỗ trợ việc kinh doanh của gia đình tại một cửa tiệm bán văn phòng phẩm quy mô lớn để tăng thu nhập.
Khi cuộc sống gia đình đã ổn định, nhiều người khuyên ông Jain nên từ bỏ công việc ăn xin, nhưng ông không đồng ý. "Tôi thích nghề ăn xin và không muốn từ bỏ nó," ông chia sẻ với truyền thông.
Ăn xin cũng cần có nguyên tắc
(Ảnh minh hoạ)
Ông Bharat Jain có những nguyên tắc riêng khi đi ăn xin, đảm bảo rằng ông sẽ nhận được sự giúp đỡ nhiều nhất có thể. Ông không tham lam, chỉ biết vơ vào cho bản thân mà quên đi cộng đồng. Ông ăn xin, nhưng cũng làm vì cộng đồng. Ông thường xuyên quyên góp tiền cho các ngôi đền và tổ chức từ thiện tại địa phương.
Câu chuyện của ông Bharat Jain không phải là trường hợp cá biệt ở Ấn Độ, nơi mà "ngành công nghiệp ăn xin" rất lớn mạnh. Tại những thành phố phát triển, một số người ăn xin có thể có thu nhập cao nếu biết cách. Mặc dù pháp luật Ấn Độ không cho phép hành nghề ăn xin, đây vẫn là một tập tục phổ biến, bất chấp những nỗ lực ngăn chặn của chính phủ.
T.Hà (Theo Thương Hiệu và Pháp Luật)