Tôi là một người vợ có chồng làm hậu phương vững chắc. Nói vậy mọi người đừng nghĩ chồng tôi là kẻ bất tài vô dụng. Trước khi lui về làm người đàn ông của gia đình, chồng tôi đã từng giữ vị trí phó giám đốc marketing của một công ty nước ngoài. Anh nói lưu loát 3 thứ tiếng nước ngoài. Lương tháng anh hồi đó là mấy chục triệu. Anh đi công tác nước ngoài như đi chợ. Thế mà vì tạo điều kiện cho tôi phát triển và vì thương con mà anh quyết định nghỉ việc.
Khi tôi bàn ý định mở công ty chuyên sản xuất thực phẩm xuất khẩu với anh, tôi đã nghĩ anh sẽ là người đầu tiên phản đối. Thế mà anh hỏi tôi cần anh giúp gì? Tôi đùa: “Cần người trông con, nấu ăn để em toàn tâm cho công việc”. Anh gật đầu. Tôi còn tưởng anh đùa. Không ngờ qua tuần sau, anh nói anh đã làm đơn nghỉ việc. Anh còn cho tôi rất nhiều lời khuyên phải bắt đầu như thế nào, đường đi nước bước ra sao.
Anh không chỉ lui về làm hậu phương mà còn là cố vấn quan trọng cho công ty tôi.
(Ảnh minh họa)
Thời gian đầu, công ty tôi gặp khó khăn liên tục. Chồng tôi vừa ở nhà trông con, nấu nướng vừa phụ giúp tôi việc công ty. Những khi cần kí kết với các công ty nước ngoài, anh lại đi giao tiếp với họ cùng tôi. Anh cũng là người đứng sau vạch kế hoạch hoạt động cho tôi. Dĩ nhiên là anh không được tôi trả lương. Không những thế tôi còn lấy hết tiền tiết kiệm gia đình để đầu tư cho công ty.
Những khi mỏi mệt quá, tôi hay đùa: “Có khi nào em thua lỗ, nhà mình ra ngoài đường ở không anh?”. Anh cười: “Tệ lắm cũng được cái nhà trọ vài mét vuông chứ em. Cứ làm hết sức đi, thắng thì mừng, thua thì không uổng tâm sức”. Mỗi khi thấy tôi lung lay ý chí, chồng tôi đều ở bên cạnh an ủi, động viên. Bờ vai anh luôn sẵn sàng để tôi ngả vào mỗi khi quá kiệt sức.
Có thể nói suốt 4 năm đầu, tôi đã dành hết sức cho công việc. Chuyện con cái, đối nội ngoại, nội trợ chồng tôi lo chu toàn hết. Anh còn là cố vấn quan trọng trong những chiến lược phát triển công ty. Mỗi tối tôi về, cơm canh ngon ngọt đã được anh chuẩn bị sẵn sàng. Sáng tôi ngủ dậy chỉ việc xách cặp tới công ty. Thậm chí cả bộ váy áo chồng tôi cũng đã chuẩn bị sẵn và móc chúng ngay cánh cửa tủ.
Ai nhìn vào cũng khen tôi xinh đẹp, thành đạt nhưng chính chồng tôi đã góp phần
tạo ra tôi ngày hôm nay. (Ảnh minh họa)
Giờ thì công ty tôi đã đi vào ổn định. Hàng tuần tôi đã có thể dành ngày chủ nhật cho anh và con. Tôi cũng có thời gian đi du lịch cùng gia đình. Ai nhìn tôi đều khen tôi tài giỏi, xinh đẹp và sang trọng. Nhưng chỉ có tôi mới hiểu chính chồng tôi mới là người làm nên tôi của ngày hôm nay.
Nếu như anh không ủng hộ, không lui về làm hậu phương, có lẽ tôi đã chẳng thể thành công được. Vì thế, người mà tôi biết ơn nhất chính là anh - một người đàn ông nội trợ giỏi giang trong gia đình.
Thế mới nói, đàn ông chấp nhận lui về làm hậu phương là một điều rất dũng cảm. Phụ nữ nên trân trọng điều đó và biết ơn chồng mình chứ không phải phủ nhận nỗ lực của họ.
Theo Thoidai.com.vn