Điểm độc đáo đầu tiên phải kể đến là bốn tỉnh thành “bất phục” quy tắc chính tả tiếng Việt: Bắc Kạn, Kon Tum, Đắk Lắk và Đắk Nông. Theo quy tắc c/k/q, “k” chỉ đứng trước i, e, ê, còn “c” đứng trước các nguyên âm còn lại. Vậy tại sao bốn địa danh này lại dùng “k” thay cho “c”? Nguồn gốc được cho là bắt nguồn từ lối viết chữ quốc ngữ đầu thế kỷ 20, khi “k” thường được dùng thay cho “c”. Dù “sai chính tả”, cách viết này đã trở nên phổ biến và được công nhận chính thức, tạo nên nét riêng độc đáo cho bốn tỉnh thành này.
Các tỉnh thành có tên gọi độc đáo nhất Việt Nam
Một điểm thú vị khác nằm ở sự trùng lặp trong tên gọi các tỉnh thành. Từ “Bình” xuất hiện nhiều nhất, góp mặt trong tên của 8 địa phương: Bình Dương, Bình Định, Bình Phước, Bình Thuận, Hòa Bình, Ninh Bình, Quảng Bình và Thái Bình. Xếp thứ hai là từ “Giang” với 6 tỉnh: An Giang, Bắc Giang, Hà Giang, Hậu Giang, Kiên Giang và Tiền Giang. “Quảng” cũng chiếm số lượng đáng kể với 5 tỉnh thành mang tên mình: Quảng Bình, Quảng Nam, Quảng Ngãi, Quảng Trị và Quảng Ninh. Sự lặp lại này phần nào phản ánh lịch sử hình thành và đặc điểm địa lý của các vùng miền.
Cuối cùng, danh hiệu “tỉnh thành có tên dài nhất” thuộc về ai? Thừa Thiên Huế là tỉnh duy nhất có tên gồm 3 từ, trong khi Bà Rịa - Vũng Tàu có tới 4 từ. Tuy nhiên, xét về độ dài khi viết, cả hai đều phải “nhường ngôi” cho Thành phố Hồ Chí Minh. Do tính chất đặc biệt, hai từ “Thành phố” luôn gắn liền với tên Bác, tạo thành một cụm từ thống nhất, không tách rời, và do đó, trở thành tên địa danh dài nhất Việt Nam.
Những cái tên địa danh không chỉ đơn thuần là ký hiệu hành chính, mà còn là một phần di sản văn hóa, gắn liền với lịch sử, địa lý và con người của mỗi vùng miền. Việc tìm hiểu về nguồn gốc và ý nghĩa của chúng sẽ giúp chúng ta hiểu sâu hơn về đất nước và con người Việt Nam.
Thu Hà (Theo Thương Hiệu và Pháp Luật)