Gã là người Hà Nội, là dân kinh doanh bất động sản nên khá giàu có.Mỗi lần đến đưa tôi đi ăn, hay đi chơi gã đều đi SH hoặc Mercedes. Bạn bè lúc đấy ngưỡng mộ tôi lắm.
Ở thời điểm ấy tôi là con nai, gã là con cáo! Đúng cả về nghĩa đen lẫn nghĩa bóng.
Nói không ai tin nhưng khi ấy không phải tôi yêu tiền bạc gì của gã đâu. Tôi thật sự mê cái vẻ lãng tử, ngầu ngầu và chất chơi của người đàn ông này. Ngược lại gã cũng yêu và chiều chuộng tôi hết cỡ. Vừa ra trường, gã đã tặng cho tôi một đám cưới rất hoành tráng. Khi ấy tôi hạnh phúc vô cùng, cười đến chảy nước mắt.
Thế rồi về sống với nhau, tôi mới vỡ lẽ bản chất thật sự của chồng. Lệch nhau cả một thế hệ nên quan điểm sống của tôi và gã khác lắm. Ở bên ngoài gã bóng bẩy, sáng sủa bao nhiêu thì về nhà tệ hại bấy nhiêu.
Thú thật với mọi người là trong thời gian yêu nhau tôi đã đi phá thai 2 lần, vì lúc đó còn đang học dở, nên không thể giữ con lại được. Cưới nhau hơn năm không có bầu nên tôi đi khám, bác sỹ bảo dạ con của tôi mỏng lắm rồi, giờ sẽ cực khó thụ thai. Thế nhưng chồng chẳng quan tâm đến chuyện đó. Trong khi tôi đau khổ cùng cực thì gã lại lao vào các cuộc vui chơi của gã, cặp không biết bao nhiêu đàn bà.
Mỗi lần đi tụ tập bạn bè là phải đến 1, 2 giờ sáng mới về, có đêm đi luôn đến hôm sau. Mà từ ngày cưới gã chẳng bao giờ cho tôi đi cùng đến chỗ vui chơi nào cả. Có lần ức quá, thấy gã chải chuốt đi, lúc đấy còn ghen nên tôi cũng mặc váy, trang điểm định theo, gã thấy vậy hỏi:
- Cô ăn mặc vậy để đi đâu?
- Em đi theo anh, tối nào anh cũng đi mà em không đi được à?
Thế là gã túm tóc tôi giật ngược lại sau:
- Cãi cùn à? Tôi hỏi cô đi với thằng nào?
Đánh vợ được một lần nên lần sau gã quen thói, cứ có một tí gì là gã lại hành hạ tôi đến khiếp đảm. Mỗi lần đi nhậu về là gã hành tôi đủ thứ, chê tôi chậm, không biết hầu hạ, chăm người say. Có lần tôi cúi xuống lúi húi tháo giày cho thì bị gã đạp thẳng vào mặt, tôi mà khóc thì gã càng hăng tiết, cấm tôi được khóc, đánh tôi đến khi nào nín tịt thì thôi.
(Ảnh minh họa)
Khi tỉnh táo, hoặc lúc kiếm được tiền gã cực kì sỹ diện, tỏ vẻ yêu vợ kinh khủng. Lúc nào về quê vợ gã đều mua rất nhiều quà cho bố mẹ vợ và các cháu. Ai cũng bảo tôi sung sướng hạnh phúc được chồng yêu chiều, nhưng ai ở trong chăn mới biết chăn có rận.
Ở với gã 3 năm, thực sự sức chịu đựng của tôi đã đến giới hạn cuối cùng. Tôi cũng không phải là người quá cam chịu, nhưng trước kia tôi đến với gã bằng tình yêu chân thật. Mà tôi cũng cảm nhận khi ấy gã yêu tôi thật lòng nên phần nào muốn cảm hóa gã. Nhưng thật sự khó, giờ gã giống như một con quỷ chứ không phải chồng. Nhiều lần tôi viết đơn ly hôn để giải thoát cho chính mình thì gã xé tan nát và hành hạ tôi đến khổ sở:
- Cô có thằng nào rồi phải không? Nói, cô có thằng nào?
- Em không có ai cả, nhưng sống thế này khổ quá, em không chịu được nữa! Anh giải thoát cho em đi!
- À, cô bảo sống với thằng này khổ à? Nhà cao cửa rộng, xe đưa xe đón mà cô kêu khổ à? Tôi mất tiền tỷ cưới cô về, giờ bảo tôi ly hôn à, ly hôn này!
Hồi cưới đúng là gã bỏ tiền tỷ ra mua sắm, làm nhà cho bố mẹ tôi ở quê, nên giờ gã moi chuyện đó ra để hành tôi. Mỗi lần đòi ly hôn là gã đổ cho tôi luôn tội ngoại tình, cấm tôi không được giao du với bạn bè. Điện thoại tôi gã cũng gắn thiết bị theo dõi. Vợ ra ngoài muốn mặc bộ váy đẹp cũng bị gã nổi cơn ghen tuông.
Thời gian đó tôi như người điên vậy, gia đình như thế nên công việc cũng bị ảnh hưởng ít nhiều. Mấy tháng trước tôi phát hiện ra một chuyện khủng khiếp hơn, gã bị mắc bệnh sùi mào gà. Thế nhưng gã vẫn không tha cho tôi, giờ gã ít ra ngoài thì vợ lại là mục tiêu để giải tỏa mỗi đêm.
Tôi sợ hãi mỗi khi về nhà, cảm giác gã như một con quỷ. Mỗi lần nghĩ đến chiếc giường có gã đang nằm đợi, tôi sợ hãi không dám bước chân vào. Có lúc tôi gần như phát điên vì trầm cảm, vì sợ hãi. Giờ tôi đang trốn ở một nơi rất xa và biết gã đang lồng lộn tìm mình khắp nơi. Tôi sợ lắm, cầu mong gã đừng bao giờ tìm ra tôi.
M.C (Theo Thương Hiệu và Pháp Luật)