Khi về ra mắt, tôi đã cảm thấy không "ưa" mẹ người yêu một chút nào. Từ cách bà ta "tra hỏi" thân thế đến cách đối xử với người yêu của con trai mình. Thậm chí, bà còn ghé tai tôi nói khéo: "Con gái bây giờ hư lắm, chẳng biết giữ gìn bản thân tẹo nào. Làm con dâu cô mà mất trinh rồi thì xác định luôn là ra khỏi nhà".
Khi anh cầu hôn, tôi đã suy nghĩ rất nhiều vì đây là hạnh phúc cả đời mình, mặt khác còn lo sợ sẽ xảy ra "chiến tranh" với mẹ chồng tương lai. Nhưng người yêu tôi trấn an rằng anh đang tiết kiệm gần đủ tiền mua chung cư nên chỉ phải sống chung với bố mẹ khoảng 1 năm. Bởi vậy, tôi đã đồng ý làm đám cưới mà không biết những "sóng gió" nào đang chờ mình ở phía trước.
Vì sinh trưởng trong gia đình có điều kiện nên ngày cưới bố mẹ tôi trao cho con gái rất nhiều vàng. Trong khi đó, mẹ chồng tôi chỉ cho con dâu chiếc nhẫn bé xíu. Nếu gia đình chồng nghèo khó còn chấp nhận được nhưng đằng này nhà anh cũng thuộc loại giàu có. Dù không vui trong lòng nhưng tôi vẫn cố mỉm cười khi nhận được món quà của mẹ chồng.
Sau đám cưới, chúng tôi tranh thủ kiểm phong bì và quà bạn bè gửi tặng. Sau khi đếm xong, cả hai vợ chồng cũng được hơn 70 triệu chưa kể vàng bố mẹ tặng. Nhưng sau đó mẹ chồng xuất hiện tịch thu hết với lý do: "Mẹ giữ hộ cho. Hai vợ chồng còn trẻ chi tiêu hoang phí thì biết đến khi nào mới mua nổi nhà riêng". Tôi tức sôi máu nhưng không dám "bật" lại mẹ chồng trong ngày đầu tiên về làm dâu. Còn ông chồng quý hóa của tôi thì vui vẻ đưa hết tiền cho mẹ giữ mà không một chút phản kháng.
Khi hỏi chồng, tôi mới biết số tiền mà anh tích cóp để mua nhà trước đây đều do mẹ cầm. Ấy vậy mà mẹ chồng còn đề nghị: "Giờ các con sống với bố mẹ thì hàng tháng phải đưa tiền ăn và những chi phí sinh hoạt cần thiết. Tiền để ra thì khoảng 6 tháng hai con đưa mẹ giữ cho". Khi nghe xong, tôi cảm thấy ức chế kinh khủng trước sự áp đặt của mẹ chồng.
Đêm tân hôn, tôi bật khóc vì những chuyện mới xảy ra. Chồng tôi biết vậy nhưng cũng chỉ biết an ủi vợ chứ cũng không dám đứng lên chống lại mẹ. Cả hai đều mệt mỏi nên chúng tôi chỉ "làm chuyện ấy" một cách sơ qua. Dù chồng đã "xâm nhập" nhưng có lẽ cơ địa của tôi khác biệt nên không chảy máu sau lần đầu tiên.
Sáng sớm, tôi đã nghe mẹ chồng gọi dậy để làm đồ ăn sáng cho cả gia đình. Khi đang làm bếp thì mẹ chồng tôi nói:
- Con bỏ đó đã vào đây mẹ bảo.
- Dạ!
- Hôm qua hai vợ chồng có gần gũi nhau không vậy?
- Sao mẹ hỏi kỳ vậy ạ. Con xấu hổ lắm.
- Cứ nói mẹ nghe...
- Con với anh Huy có "yêu" một lần rồi đi ngủ ạ!
Mẹ chồng tôi bỗng dưng thay đổi sắc mặt và gằn giọng:
- Cô vào đây. Tôi không ngờ cô lại là người đàn bà mất nết như vậy. Cô không còn trong trắng đúng không? Nhìn chiếc ga trải giường trắng tinh là tôi biết ngay. Không biết thằng Huy nhà tôi ăn phải "bùa mê thuốc lú" gì mà lấy loại con gái hư hỏng như cô về làm vợ.
- Con... con, không phải thể đâu thưa mẹ!
Cách cư xử của mẹ chồng khiến lòng tự trọng của tôi bị tổn thương (Ảnh minh họa)
Thấy tiếng cãi vã, chồng tôi cũng tỉnh dậy. Khi hiểu mọi chuyện, anh đã đứng ra bênh vực vợ nhưng tất cả đều bị mẹ chồng tôi gạt đi. Không dừng lại ở đó, mẹ chồng còn đuổi tôi về nhà bố mẹ đẻ. Bà ta còn gọi cho ông bà thông gia qua đón con gái về và dọa chồng tôi sẽ từ mặt con trai nếu còn bao che cho vợ.
Trước cách ứng xử của bà ta, bố mẹ tôi cũng không thể chịu đựng được và đưa con gái về nhà luôn. Mấy ngày nay, tôi nghỉ làm và ngồi trong phòng bần thần vì những việc mới xảy ra. Tôi không ngờ chỉ mới bước chân vào nhà chồng mà đã phải bước ra trong nhục nhã thế này. Điều đau đớn hơn là tôi vẫn còn trong trắng mà bị mẹ chồng nghi ngờ. Mấy ngày nay, chồng cũng bị mẹ giam lỏng khi có ý định sang đón tôi về. Hai chúng tôi vẫn nhắn tin với nhau nhưng vẫn không tìm ra cách thay đổi suy nghĩ của mẹ. Ai có cao kiến xin hãy giúp đỡ vợ chồng tôi?
Thanh Tú (Theo Giadinhvietnam.com)