Khi Quý đưa người yêu về ra mắt gia đình, bố mẹ cô ưng ngay bởi Tuân, tên chàng trai, trông cao ráo và điều đáng nói là ông bà thấy anh ăn nói nhã nhặn, lễ phép.
Nhà Quý ở Cẩm Lĩnh, còn nhà Tuân ở Vạn Thắng, tuy cả 2 cùng ở trong huyện Ba Vì, Hà Nội nhưng 2 nhà cách nhau hơn 7 km. Tuân và Quý tình cờ gặp nhau trong một lần đi chơi ở hội làng bên. Như duyên tiền định, từ bữa ấy 2 người thường xuyên gặp gỡ rồi nảy sinh tình cảm và họ cảm thấy cuộc sống không thể thiếu được nhau…
Hạnh phúc đủ đầy
Sau “màn” ra mắt khá ấn tượng, đôi trẻ tưởng chuyện tình của họ sẽ diễn ra suôn sẻ, ai dè, bố mẹ Quý chỉ có mỗi một cô con gái nên hết sức cẩn trọng.
“Lấy vợ xem tông, lấy chồng xem giống”, ông bà cất công xuống Vạn Thắng tìm hiểu về tông ti họ hàng chàng rể tương lai. Sau chuyến đi ấy, thái độ của ông bà đối với chuyện tình duyên của cô con gái cưng thay đổi hẳn.
Cả hai đều kịch liệt phản đối, bởi theo ông bà thì gia cảnh nhà Tuân không môn đăng hộ đối. Không chỉ nghèo mà khi bố Tuân mất sớm, mẹ anh đã vội bỏ đi lấy chồng, để mặc mấy đứa con nhỏ nheo nhóc sống với nhau. Bố mẹ Quý không câu nệ chuyện nhà Tuân giàu hay nghèo mà ông bà lo ngại cái “dớp” từ mẹ Tuân truyền sang con, bởi bà ấy sống như thế là thiếu trách nhiệm với gia đình, chồng con.
Thấy bố mẹ tỏ ý phản đối thì Quý buồn lắm. Cô nhờ một số người thân, họ hàng, thuyết phục bố mẹ nhưng vẫn không lay chuyển được ý chí của ông bà. Không lấy được người mình yêu, Quý vật vã, khóc lóc rồi cô tuyên bố sẽ ở vậy, không lấy ai khác. Trước thái độ ấy của cô con gái, cuối cùng “đất không chịu trời thì trời đành chịu đất”, bố mẹ Quý đành phải xuống thang, chiều lòng con.
Biết rõ hoàn cảnh gia đình chàng rể, nhà cửa không có nên sau khi Tuân và Quý cưới nhau, ông bà cho đôi trẻ về ở cùng. Như bao cặp uyên ương khác, thời gian đầu Tuân và Quý sống với nhau khá hạnh phúc. Sau đó hơn một năm, cậu con trai ra đời khiến hạnh phúc của họ như được nhân đôi.
Dường như bố mẹ Quý cũng quên đi chuyện mặc cảm trước đây với chàng rể. Không chỉ thế, ông bà thấy chàng rể tính tình chăm chỉ, chịu khó nên rất quý, mạnh dạn “đầu tư” cho Tuân đi học lái xe, những mong anh có một cái nghề ổn định. Tuy vẫn phải nhờ vả nhà ngoại nhưng với hoàn cảnh của vợ chồng Tuân - Quý như thế khá ổn. Sau đó 6 năm, Quý sinh cô con gái thứ hai. Thế là họ có cả “nếp lẫn tẻ”, hạnh phúc cũng tương đối đủ đầy.
Hơn hai năm trước đây, Tuân được người chú cho mượn một mảnh đất ở quê Vạn Thắng. Khỏi mang tiếng là “chó chui gầm chạn”, vả lại cũng cần tự gây dựng cuộc sống gia đình dài lâu, anh xin phép bố mẹ vợ được đón vợ con về quê sinh sống. Mảnh đất này của ông chú nằm ngay mặt đường nên hai vợ chồng mở cửa hàng kinh doanh hàng tạp hóa.
Hàng ngày, Tuân lái xe đi chở hàng đi giao. Còn Quý trông coi việc buôn bán ở cửa hàng. Việc làm ăn, kinh doanh của vợ chồng Tuân - Quý xem ra có duyên nên khá phát đạt, ngày càng thu hút được nhiều mối hàng buôn bán trong khu vực. Tuân vẫn tỏ ra là một người chồng, người cha chịu khó, tốt tính nên được họ hàng và bà con chòm xóm quý mến.
Kinh tế ngày một khá giả, chỉ sau 2 năm ra ở riêng, hai vợ chồng cũng tiết kiệm để ra được vài trăm triệu đồng, họ tính đến chuyện tìm mua một mảnh đất để xây nhà ở, không ở trên đất mượn của ông chú nữa. Tính là vậy nhưng không ngờ bi kịch xảy ra.
Số là, Quý yêu chồng nhưng cô lại có tính ghen tuông. Thấy chồng làm nghề lái xe, đi lại nhiều nơi, quan hệ rộng nên cô nghi Tuân ngoại tình. Tuy không “bắt tận tay, day tận trán” nhưng mối nghi ngờ ấy cứ hành hạ cô. Sáu năm trước, có một “sự kiện” gây “sốc” cho Quý. Trong một lần Tuân đi khám bệnh, bất ngờ anh bị phát hiện mắc bệnh giang mai.
Anh Tuân tại bệnh viện.
Không chỉ thế, căn bệnh này còn lây sang cả Quý. Vậy là cả hai vợ chồng đều phải tìm đến bác sỹ chữa trị. Quý quá hiểu đây là bệnh xã hội, chỉ có quan hệ lăng nhăng với gái mại dâm mới nên nông nỗi. Bằng chứng rõ ràng như thế nhưng Tuân vẫn cố cãi khiến Quý giận lắm. Nghĩ chồng phản bội, cô uất ức đòi ly hôn, thậm chí còn có ý định tự tử.
Tuy nhiên, Quý nghĩ đến bố mẹ, hai đứa con nên không muốn làm chuyện tiêu cực, liều lĩnh. Dễ đến nửa năm, hai người không nói chuyện với nhau. Chuyện chẳng tốt đẹp gì nên được giấu kín trong nội bộ gia đình. Sau đó cùng với thời gian, nỗi giận dỗi trong Quý cũng nguôi ngoai và cô tha thứ cho chồng. Gia đình họ trở lại cuộc sống hạnh phúc.
Máu Hoạn Thư phá nát gia đình
Mấy năm gần đây, Tuân thấy cậu con trai lớn đam mê trò chơi điện tử, sợ con hư hỏng nên anh nghỉ không đi lái xe mà ở nhà trông nhà trông con, phụ giúp vợ buôn bán. Quý cũng mừng, bởi như thế chồng không có điều kiện lăng nhăng. Thế nhưng gần một tháng trước, tình cờ Quý đọc được trong điện thoại của chồng một tin nhắn tình cảm khá mùi mẫn của một người nào đó gửi cho Tuân.
Chắp nối lại các sự việc, Quý thấy gần đây chồng bê trễ việc nhà, thường hay bỏ nhà đi đâu đó không biết. Máu ghen tuông nổi lên, Quý căn vặn, tra khảo chồng. Tất nhiên là Tuân phủ nhận chuyện bồ bịch, ngoại tình. Vậy là giữa hai vợ chồng xảy ra to tiếng, cãi vã.
Bực mình, Tuân bỏ nhà ra đi. Anh chỉ nghĩ bỏ đi ít ngày để Quý nguôi ngoai rồi quay về giải thích cho cô ấy hiểu. Không ngờ, trong những ngày Tuân bỏ đi thì Quý lại nghĩ rằng chồng bỏ đi sống với người tình.
Máu ghen tuông bốc lên ngùn ngụt trong người đàn bà tứ tuần. Cô ta quyết phải hạ thủ chồng cho bõ tức. Lén đi mua một con dao bầu cùng vài vỉ thuốc ngủ và 4 gói thuốc diệt chuột, Quý mang về nhà cất giấu, chờ có cơ hội là ra tay.
Sau mấy ngày bỏ xuống khu vực nội thành thăm người thân rồi Tuân cũng quay về. Thấy Quý không còn biểu hiện gì tức giận, Tuân cũng mừng. Không chỉ thế, anh còn thấy vợ tỏ ra dịu dàng, chăm sóc chồng con thì hết sức cảm kích. Biết Tuân thích uống bia, đến bữa cơm,
Quý còn tự tay rót bia mời chồng. Tuy nhiên, Tuân không biết rằng đằng sau sự dịu dàng ấy là một âm mưu ác độc. Quý hai lần pha thuốc diệt chuột vào bia cho chồng uống nhưng không thành. Lần thứ nhất, Tuân cầm cốc bia vợ đưa cho thấy có mùi khang khác nên anh đổ đi không uống. Đến lần thứ hai, khi thấy Tuân ăn nhậu từ nhà hàng xóm khật khưỡng đi về, Quý lén pha thuốc chuột vào cốc bia đưa cho chồng uống nhưng anh không thể uống được nữa.
Sau hai lần thất bại, Quý quyết tâm sát hại chồng một lần nữa. Lần này, Quý có hẳn một “kịch bản” hoàn hảo. Lấy cớ dịp nghỉ lễ 30/4 và 1/5, hai con được nghỉ học dài ngày, vợ chồng bận mải không có điều kiện trông nom, Quý nói với chồng đưa cô con gái nhỏ lên chơi với ông bà ngoại, còn cậu con trai lớn thì gửi sang nhà người bác. Ý kiến ấy của vợ được Tuân vô tư chấp thuận. Chỉ còn hai vợ chồng ở nhà, do Quý bận trông nom cửa hàng nên việc cơm nước Tuân phải lo.
Khoảng 18h hôm ấy, khi Tuân đang lúi húi nấu cơm dưới bếp thì Quý lén nghiền 3 viên thuốc ngủ, đổ vào chai bia rồi mang xuống bếp đưa cho chồng, giả vờ lên tiếng hỏi: “Bia của anh để trong tủ sao lại tràn ra thế này. Em mở nắp rồi, anh uống đi”.
Tuân thấy lạ cũng thắc mắc: “Bia có để ở ngăn đá đâu mà nó tràn ra nhỉ?”. Nói rồi, anh lấy bát rót bia ra uống. Lát sau, ông chú Tuân ở gần nhà gọi anh sang uống rượu. Tuân đi rồi, Quý mở chiếc két sắt, nơi giấu con dao bầu mua từ mấy tháng trước, mang để dưới đệm giường ngủ rồi một mình ăn cơm, đợi chồng về.
Gần một giờ sau, Tuân từ bên nhà ông chú đi về. Chủ động, Quý gây sự với chồng. Cô ta nhiếc móc: “Sao anh không ở nhà cùng chết”, ý nói giận chồng nhà chỉ có hai người mà bỏ sang nhà ông chú cơm rượu. Thế là hai vợ chồng to tiếng với nhau.
“Màn kịch” này khiến Tuân không nghi ngờ gì, tạo cớ cho Quý giả vờ bực tức đi ngủ sớm. Uống chút rượu cộng với thuốc ngủ đã ngấm khiến cho Tuân buồn ngủ đến díu cả mắt. Biết vợ giận dỗi nhưng đặt mình xuống là anh chìm vào giấc ngủ ngay, không biết trời đất là gì.
Nằm trên giường nhưng không ngủ được, khoảng 1h30 sáng thì Quý trở dậy. Cô ta rút con dao bầu để dưới đệm giường đâm ngay vào bụng chồng một nhát. Đang ngủ say, bị đâm, Tuân chợt choàng tỉnh, anh vội ôm lấy bụng vùng dậy, kêu cứu: “Ối trời ơi, đau quá, lòi ruột ra rồi…”.
Quý cầm con dao bỏ chạy ra sau nhà hô hoán. Khi Tuân ôm bụng dính đầy máu từ trong nhà chạy ra đến gần cửa thì khụy xuống. Người thân cùng bà con chòm xóm chạy sang thấy Tuân lòi cả ruột ra ngoài thì hô hào nhau gọi xe nhanh chóng đưa anh đi bệnh viện cấp cứu.
Còn Quý thì tỏ ra hết sức hoảng loạn, kêu khóc rằng “cướp không chỉ đâm chồng mà còn lấy hết tiền trong két rồi”. Mấy người thân cùng họ hàng nhìn vào nhà thì đúng là chiếc két sắt bị mở, đồ đạc xáo trộn thật.
Mặc dù bị đâm lòi ruột, mất nhiều máu nhưng rất may Tuân được đưa đến Viện quân y 105 cấp cứu kịp thời. Sau khoảng 2 giờ, các bác sĩ tập trung phẫu thuật khâu nối phần ruột, anh đã qua được cơn nguy kịch. Còn Qúy vẫn phải “diễn” tiếp “màn kịch” lo lắng, chăm sóc chồng nằm viện.
Màn kịch bị lật tẩy
Lúc đầu, khi bà con đến hỏi han và khai trước công an xã, Quý kể rằng đêm hôm ấy, hai vợ chồng đang ngủ say thì bỗng nghe tiếng động nên tỉnh dậy, phát hiện trong nhà có kẻ đang lúi húi cậy cánh cửa tủ, anh Tuân bật dậy lao về phía tên trộm. Rất nhanh, tên trộm đâm một nhát vào bụng anh Tuân rồi bỏ chạy thoát. “Màn kịch” ấy xem ra khá hiệu quả, một số người dân Vạn Thắng tin là nạn nhân bị kẻ trộm đâm.
Tuy nhiên, qua khám nghiệm hiện trường, cơ quan CSĐT công an huyện Ba Vì xác định không hề có vụ trộm như Quý khai báo, bởi cửa nhà, cánh cửa két sắt không có dấu vết bị cậy phá, đồ đạc trong nhà tuy có bị xáo trộn nhưng có dấu hiệu của sự sắp đặt, tài sản, tiền bạc không bị mất. Trước khi sự việc xảy ra, Quý mang hai con sang gửi ở nhà ông bà ngoại và nhà ông bác cũng là điều đáng nghi vấn, có thể là ý đồ trong một “kịch bản”.
Mặt khác, chai bia tối hôm trước, Quý nói là bị long nắp đưa cho chồng uống được đưa đi giám định với kết quả, trong chai bia có thuốc ngủ. Ngoài ra, trong nhà Quý, cơ quan điều tra còn thu được 2 gói thuốc diệt chuột cùng con dao, hung khí vụ án. Khi được “mời” lên cơ quan điều tra, lúc đầu Quý khá yên tâm với “kịch bản” hoàn hảo của cô ta.
Tuy nhiên, trước các chứng cứ, qua đấu tranh, cô ta đành cúi đầu thừa nhận là kẻ cầm dao đâm vào bụng chồng do ghen tuông rồi tung tin, dựng hiện trường giả để đánh lạc hướng cơ quan điều tra. Hành vi phạm tội của Quý phải trả giá bằng bản án 11 năm tù giam.
An Ninh Hải Phòng