Trong khi những người xung quanh hết lời tán tụng cuộc sống hạnh phúc của tôi thì chính bản thân tôi lại đang ghê sợ cuộc sống của chính mình. Người khác chỉ nhìn vẻ bề ngoài, họ không biết được rằng sự thật đằng sau việc có một người chồng điển trai, thành đạt, một ngôi nhà đầy đủ tiện nghi, một chiếc xe hơi đời mới kia là những gì. Họ cũng như tôi lúc đầu, chỉ biết nhìn vào những thứ bên ngoài để đánh giá và đảm bảo hạnh phúc cho mình.
Chính xác thì tôi không thiếu thứ gì. Tôi sống trong một căn nhà khang trang. Chồng tôi đưa cho tôi mấy cái thẻ tín dụng, muốn mua gì thì mua, nhà tôi có tận hai cô giúp việc. Một cô chuyên lau dọn, một cô chuyên nấu ăn, thế là tôi chả phải động tay động chân vào việc gì cả.
Thực tình thì tôi cũng xinh đẹp, trắng trẻo. Tôi hiện giờ chỉ đi làm cho vui chứ tiền thì tôi không thiếu. Ngoài việc ngày hai buổi rảo bước đến cơ quan, thời gian còn lại của tôi là đi làm đẹp và ngồi chờ chồng về.
Mọi người bảo chồng tôi yêu vợ. Tôi cũng không biết điều đó có đúng không, chỉ cảm thấy rằng anh luôn luôn muốn sở hữu tôi. Anh không muốn tôi giao du với bất kỳ người đàn ông nào khác. Nhưng đó chưa phải là điều kinh khủng nhất.
Điều khủng khiếp nhất mà tôi sợ khi phải sống chung cùng chồng tôi đó chính là mỗi đêm phải nhắm mắt cho chồng hành hạ. Chồng tôi có sở thích hết sức kỳ quặc, mỗi lần vợ chồng gần gũi, anh đều dùng răng cắn lên bất kỳ chỗ nào trên người tôi. Không những thế, anh còn lấy bút dạ viết, vẽ lung tung lên người tôi. Cứ mỗi lần tôi phản kháng là chồng tôi lại dọa đánh. Anh bảo rằng anh cho tôi tất cả rồi, chỉ có mỗi việc chiều chồng mà cũng làm không được thì chỉ là đồ bỏ đi.
Về phần nào đó, tôi vừa phụ thuộc chồng và cũng sợ mất anh. Thế nên tôi cắn răng chịu đựng tất cả. Và rồi sau mỗi lần ngủ dậy, khi chồng ung dung đi làm thì tôi lại chạy vào nhà tắm, ngồi trong đó 2 tiếng đồng hồ để tẩy xóa hết dấu vết mà chồng để lại trên người tôi. Nhưng chỉ có dấu mực là mờ đi, còn những vết cắn thì cứ tím bầm lại. Tôi không dám mặc đồ hở hang, toàn phải kín cổng cao tường vì sợ người khác phát hiện ra.
Chồng tôi chỉ có mỗi cái tính xấu đó, ngoài ra anh không cờ bạc, trai gái gì. Nhưng cũng vì cái sở thích quái quỷ của chồng mà tôi cảm thấy sợ anh. Bây giờ tôi không còn cảm thấy hạnh phúc mỗi khi gần chồng nữa, thay vào đó là cảm giác kinh hãi, sợ sệt. Tôi sợ đêm xuống bởi lúc đó là lúc chồng tôi như biến thành một con người khác.
Đêm nay cũng thế, sau khi thỏa mãn no nê, chồng tôi lăn ra ngủ. Chỉ còn mình tôi với chi chít dấu vết kinh hoàng trên người. Tôi lết ra phòng tắm, nhìn thân hình đầy vết cắn, vết mực của mình rồi òa khóc nức nở. Chính tôi cũng không ngờ rằng mình lại có thể cắn răng nhịn nhục và chịu đựng sở thích quái gở của chồng lâu như thế.
Giờ tôi phải làm gì đây? Cứ nhẫn nhịn cho chồng hành hạ hằng đêm hay mạnh dạn vứt bỏ cuộc hôn nhân này? Tôi rối trí vô cùng.
Thanh Tú (TH) (Theo Giadinhvietnam.com)