Danh mục

Yêu anh, thêm một lần nữa...

Thứ ba, 29/10/2013 18:01

Anh vội vàng lau đi nước mắt lem trên má tôi, tiếng gọi rất nhỏ, vỗ về cũng rất nhỏ, chỉ vừa đủ cho tôi nghe thấy. Đó là một trong những lần hiếm hoi anh nói rằng anh yêu tôi...

1. Những ngày giao mùa, gió hanh hao gợi nhớ nhiều những lọn quá khứ xếp tầng trong cái hộp nhỏ mang tên là kỷ niệm. Tôi thường hay nhớ về quá khứ và nâng niu một cách vụng về. Hình như tôi đã lỡ đẩy tay cho một người đi xa mãi, một người quan trọng mà khi người ấy ở bên cạnh, tôi đã không thể nhận ra. Chỉ khi người ta không còn tiếp tục đủ kiên nhẫn đồng hành, chỉ khi trên con đường cô độc lủi thủi một mình, tôi mới nhận ra điều đó.
 

Không ít ngày tôi lần về quá khứ, nhớ nhung anh một cách tuyệt vọng, rồi khóc nấc lên như một đứa trẻ giữa căn phòng chìm trong thinh lặng. Tôi giấu giếm nỗi đau của mình giỏi đến mức không một ai có thể nhìn ra nó, nhưng khi phải đối diện với mình, nhìn vào chính mình trong gương, nỗi đau ấy lại xộc lên khóe mắt, cay lạ.
 

Tôi đã từng có một mối tình khờ những năm tôi còn rất trẻ. Những năm ấy, có một chàng trai luôn ở bên cạnh quan tâm và dõi theo tôi. Hẳn là khi yêu thương một cô nhóc chưa có nhiều suy nghĩ, anh đã phải rất mệt mỏi và phiền lòng. Nhưng anh chưa bao giờ ngừng yêu thương tôi. Tình cảm ấy với tôi cũng là thứ tình cảm đáng trân trọng nhất, vốn dĩ sẽ kéo dài, kéo dài mãi, cho đến lúc tôi trưởng thành.


Nhưng rồi chuyện gì đó đã xảy ra, chúng tôi không còn bên nhau nữa. Cái cách mà tôi đón nhận sự đổ vỡ bình thản như thể quên đi một vết cắt vào tay đang chảy máu. Chỉ là đau thôi mà, có cảm nhận gì được nữa đâu!
Thế rồi tôi cố gắng để quên đi, để vùi lấp một người ở trong quá khứ. Những năm tháng đầu tiên tôi đã làm rất tốt, với sự kiêu hãnh của một đứa con gái sau thất bại tình đầu, với sự bướng bỉnh đến khó tin, tôi quên đi anh một cách nhanh chóng. Nhưng cho đến những ngày gần đây, hình như tôi làm điều ấy không còn tốt nữa. Chỉ cần một chút ký ức lướt qua cũng khiến tôi run người và bật khóc ngon lành.


Tôi vẫn nhớ anh, da diết như những ngày còn yêu anh!

TRUYỆN NGẮN HAY,TRUYỆN NGẮN,ĐẶC SẮC,TÌNH CẢM,CUỘC SỐNG,TÌNH YÊU,MỐI QUAN HỆ,LÀM PHIỀN,CHIA TAY LẦN NỮA,YÊU THƯƠNG
2. Thật ra, nếu từ sau khi chia tay, anh không xuất hiện một lần nào nữa trong cuộc sống của tôi thì có lẽ mọi chuyện đã khác. Nhưng thỉnh thoảng anh vẫn xuất hiện. Vốn không phải là sự xuất hiện bất ngờ, nhưng thầm lặng đến khó tin. Vẫn là khi tôi cần, anh đến. Phải, anh luôn có mặt đúng lúc mà tôi cần anh nhất, đến mức dù tôi có là một đứa ngang ngạnh và bướng bỉnh đến đâu chăng nữa cũng không thể từ chối sự giúp đỡ từ anh. Bởi ngoài anh, tôi còn biết bấu víu vào đâu nữa?


Tôi nhớ, sau khi chia tay anh, tôi vẫn chỉ là một con bé mười tám tuổi, thi đỗ đại học và bắt đầu một cuộc sống tự lập mới. Sau đó vài ba tháng, tôi được tán tỉnh, được theo đuổi, như một cách ngông cuồng để tự tin rằng chỉ cần yêu một người khác, tôi có thể sẽ quên được anh, mãi mãi.


Tôi nhận lời yêu, có một người ở bên cạnh, có một người quan tâm chăm sóc và không cho tôi nhiều khoảng thời gian trống để nghĩ về anh nữa. Tôi vẫn nghĩ rằng khi người ta đã bị cắt lìa sợi dây của định mệnh, thì dù có sống chung dưới một thành phố, hít thở dưới một bầu trời, cũng sẽ không dễ dàng gì để có thể gặp lại nhau lần sau nữa.


Vậy mà chúng tôi gặp nhau, thậm chí cả khi lúc bấy giờ anh đang ở một thành phố khác, xa lạ và giản đơn hơn cái thế giới sống tôi vẫn luôn ôm bên mình.

“Em ở đâu?”

“Trời tối rồi, ngồi yên ở đó nhé, đừng đi đâu cả!”

Lần đó tôi bị lạc, trước khi bị lạc tôi bị rút mất ví tiền đeo bên ngoài. Tôi trở thành một con bé thảm hại, loanh quanh trong cái thế giới sống chật hẹp của mình. Tôi không đủ can đảm để gọi cho người yêu mới, tôi sợ sẽ bị mắng một trận vì tội bất cẩn. Thế là tôi ngồi khóc ngon lành tại một điểm chờ xe bus. Tôi cứ ngồi đó với mắt mũi lấm lem mà đầu óc trống rỗng, không định hình được mình sẽ làm gì tiếp theo. Ngớ ngẩn là tôi đã nhắn tin cho anh, chỉ để nói rằng tôi bị lạc, và rồi anh xuất hiện.


- Lên xe đi nào! Trời lạnh lắm, anh đưa em về!


Cho đến khi đến gần bên cạnh, nhìn vào đôi mắt anh, nhìn thấy những đường nét thân thuộc, tôi vẫn chưa thể tin rằng anh bỏ tất cả để đến bên tôi. Trời mưa phùn và lạnh, cái rét cứa vào da thịt, tôi ngồi phía sau nghe gió thổi thốc. Hình như đó là lần đầu tiên tôi gặp lại anh kể từ sau khi chia tay.


3. Tôi giống như một đứa ngốc, luôn đi phủ định những gì đang diễn ra trong hiện tại của mình. Sau lần được anh giúp đỡ đưa về nhà, tôi tự nhủ sẽ không bao giờ làm phiền anh nữa. Kể cả chỉ nhắn tin trò chuyện với anh cũng không.
 

Thực tế là sau khi chia tay, chúng tôi vẫn nói rằng sẽ tiếp tục mối quan hệ bạn bè, nghĩa là vẫn trò chuyện, vẫn liên lạc chứ không hẳn là cắt đứt tất cả. Nhưng tất nhiên tôi là đứa không chấp nhận được điều đó. Vì tôi còn yêu anh, nên tôi không thể tiếp tục làm bạn với anh. Còn anh thì vẫn kiên trì và nhẫn nại làm bạn với một đứa như tôi. Có vẻ như anh sợ tôi bị sốc sau chuyện chia tay đó, nên anh vẫn còn bên cạnh tôi.

TRUYỆN NGẮN HAY,TRUYỆN NGẮN,ĐẶC SẮC,TÌNH CẢM,CUỘC SỐNG,TÌNH YÊU,MỐI QUAN HỆ,LÀM PHIỀN,CHIA TAY LẦN NỮA,YÊU THƯƠNG
Nhưng hình như tôi lại là một đứa không giỏi lắm trong việc thực hiện lời hứa của chính bản thân mình. Một lần khác, tôi lại tiếp tục gặp rắc rối. Lúc bấy giờ tôi đã trở về là một đứa độc thân, không còn bất kỳ chàng trai nào bên cạnh. Trước khi mọi chuyện xảy ra, anh đã gọi cho tôi và hai chúng tôi có một cuộc trò chuyện khá lâu.


Chúng tôi tôn trọng nhau, tôn trọng cả quá khứ và tôi thì vừa đủ lớn hơn một chút để không tiếp tục chặn các cuộc gọi từ anh. Tôi nghĩ đơn giản rằng nghe một cuộc điện thoại hay trả lời một tin nhắn của anh thì cũng không thể làm phiền anh thêm được.


Vậy mà tôi sai rồi. Ngày hôm ấy tôi xấu hổ đến mức muốn lập tức biến mất. Ánh mắt anh nhìn tôi vẫn trầm lặng và ấm áp như những ngày đầu tiên, chỉ có tôi là đổi khác, thấy mình trở nên xấu xí, nhỏ bé và vô cùng tệ hại khi tiếp tục làm phiền đến cuộc sống của anh.


- Em có lạnh lắm không?


- Anh có đi nhanh quá không?

Anh luôn hỏi những câu hỏi như thế khi tôi ngồi ngoan ngoãn phía sau xe. Quả thật là tôi không đủ can đảm để trả lời bất cứ câu hỏi nào của anh cả. Tôi vẫn chỉ thấy mình là một đứa tệ hại và xấu xa. Tôi cảm thấy như mình lợi dụng anh hết lần này đến lần khác mặc dù anh thì không cho là thế.

- Tại sao anh phải giúp em? Anh không thấy em làm phiền anh à?

- Đừng hỏi nhiều nữa, ngủ đi!

Tôi thu hết can đảm để nhìn vào mắt anh và nói. Tôi có cảm giác chỉ cần anh nói ra một câu trả lời nào đó thôi thì cũng khiến tim tôi như vỡ toác ra. Tôi vẫn nhớ rất rõ mỗi lần chạm mặt anh, hầu hết đều có cảm giác tim đập nhanh hơn bình thường, má đỏ hồng hơn bình thường, nhưng không phải là yêu thương hay hạnh phúc, mà là sợ hãi và xấu hổ. Tôi sợ mình sẽ lại một lần nữa đi vào con đường cũ, và mang cảm giác tội lỗi khi hết lần này tới lần khác làm phiền đến cuộc sống của anh.


4. Cho đến khi tôi đủ lớn, đủ trưởng thành và đủ chín chắn để tự lập, rốt cuộc trước mặt anh, tôi cũng chỉ là một đứa nhóc khó chiều. Tôi có thể sống một mình, thay vì sợ bóng tối và sự cô độc thì tôi lại bấu víu vào chúng để làm bạn, để khiến cho mình không cảm thấy bị bỏ rơi. Tôi cũng không gà mờ đến mức phải lạc đường lên xuống nữa.
 

Có lẽ cuộc sống của tôi cũng giản đơn hơn nhiều, những cung đường đi đơn thuần là đến trường và về nhà, cảm xúc cũng bị mai một dần, sống lặng lẽ và rải rác những mảnh buồn cho những ngày gió thổi. Với những gì đang diễn ra ở hiện tại, tôi vẫn nghĩ mình có thể tách hẳn ra khỏi cuộc sống của anh rồi, sẽ không còn bất cứ lần nào làm phiền đến anh nữa.
 

Bởi đằng sau những lần gặp gỡ ngắn ngủi ấy, tôi cứ thấy mình lem nhem như một con mèo bị ướt nước. Ướt sũng, mắt môi đều ướt sũng, và tim thì nấc lên từng hồi. Có thể tỏ ra mạnh mẽ trước mặt anh, nhưng như tôi đã nói, khi đối diện với chính mình thì tôi cũng chỉ là một đứa không giỏi lắm trong việc lừa dối bản thân mình.

TRUYỆN NGẮN HAY,TRUYỆN NGẮN,ĐẶC SẮC,TÌNH CẢM,CUỘC SỐNG,TÌNH YÊU,MỐI QUAN HỆ,LÀM PHIỀN,CHIA TAY LẦN NỮA,YÊU THƯƠNG

“Này, ra Q café nhé? Lâu lắm không gặp rồi!”


Cái hẹn đột ngột của bạn thân làm tôi hơi khó nghĩ. Sau khi loay hoay đủ mọi thứ, tôi trả lời không đến được.


“Hay là gọi anh ấy đến đón cậu nhé?”


Có lần anh đã gặp bạn tôi, rồi họ cũng trở nên quen biết nhau. Tôi vẫn luôn cố gắng lánh xa cuộc sống của anh nên cũng không hỏi han gì nhiều. Chỉ biết rằng giữa tôi và anh có thêm một người bạn chung, vậy thôi.


Tôi bỏ quên điện thoại khi đi ra ngoài, về nhà mới bắt gặp tin nhắn ấy, cũng bỏ quên hai cuộc gọi nhỡ từ số của anh.


“Em đang ở đâu?”


“Anh qua đón nhé?”


“Không cần nhưng mà nữa đâu, chuẩn bị đi, anh qua đón bây giờ!”


Nói rồi anh tắt máy, nhanh đến mức tôi còn không kịp chuẩn bị lời để từ chối. Tôi luôn bị ám ảnh những lần mình vô ý chạm vào cuộc sống của anh. Nhưng tất nhiên, tôi cũng biết rằng, dạo gần đây nỗi nhớ anh ùa về nhiều hơn trước, việc nghe thấy giọng nói của anh, gặp lại anh sau rất nhiều ngày cố gắng để lánh xa… có đôi chút khác lạ. Tôi sợ một điều vô cùng đơn giản, đó là sợ mình một lần nữa yêu anh.


5. Một lần khác, tôi theo anh đến một nơi có bạn bè anh ở đó. Giữa chúng tôi vẫn là một mối quan hệ không thể gọi tên được. Tôi cũng không cố gắng đẩy anh ra xa mình nữa, cũng không cố gắng đến gần.


Chỉ đơn giản là có thể gặp nhau đôi lần, kể cho nhau nghe những câu chuyện trôi qua trong cuộc sống. Mọi thứ vẫn nhẹ nhàng nhất có thể, như một cách để không làm cho quả bong bóng tình cảm vỡ tung. Tôi biết, tôi sợ hãi chứng kiến quả bong bóng vô hình ấy bị vỡ, tim tôi chắc sẽ xuất hiện nhiều vết xước hơn nữa. Thật ra, khi không thể thành thật với tình cảm của chính mình, thì nỗi đau đã trở thành câu trả lời.


- Thật sự thì tớ thấy không thích cậu lắm! Cậu có biết vì sao không?

- …

- Vì cậu bắt ông anh tớ phải chờ những năm năm! Suốt năm năm đó, ông ấy không yêu ai, không có bất kỳ mối quan hệ với ai. Đến việc yêu cậu cũng bị cậu xua đuổi. Cậu nói xem, có tội ông ấy không?


Tôi ngỡ ngàng giữa những lời trách cứ. Một người bạn của anh cầm một chén rượu đầy, đặt vào tay tôi, nói rằng tôi buộc phải uống hết chén rượu ấy vì đã làm anh quá khổ sở. Tôi quay sang nhìn anh, anh chỉ mỉm cười, đỡ lấy chén rượu từ tay tôi, tự mình chạm vào cốc của người kia và uống cạn.

-  Thật ra…

Tôi bắt đầu lí nhí, hơi nóng từ những ồn ã xung quanh, từ những cặp mắt soi mói mối quan hệ giữa chúng tôi. Tôi cảm thấy mình trở nên nhỏ bé và tệ hại, tình cảm của mình cũng trở nên nhỏ bé và đáng thương.


- Cậu có biết năm năm trước, ai là người nói chia tay trước không? Là anh ấy chứ không phải là tớ. Tớ… không cho phép mình đuổi theo người đã nói chia tay với mình. Nhưng mà… Cũng là anh ấy, lúc nào cũng ở bên cạnh quan tâm, lo lắng cho tớ, nhưng chưa bao giờ cho tớ biết! Năm năm qua, tất cả mọi người đều biết anh ấy yêu tớ, nhưng tớ thì lại không được biết điều ấy. Có phải là lỗi của tớ không?

TRUYỆN NGẮN HAY,TRUYỆN NGẮN,ĐẶC SẮC,TÌNH CẢM,CUỘC SỐNG,TÌNH YÊU,MỐI QUAN HỆ,LÀM PHIỀN,CHIA TAY LẦN NỮA,YÊU THƯƠNG

Nước mắt tôi vỡ òa trên hàng mi, chảy dài trên má bỏng rát. Mọi người im lặng. Tiếng nấc của tôi nghèn nghẹn, chìm nghỉm giữa những tạp âm láo nháo của một quán ăn ven đường. Tôi đã giấu mình quá lâu, giấu đi tình yêu của mình quá kỹ. Việc tiếp tục gặp lại anh và bình thường mối quan hệ với anh đã là một sự cố gắng quá sức tưởng tượng. Vậy mà tôi không thể đóng cho tròn vai diễn, rốt cuộc thì trước mắt anh, tôi vẫn là con bé yêu anh khờ dại, ngốc nghếch và đáng thương hại. Tôi luôn luôn yếu đuối một cách đáng xấu hổ như thế trước tình yêu của mình…


Trong khi tôi còn mải mê đuổi quanh những ngày tháng quen anh từ trong quá khứ. Có không ít lần tôi chạy trốn khỏi anh, lánh xa anh, nhưng ngay sau đó lại về vùi mình trên giường và khóc nấc. Vốn dĩ biết yêu anh là khổ, nhưng vẫn cố chấp để yêu, rồi lại vụng về cất giấu tình yêu ấy đi thật kỹ càng, gói ghém lại trong một cái hộp vô hình mà chỉ khi có một mình mới dám lôi ra ngắm nghía.


- Ngoan nào, đừng khóc. Anh yêu em mà.


Anh vội vàng lau đi nước mắt lem trên má tôi, tiếng gọi rất nhỏ, vỗ về cũng rất nhỏ, chỉ vừa đủ cho tôi nghe thấy. Đó là một trong những lần hiếm hoi anh nói rằng anh yêu tôi, nhưng khi nói câu ấy, trong đáy mắt anh ngập lên những tia hy vọng, lúc ấm áp gần gũi, lúc lại xa xôi dịu vợi. Tôi vẫn trốn tránh ánh mắt ấy mỗi lần gặp anh, cuối cùng cũng tình nguyện mà chìm vào ánh mắt ấy nhiều hơn một lần.


Những điều mà tôi học được từ trong mối quan hệ giữa chúng tôi không đơn thuần là tình yêu được thể hiện qua lời nói, mà còn là những hy sinh thầm lặng, là sự nhẫn nại đến khó tin, là sự chờ đợi gần như vô vọng. Có những thứ dù không thể hiện ra bên ngoài thì vẫn đủ sức để làm rung động trái tim của người còn lại, chỉ cần thật tâm yêu thương nhau. Và có lẽ vì những điều giản đơn ấy, tôi nhận ra tình yêu là thứ không thể cắt bớt, không thể trốn chạy, càng không thể san sẻ cho một ai đó khác.


Tôi trở về bên anh với trái tim nhiều mâu thuẫn. Một lần nữa, tôi trở về yêu anh!

Theo Tri Thức Trẻ

Tin được quan tâm

Tại sao hầu hết nhà ở Mỹ đều được xây bằng gỗ? Cuối cùng tôi đã hiểu sau khi đọc nó

Việc xây nhà rất đơn giản đối với chúng ta, và hầu hết đều sử dụng bê tông cốt thép làm vật liệu chính, vì...
Kiến thức 2 ngày, 1 giờ trước

Khi chiên trứng, đừng đổ dầu vào chảo trước. Cách làm mới của đầu bếp nhà hàng rất ngon, học sớm sẽ có lợi sớm

Nhiều người thích ăn trứng chiên. Một mặt, nó rất tiện lợi và có thể hoàn thành chỉ trong vài phút. Ngược lại, trứng chiên...
Địa chỉ ăn ngon 2 ngày, 3 giờ trước

Việt Nam sắp có thêm khu du lịch tâm linh vốn đầu tư 35.000 tỷ đồng, nằm ở tỉnh thành nào?

Toàn bộ dự án Huyền tích Am Tiên sẽ được hoàn thiện trong khoảng thời gian từ năm 2027 - 2030 với số vốn đầu...
Tin trong ngày 2 ngày, 20 giờ trước

Từ nay tới 31/12: Trường hợp này bị xóa hộ khẩu thường trú, người dân nên biết kẻo thiệt thòi

Theo quy định, những trường hợp này bị xóa hộ khẩu thường trú, ai cũng nên biết kẻo thiệt thòi.
Kiến thức 2 ngày, 21 giờ trước

Trong năm 2025, người đi xe máy phải đổi bằng lái theo mẫu mới nếu không sẽ bị phạt đến 6 triệu đồng, đúng không?

Nhiều thông tin cho rằng, người đi xe máy bắt buộc phải đổi bằng lái xe theo mẫu mới nếu không sẽ bị phạt đến...
Kiến thức 2 ngày, 17 giờ trước

Kể từ nay: Nhà nghỉ, khách sạn có được quyền giữ thẻ Căn cước, CCCD của khách lưu trú không?

Khi lưu trú tại nhà nghỉ, khách sạn, chúng ta thường nhận được yêu cầu cung cấp thông tin trên thẻ Căn cước, Căn cước...
Kiến thức 1 ngày, 3 giờ trước

Tin cùng mục

Cảnh báo dành cho các ông chồng! Đây là 3 kiểu phụ nữ dễ vướng vào ngoại tình nhất, ai có vợ kiểu này nên lưu ý

Trong đời sống hôn nhân, không chỉ nam giới mà cả phụ nữ cũng có thể rơi vào vòng xoáy của những mối quan hệ...
Yêu 24 giờ, 50 phút trước

Vợ chồng ân ái bị con bắt gặp phải làm sao? Đừng hoảng loạn, cách xử lý 'khéo léo' của người đi trước đáng để học theo

Khi gặp phải tình huống khó xử này, bố mẹ không cần quá lo lắng. Điều tổn thương trẻ không phải là những gì chúng...
Tâm sự 2 ngày, 24 giờ trước

Không phải lúc bạn nghĩ! Đây mới là 2 khoảng thời gian phụ nữ có 'nhu cầu mạnh mẽ' nhất, đàn ông hãy chú ý

Nhu cầu sinh lý là bản năng tự nhiên của con người, không phân biệt nam hay nữ. Dù trong xã hội Á Đông, việc...
Tâm sự 3 ngày, 19 giờ trước

3 hành động của đàn ông sau khi ngoại tình cho thấy họ không muốn quay về gia đình

Khi một người đàn ông ngoại tình, việc anh ta có thật lòng muốn quay trở lại với gia đình hay không thực ra có...
Yêu 3 ngày, 22 giờ trước

Ly hôn ảnh hưởng thế nào đến mối quan hệ của trẻ trong tương lai: Tổn thương hay giải thoát?

Ngày nay, việc cha mẹ ly hôn dường như đã trở thành một hiện tượng phổ biến. Mỗi khi chủ đề này được đưa ra,nhiều...
Tâm sự 3 ngày, 1 giờ trước

Vì sao phụ nữ tốt lại không giữ được chồng? Đa phần là vì bỏ qua những nhu cầu này của đàn ông

Thực tế cho thấy, trong hôn nhân, quan tâm đến nhu cầu của đàn ông chính là kiến tạo hạnh phúc cho đối phương.
Yêu 4 ngày, 16 giờ trước

Tin mới cập nhật

Có 500 triệu đồng lúc này, nên 'rót' vào vàng hay chứng khoán?

Với số vốn 500 triệu đồng trong tay, nhà đầu tư nên lựa chọn vàng hay chứng khoán? Để giải đáp thắc mắc này, chuyên...
Kiến thức 23 phút trước

Tương lai con cái có 'hoá rồng hoá phượng' hay không, đều phụ thuộc vào quyết định này của cha mẹ, hãy cẩn trọng!

Tương lai của con cái "hoá rồng hoá phượng" hay luẩn quẩn trong vòng xoáy mệt mỏi, phần lớn phụ thuộc vào những quyết định,...
Kiến thức 23 phút trước

Ngày Quốc khánh 2/9/2025, cán bộ, công chức, viên chức được nghỉ mấy ngày?

Theo thông báo chính thức từ Bộ Lao động - Thương binh và Xã hội, cán bộ, công chức, viên chức sẽ có một kỳ...
Tin trong ngày 23 phút trước

3 món đồ tuyệt đối không nên để trên nóc tủ lạnh nếu không muốn hóa đơn tiền điện tăng vọt, tuổi thọ tủ bị 'rút ngắn'

Hóa đơn tiền điện tăng đột ngột sau một tháng, tôi không ngờ nguyên nhân chính là thói quen tận dụng nóc tủ lạnh làm...
Kiến thức 23 phút trước

Từ 4/5: Mức phụ cấp lưu trú cho công chức, viên chức sẽ tăng như thế nào?

Phụ cấp lưu trú là khoản hỗ trợ thêm ngoài tiền lương, được tính từ ngày bắt đầu đến khi kết thúc đợt công tác,...
Kiến thức 23 phút trước

Mua bán nhà đất, cố tình khai giá thấp coi chừng 'dính' tội trốn thuế

Việc mua bán nhà đất với giá khai báo thấp hơn nhiều so với giá giao dịch thực tế để giảm thiểu nghĩa vụ thuế...
Kiến thức 42 phút trước

Ông chủ bút bi Thiên Long: Xây dựng đế chế nghìn tỷ từ chiếc xe đạp cà tàng và chuỗi ngày bán bút bi dạo khắp Sài thành

Từ chiếc xe đạp cà tàng, ông chủ Thiên Long đã gây dựng nên cơ đồ như hiện tại.
Doanh nghiệp 43 phút trước

Theo quy định, hiệu trưởng, hiệu phó có được dạy thêm?

Nhiều phụ huynh quan tâm đến việc có cấm hay hạn chế quyền dạy thêm của hiệu trưởng, hiệu phó theo quy định hay không?...
Tin trong ngày 43 phút trước

Bí quyết chọn sầu riêng '10 quả ngon cả 10': Cách nhận biết quả chín cây, hạt lép, cơm dày, ngọt lịm và không hóa chất

Sầu riêng là loại trái cây được nhiều người yêu thích bởi hương thơm đặc trưng và vị béo ngậy. Tuy nhiên, không phải ai...
Làm sao 43 phút trước

Chồng của 'Hoa hậu Việt Nam trẻ nhất lịch sử': Chủ tịch đình đám, tài sản khiến dân tình kinh ngạc

Chồng của Hoa hậu Hà Kiều Anh là doanh nhân có tiếng, sở hữu khối tài sản "không phải dạng vừa".
Chuyện làng sao 43 phút trước