Ở Trung Quốc cổ đại, chiến tranh thường xuyên xảy ra. Đôi khi vì không đủ binh lính nên triều đình thường chiêu mộ binh lính khắp nơi, và những người chiêu mộ chắc chắn sẽ là những chàng trai trẻ. Khi đi lính, chết trên chiến trường là chuyện bình thường nên trong những năm chiến tranh sẽ có nhiều góa phụ. Đối với người hiện đại, việc tái hôn là chuyện bình thường, nhưng ở thời cổ đại thì vẫn sẽ bị lên án về mặt đạo đức, và hầu hết các triều đại đều cấm góa phụ tái hôn. Các góa phụ phải chung thủy với chồng đến hết cuộc đời. Vậy những góa phụ trẻ đó phải trải qua quãng đời còn lại như thế nào?
Khi chồng qua đời, gánh nặng gia đình đè lên vai họ, họ phải ra ngoài làm việc để trang trải chi tiêu trong gia đình. Vì vậy những người phụ nữ góa chồng trẻ thường tìm đến những nơi lao động dành cho nữ, thứ nhất họ có thể kiếm tiền nuôi bản thân và con cái, thứ hai, họ có thể làm việc, gặp gỡ với những người phụ nữ khác, trò chuyện và khỏa lấp trái tim cô đơn của họ. Vì vậy, họ cứ sống như thế, từ năm này qua năm khác cho đến khi già đi.
Thời nha Thanh, có một góa phụ rất xinh đẹp và nổi tiếng năng động, hoạt bát, kết nối rất nhiều những phụ nữ trẻ góa chồng lại với nhau. Những năm sau này, khi được mọi người hỏi làm sao cô có thể trải qua cuộc sống cô đơn lâu như vậy, cô không nghĩ tới việc gì khác sao?
Cô ấy nói rằng ban ngày khi đi làm, gặp gỡ mọi người thì tốt hơn, nhưng khi màn đêm buông xuống, sự cô đơn mới thực sự đáng sợ, để vượt qua điều này, mỗi tối cô ấy sẽ lấy ra một sấp tiền xu rồi rắc khắp sàn nhà. Sau đó cô từ từ nhặt từng đồng và xâu chuỗi lại cho đến khi mệt không chịu được nữa thì ngủ thiếp đi.
Đây là hiện thân rõ ràng nhất về sự bất lực của người phụ nữ thời xưa, càng tồi tệ hơn khi phụ nữ góa chồng khi còn trẻ. Tuy nhiên, cũng may mắn rằng thời đại đó đã trôi qua, chúng ta càng phải trân trọng những ngày tự do và hạnh phúc này.
Khi chồng qua đời, gánh nặng gia đình đè lên vai họ, họ phải ra ngoài làm việc để trang trải chi tiêu trong gia đình. Vì vậy những người phụ nữ góa chồng trẻ thường tìm đến những nơi lao động dành cho nữ, thứ nhất họ có thể kiếm tiền nuôi bản thân và con cái, thứ hai, họ có thể làm việc, gặp gỡ với những người phụ nữ khác, trò chuyện và khỏa lấp trái tim cô đơn của họ. Vì vậy, họ cứ sống như thế, từ năm này qua năm khác cho đến khi già đi.
Thời nha Thanh, có một góa phụ rất xinh đẹp và nổi tiếng năng động, hoạt bát, kết nối rất nhiều những phụ nữ trẻ góa chồng lại với nhau. Những năm sau này, khi được mọi người hỏi làm sao cô có thể trải qua cuộc sống cô đơn lâu như vậy, cô không nghĩ tới việc gì khác sao?
Cô ấy nói rằng ban ngày khi đi làm, gặp gỡ mọi người thì tốt hơn, nhưng khi màn đêm buông xuống, sự cô đơn mới thực sự đáng sợ, để vượt qua điều này, mỗi tối cô ấy sẽ lấy ra một sấp tiền xu rồi rắc khắp sàn nhà. Sau đó cô từ từ nhặt từng đồng và xâu chuỗi lại cho đến khi mệt không chịu được nữa thì ngủ thiếp đi.
Đây là hiện thân rõ ràng nhất về sự bất lực của người phụ nữ thời xưa, càng tồi tệ hơn khi phụ nữ góa chồng khi còn trẻ. Tuy nhiên, cũng may mắn rằng thời đại đó đã trôi qua, chúng ta càng phải trân trọng những ngày tự do và hạnh phúc này.
T. Tâm (Theo Thương Hiệu và Pháp Luật)