Danh mục

Ở nhà chồng, với tôi lúc nào cũng là bi kịch

Thứ tư, 02/10/2013 08:17

Ở nhà chồng, với tôi bây giờ, lúc nào cũng là bi kịch. Tôi trở thành người ít nói vì thấy chồng nói đúng hay nói sai đều bị chửi. Có lúc tôi nói chẳng có ý gì, nhưng bố mẹ chồng định kiến nghĩ là tôi lên lớp, láo hoặc cãi lại.

Viết ra những dòng này, tôi mong mình sẽ nhận được sự chia sẻ chân thành của tất cả các bạn. Tôi rất mong mọi người hãy đọc tâm sự của tôi và cho tôi một lời khuyên hữu ích lúc này.

Đầu tiên, tôi xin được kể về gia đình mình và bản thân. Gia đình tôi có thể nói là căn bản, bố mẹ tôi đều là giáo viên, ông bà mới ngoài năm mươi tuổi. Cấp hai, cấp 3 tôi học xa nhà. Đại học, tôi cũng đi 900km để vào miền Trung học.

Tính tôi hiền, không thích bon chen, căm ghét ai hay để ý mà ganh tị với ai. Tôi không có người yêu. Sau đại học, tôi ra Bắc tìm việc. Hiện tại tôi giảng dạy tại một trường đại học cách nhà tôi 90km. Tôi ở tập thể, ít bạn bè thân.

Cuộc sống cứ êm ả như vậy, nên tôi vừa ngây thơ, vừa khù khờ. Tôi có một vài người theo đuổi, nhưng cứ gặp mà không thích một cái là tôi tạm biệt ngay. Không cho người ta cơ hội, cũng không đắn đo là anh ấy được như vậy, mình thử cho mình một cơ hội xem sao.

Tình cờ tôi gặp anh - hiện là chồng tôi bây giờ, trong một đám cưới của nhà thông gia bên họ ngoại nhà tôi. Chú ruột tôi lấy vợ ở đây. Tôi phải gọi anh trai của thím là bác trai và bác gái. Con trai của bác ấy là bạn thân của chồng tôi.

Lúc gặp anh, anh chỉ nhắn vài tin, liếc mắt đưa tình vài lần, thế là tôi đổ luôn. Chúng tôi hẹn hò, đi chơi. Anh không mời tôi cà phê, xem phim, hay mua quần áo, đồ đạc gì tặng tôi bao giờ. Lúc ấy tôi không để ý chuyện tiền nong của anh, anh tâm lý hay không, công việc ổn hay không, tính tình điềm đạm, chín chắn hay không. Yêu thì cứ yêu thôi và cũng không dự tính gì.

Tôi không biết mình thuộc kiểu người gì nữa. Tôi về nhà anh đôi lần, tôi cũng không xem bố mẹ anh làm nghề gì, nhà cửa nhỏ bé ra sao, xa xôi thành phố cỡ nào. Tôi ở trọ, anh đi làm về thì qua chỗ tôi chơi, ăn cơm. Rồi chuyện đi quá giới hạn cũng xảy ra.


Anh cũng mất đi lòng tự trọng, ra ngoài mất tự tin, hay sĩ diện hão và ai động vào, anh như
nhím xù lông. Tôi hối hận và khóc rất nhiều. (Ảnh minh họa)

Tới khi tôi nhận ra anh có công việc lương thấp, vất vả, nhà xa đi lại khó khăn, tôi muốn chia tay, nhưng anh không đồng ý. Tôi tắt điện thoại, không liên lạc, nhưng tôi vẫn ở nhà trọ đó và thành phố bé tí ấy. Tôi có ở đâu mà anh không tìm ra. Tính anh nóng nảy và hung hăng. Chúng tôi có một vài trận xung đột, sau đó anh luôn là người quay lại trước. Tôi mủi lòng, lại tha thứ cho anh.

Trước khi cưới, anh về nhà tôi 2, 3 lần. Bố mẹ tôi là người thương con, tâm lý với con nên chưa bao giờ đánh và áp đặt chúng tôi bất cứ chuyện gì. Bố và em gái tôi có phàn nàn về anh nhưng tôi vẫn theo ý mình. Cuối cùng thì một đám cưới diễn ra.

Về làm dâu nhà anh, tôi mới thấm thía. Hàng ngày tôi đi dạy cả đi cả về là 20km. Dạy sáng xong dạy cả chiều mà đi nữa cộng lại là 40km. Nhưng đường đi khó, nếu mưa thì lần nào tới cơ quan tôi cũng ướt như chuột lột. Nhà chồng tôi cách thành phố 10km, nhưng nông thôn vẫn là nông thôn, cách sống khác nhau một trời một vực. Ở đấy, không dịch vụ gì, đi đâu, mua gì cũng khó khăn.

Gia đình chồng buôn bán nên ai cũng ăn to nói lớn. Điều làm tôi sốc hơn là một ngày, nhà chồng tôi phải cãi nhau ít nhất từ một đến ba lần. Bố chồng tôi là người quanh năm ở nhà làm hàng nên tính ông bảo thủ, gia trưởng, để ý người khác, bắt người khác phải làm theo ý mình nếu không ông sẽ chê bai, hoặc chửi bới.

Mẹ chồng tôi đi chợ, bà thì thoáng hơn một chút nhưng cũng hay chửi con cái và nói với chồng con giọng rất khó nghe. Ông bà bữa nào cũng uống chung một cốc rượu, ông hút thuốc nữa. Việc nói bậy, chửi người, gần như là thói quen của gia đình chồng tôi.

Chồng tôi từng đi làm hai, ba năm. Tôi sinh con, chồng tôi phải ở nhà trông con vì nhà không còn ai và lương chồng tôi lúc đó đang bấp bênh. Hàng ngày ở nhà, tôi dạy theo tiết, còn đa phần được nghỉ thì ở nhà phải trông con để chồng làm cho ông bà.

Chồng tôi không làm ông chửi, làm nhưng không đúng ý ông cũng bị chửi. Anh chẳng khác gì cái máy, từ ăn, ngủ, chơi đều bị bố mẹ quản lý. Bà nắm kinh tế, bố chồng tôi cũng phải hỏi bà tiền nong.

Chồng tôi đi đâu xin một đồng bà cũng không cho, hoặc cho thì bị chửi, cả nhà phải nói nhau một hồi mới có tiền. Lương của tôi thì chi tiền đi lại, cưới xin trong trường, mua sữa-bỉm-hoa quả cho con. Thi thoảng anh cũng hỏi tôi tiền, tôi đưa cho anh mua cái quần, cái áo, lại đóng tiền ăn cho bà nên tôi vẫn phải để anh xin tiền bà.

Tôi thấy ông bà như thế nên không bao giờ đổ thêm dầu vào lửa. Tôi nghĩ chồng có nhiều bế tắc, nên lúc nào cũng nhẹ nhàng với anh. Nhưng anh vẫn điên lên và bảo tôi là lúc nào cũng kêu ca, hành hạ anh. Anh cứ bơ đi mà không hề quan tâm tới vợ con và tương lai hai đứa.

Ngày lễ, anh chưa bao giờ tặng hay chúc tôi điều gì. Uống rượu về hoặc bị ông bà nội chửi thì anh cũng chửi tôi, lăng mạ tôi. Có lúc anh lấy cả bố mẹ tôi ra để nói, anh hung hăng, cục cằn không khác gì bố chồng tôi. Anh giống như cái máy, bị bố mẹ chửi nhiều, anh chai lì và biến thành bản sao.

Anh cũng mất đi lòng tự trọng, ra ngoài mất tự tin, hay sĩ diện hão và ai động vào, anh như nhím xù lông. Tôi hối hận và khóc rất nhiều. Tôi cảm thấy có lỗi rất nhiều với bố mẹ tôi. Bố mẹ tôi mất bao nhiêu công sức, kỳ vọng giờ tôi lại chọn phải người chồng không ra gì, cuộc sống hôn nhân không hạnh phúc. Tôi trách mình khờ khạo, không biết coi trọng bản thân nên mới đến nông nỗi này.

Ở nhà chồng đối với tôi bây giờ, lúc nào cũng là bi kịch. Tôi trở thành người ít nói vì thấy chồng nói đúng hay nói sai đều bị chửi. Có lúc tôi nói chẳng có ý gì, nhưng bố mẹ chồng định kiến nghĩ là tôi lên lớp, láo hoặc cãi lại.

Ngày nào đi làm về, đi xa đã đành, về nhà tôi còn phải nghe đôi ba lần gia đình chồng nói nhau, chuyện đôi khi rất nhỏ nhưng lại hóa thành to. Con nhỏ, lười ăn nên tâm lý tôi hay căng thẳng. Chồng thì hút thuốc, uống rượu không theo liều lượng nào. Anh hay ốm đau, bệnh tật, không tới mức phải vào viện nhưng lúc thì đau lưng, đau cổ, đau khớp, đau bụng…. Công việc chưa có.

Tôi nói con lớn rồi, anh nghe ngóng công việc rồi đi làm. Tôi còn tìm việc, hỏi han cho anh được đôi ba chỗ, mua cả hồ sơ về anh cũng không quan tâm, lấy lí do là con nhỏ, anh đi làm không ai trông, cứ từ từ rồi tính. Tôi cứ sống trong mớ bòng bong như thế, chỉ mong nghĩ ra cách nào giải quyết khó khăn lớn này.

Cách đây ba bốn tháng, tôi bàn với chồng mở quán kinh doanh hoặc vay tiền mua đất rồi mở quán ngay cạnh trường tôi. Vì bên đó đất đang rộng và tương lai các trường đại học sẽ chuyển dần vào đó. Vợ chồng sang đấy, vừa tiện cho việc đi lại, con bây giờ một tuổi gửi được rồi, lớn một tí đi học cũng tiện. Đặc biệt là giải quyết mâu thuẫn gia đình, giúp anh tự lập, chủ động cuộc sống rồi cuối tuần về với ông bà.

Tôi thuyết phục mãi nhưng anh không dám làm. Đợt hè vừa rồi, tôi về quê ngoại, anh nói sẽ về thưa với bố mẹ tôi mọi chuyện và quyết định. Anh nói anh sẽ đi làm, tôi và con vẫn ở đó. Nhưng tôi không đồng ý. Tối đó tôi vừa nói vừa khóc và giải thích lí do.

Bố mẹ tôi xót xa lắm, ông khuyên chồng tôi và phân tích, gợi ý một vài ý tưởng về công việc và động viên anh nên mạnh dạn làm, rồi hai vợ chồng ra ngoài ở. Thật ra cũng gần mà tiện cho cả đôi bên. Tuy biết con gái sẽ khó khăn, nhưng thấy tôi càng ngày càng gầy, tinh thần như thế nên bố mẹ cũng chỉ biết nói vậy.

Dùng dằng một tháng, anh vẫn để đó. Bàn tiếp với anh, một là anh tảng lờ không nghe, nghe là y rằng cãi nhau. Tôi nhiều lần muốn ly hôn vì thấy anh quá nhu nhược.

Anh nói với tôi nhiều lần rằng anh sẽ tính, sẽ nghĩ nhưng rồi tôi không thấy anh hành động gì. Đỉnh điểm là hai tuần nay, tôi hỏi được một chỗ trọ giá rẻ, phòng rộng ở ngay trung tâm thành phố và đó là nhà trọ của bà cô chồng tôi. Gia đình cô tư tưởng rất thoáng, cô hiểu biết và tâm lý (theo như tôi nghĩ), mọi người luôn ủng hộ và động viên tôi phải ra ngoài ở.

Cô sẽ trông con luôn hộ tôi vì cô đang trông cháu ngoại. Tôi thấy vui quá, về bàn với chồng, anh chẳng nói một lời. Anh nói tôi viển vông, hão huyền. Gốc gác, gia đình ở đây, tiền không có mà toàn nghĩ đâu đâu. Tôi buồn lắm. Tôi yêu anh, nhẫn nhục vì anh, chia sẻ với anh cả tinh thần lẫn vật chất, tìm hướng đi của hai vợ chồng. Anh không những không ủng hộ, trân trọng mà còn thờ ơ, trách cứ tôi.

Một tối, anh nói 2-3 tháng nữa sẽ đi làm, công việc ổn ổn rồi sang bên kia. Tôi đồng ý nhưng tôi nghĩ cứ nên nói với ông bà (vì đứa con gái nhà cô tôi nói với tôi rằng, chị thống nhất ý kiến sớm để em giữ phòng, vì phòng này có nhiều người đặt lắm rồi). Và chúng tôi cũng phải nói để xem ý ông bà, ông bà cho bao nhiêu tiền hay chúng tôi tự lo. Đúng lúc ấy, tôi bị lỡ kế hoạch, tôi mang thai được 6 tuần nhưng không phát hiện ra.

Bố mẹ đẻ tôi thì bảo để đẻ, bao giờ sinh thì gửi đứa đầu tiên về ngoại. Cứ cho nó ở đây 1 năm đến khi tròn 3 tuổi thì lên học, còn bé thứ 2 lúc ấy 1 tuổi là vừa. Bố mẹ lúc đầu cũng khuyên tôi ra ngoài nhưng thấy tôi có thai thì mẹ bảo tôi nên để lại, ở đó thêm một năm nữa, rồi bố mẹ trông hộ một đứa trong một năm, lúc ấy ra ngoài làm cũng chưa muộn.

Nhưng tôi đã định việc gì mà không làm ngay, thì chắc chắn sẽ nhiều vấn đề nảy sinh. Tôi hỏi ý kiến mẹ chồng, bà bảo giữ lại thai, bố chồng thì bảo tùy tôi quyết định. Tôi hẹn với chồng là cuối tuần thưa với ông bà. Tối đó thứ 7 anh đi uống rượu thì tôi ở nhà. Tôi thưa trước với ông bà là tối mai vợ chồng con xin phép có cuộc họp gia đình, chúng con muốn…

Tôi chưa nói xong thì bố chồng tôi đã nói mấy câu như đi thì đừng quay đầu về, rồi ngày trước lẽ ra không cho lấy tôi nhưng vì tôi về đây đã có bầu. Ông cũng nói có đi thì chồng tôi cũng phải xin ông bà, ông nói ở lại thì cũng phải ở. Còn ý kiến của tôi ông đồng ý.

Còn bà, bà tỏ vẻ tức tối và nói như ông rằng đi thì đừng bao giờ qua đầu về gọi ba ơi, mẹ ơi. Đi là đi luôn, mai đi cũng được. Rồi bà nói tôi sướng không biết hưởng, xóm này có ai được như tôi, bà nói tôi là đồ phụ bạc.

Lúc ấy tôi tức lắm cũng nói lại mấy câu rằng tôi không có bụng dạ nào, sao bà bảo tôi phụ bạc. Tình hình như thế, tôi muốn chồng ra ngoài cho anh ấy va chạm. Tôi một thân một mình, lấy chồng xa quê, anh ấy mãi như thế thì tôi biết nương tựa vào ai? Tóm lại, cả hai ông bà đều tức giận và nói những câu không hay.

Tối hôm sau, nhà chú chồng tôi có giỗ. Giữa bao người trong nhà, ai cũng ủng hộ việc vợ chồng tôi tự lập kinh tế. Các bác chú nhà chồng bảo đừng để thành mâu thuẫn gia đình để làng xóm cười. Họ cũng cho việc ông bà nói chúng tôi đi đừng về là không được. Nhưng ông bà vẫn rất cổ hủ và định kiến. Sau đó, hai buổi tối liền, tôi bị mẹ chồng chửi sau lưng. Trước mặt tôi thì bà không nói gì.

Tôi nói với chồng, tôi có thai đi lại vất vả, anh chưa chia sẻ được việc gì. Tôi cảm cúm anh không hỏi han, tôi lo việc của hai đứa thì bị ông bà chửi mà anh cũng im lặng. Ít nhất anh cũng phải lên tiếng là dự định sẽ đi, chứ không mọi người lại cho là tôi tinh tướng này kia. Vậy mà anh cũng thờ ơ.

Hôm qua tức quá, tôi với anh cãi nhau. Anh nói quyết định ở lại. Tôi không muốn nghe và tôi nói, một hai ngày nữa họp gia đình, anh sẽ phải quyết định. Riêng bản thân tôi, tôi không ngại điều gì bởi tôi không sai.

Anh nhu nhược không nói, thì tôi sẽ nói vì đó là cuộc đời tôi và con tôi. Tôi sẽ xin phép nói đầu đuôi lí do tôi xin sang bên kia ở. Ý tốt của tôi, ông bà không hiểu lại quy chụp cho tôi là tôi thế này thế kia thì tôi cũng sẽ nói đó cũng là cách giải quyết vấn đề hơn là hàng ngày cứ phải đối mặt với nó và chồng tôi thì mãi như thế.

Tôi cũng sẽ nói chồng tôi ở lại thì tôi sẽ ra đi, vì chúng tôi không chung chí hướng. Tôi xa quê lập nghiệp, tôi đồng cam cộng khổ cùng anh nhưng anh không muốn thì tôi sẽ dừng lại.

Tôi có nên ở lại nhà chồng rồi hàng ngày cứ đi đi về về 20-40km? Con cái sống trong môi trường như thế, chồng thì tôi không biết anh ấy có tu chí, trách nhiệm hay tâm lý hơn với tôi không? Hiện giờ tôi rất mệt mỏi.


Tôi cũng nghĩ ở với anh - con người nhu nhược, nóng nảy như thế thì cuộc sống tôi sẽ chẳng bao giờ
hạnh phúc. Còn ông bà nội, nếu không biến được mình thì cũng biến con mình thành cái máy
thành bản sao như con trai ông bà. Tôi sợ những điều ấy lắm.

Dù khó khăn nhưng tôi nghĩ, mình không giàu sẵn, thì phải chấp nhận tự làm tự ăn. Còn hơn phụ thuộc gia đình như thế. Ra ngoài, có ai biết là chúng tôi sẽ giàu hơn, sướng hơn, chồng tôi có ngoan hơn đâu. Nhưng không cố gắng làm thì sao biết được. Với lại, còn hơn là suốt ngày nghe ông bà chửi và cứ ở mãi trong một môi trường như thế.

Hôm qua tôi đã nói với anh: "Anh ở lại, tôi tôn trọng. Nhưng tôi muốn tìm một hướng đi mới, độc lập và tự chủ, dù khổ nhưng được làm theo ý mình". Tôi thật sự muốn ly hôn nhưng nghĩ đến con, danh dự và công lao của bố mẹ đẻ của tôi, nghề nghiệp của tôi, thì tôi còn nhiều đắn đo, bộn bề suy nghĩ quá. Tiến không được, mà lùi cũng không xong.

Bây giờ tôi nên làm gì? Hay tôi đang trầm trọng mọi việc lên? Tôi có nên ly hôn không? Có nên để lại cái thai? Tôi nhận mình là một người ít kinh nghiệm, mong các bạn hãy cho tôi một lời khuyên chân thành nhất. Tôi xin chân thành cảm ơn.

Theo Afamily.vn

Tin được quan tâm

Khung cảnh đẹp như trong phim của một làng chài ven biển Khánh Hòa, chợ làng la liệt tôm cá, chỉ cách Nha Trang khoảng 60km, ai đến cũng bị 'hút hồn'

Đi du lịch Khánh Hòa, ngoài Nha Trang, còn có một điểm đến lý thú khác đó chính là thị trấn Vạn Giã. Cách Nha...
Du lịch Việt 2 ngày, 1 giờ trước

'Cự phú' sở hữu hơn 20.000 căn nhà trải khắp Sài Gòn: Từng là chủ nhân loạt dinh thự, bệnh viện, khu đất thương mại lớn bậc nhất

Có nhiều giai thoại về con đường làm giàu của vị "Vua nhà đất" Sài Gòn lừng danh một thời.
Kiến thức 2 ngày, 4 giờ trước

Vua chúa thời xưa để thuận tiện thị tẩm hàng trăm phi tần đã phát minh ra 'ba phương pháp đặc biệt', mỗi phương pháp đều khiến người ta đỏ mặt ngượng ngùng

Lịch sử phong kiến Trung Quốc không chỉ ghi lại những cuộc chiến và biến động triều chính, mà còn hé lộ nhiều câu chuyện...
Hồ sơ tư liệu 2 ngày, 20 giờ trước

Tin vui: Sẽ có Di sản thế giới thứ 10 tại Việt Nam được UNESCO vinh danh

Việc đưa nơi đây trở thành di sản được UNESCO công nhận được xác định là một trong những nhiệm vụ trọng tâm của ngành...
Du lịch Việt 2 ngày, 4 giờ trước

Đại diện duy nhất của Việt Nam lọt top 7 điểm đón bình minh hàng đầu thế giới vượt qua cả Pháp và Ý

Sáng sớm tại điểm du lịch nổi tiếng này ở Việt Nam, khi bóng đêm vừa nhường chỗ cho ánh ban mai và từng lớp...
Du lịch Việt 2 ngày, 6 giờ trước

Sao Việt 26/11: Ưng Hoàng Phúc phản ứng gắt khi đi từ thiện bị mỉa mai; Tình hình sức khỏe của Lê Giang sau thời gian nghỉ đóng phim

Tin sao Việt 26/11/2025: Ưng Hoàng Phúc đáp trả một bình luận nhắc lại tranh cãi từ thiện tại Hà Nội, khẳng định người này...
Chuyện làng sao 2 ngày, 4 giờ trước

Tin cùng mục

Một gia đình có thể thịnh vượng hay không thường được quyết định bởi việc người phụ nữ trong nhà có 3 thói quen này hay không!

Sự hưng thịnh của một mái ấm không bao giờ tự nhiên xuất hiện, mà được xây dựng từ từng chi tiết nhỏ trong đời...
Tâm sự 22 giờ, 37 phút trước

Lương 50 triệu/tháng, thưởng Tết 100 triệu, ăn ngon, có phòng riêng, nữ giúp việc vẫn kiên quyết nghỉ việc vì 'sợ'

Nhận mức đãi ngộ cao hơn cả nhân viên văn phòng, được bao ăn ở và có phòng riêng trong biệt thự sang trọng, nhưng...
Tâm sự 2 ngày, 14 giờ trước

Xem Sex Education, tôi thấy mình may mắn hơn 80% phụ huynh vì đã tránh được chiếc bẫy 'nhân danh tình yêu'

Tự nhận thấy bản thân đã "suýt" mắc phải sai lầm giống hầu hết các bậc làm cha mẹ, tôi cho rằng mình may mắn...
Tâm sự 3 ngày, 1 giờ trước

Lời tâm sự thật lòng của một phụ nữ đã ly hôn: Những người đàn ông có 3 đặc điểm này tuyệt đối không nên lấy, hãy tránh xa họ càng sớm càng tốt!

Từ chính cuộc hôn nhân tan vỡ của mình, một người phụ nữ đã chia sẻ ba kiểu đàn ông tuyệt đối không nên lấy...
Tâm sự 3 ngày, 4 giờ trước

Tại sao phụ nữ sau ly hôn lại khó tái hôn lần nữa đến vậy? Câu trả lời chân thật của một người đàn ông 31 tuổi!

Tái hôn chắc chắn mang đến những thách thức và khó khăn cho phụ nữ. Trong bài viết này, chúng ta sẽ xem xét những...
Yêu 21.11.2025

Cả đời chỉ biết lao đầu kiếm tiền nhưng đến U60 tôi mới tỉnh và đã phải trả cái giá quá đắt

Suốt 30 năm đi làm, tôi chỉ tập trung kiếm tiền mà không biết quản tiền, khiến thu nhập tăng nhưng tích lũy gần như...
Tâm sự 20.11.2025

Tin mới cập nhật

Đại án Mailisa: Bộ Công an thu 100 sổ đỏ, 300 lượng vàng, 3 tỷ đồng, 12 siêu xe và 400.000 USD

Con số tài sản bị thu hồi của vợ chồng chủ chuỗi thẩm mỹ Mailisa khiến cộng đồng mạng “choáng váng”.
Dòng sự kiện 4 phút trước

Founder Trần Thị Hồng Trang: Matcha Vibe có tiềm năng rộng mở để phát triển bền vững

Trần Thị Hồng Trang (Founder Matcha Vibe) đã phát triển chuỗi 46 cửa hàng vì chị thực sự yêu matcha Japan (Nhật Bản), yêu ngay...
Doanh nghiệp 6 phút trước

Ông là người góp phần đặt tên cho hàng trăm con đường ở TP Hồ Chí Minh: Hơn 100 tuổi vẫn minh mẫn viết sử

Hàng trăm con đường ở TP.HCM đã được người đàn ông này góp phần đặt tên. Ngoài ra, ông còn đóng góp lớn cho văn...
Kiến thức 30 phút trước

Việt Nam có một ngôi làng lục giác đặc biệt nổi bật giữa cao nguyên đá, là điểm du lịch cộng đồng tốt nhất 2025

Ngôi làng này được bình chọn là điểm du lịch cộng đồng tốt nhất năm 2025, trở thành điểm dừng chân được du khách trong...
Du lịch Việt 31 phút trước

Ai không biết là thiệt: Quyền lợi mới dành riêng cho cá nhân, hộ kinh doanh trước khi chính thức bỏ thuế khoán vào năm 2026

Cục Thuế đưa ra quyền lợi dành riêng cho cá nhân, hộ kinh doanh trước khi chính thức bỏ thuế khoán vào năm 2026.
Kiến thức 31 phút trước

4 quyền lợi về BHXH 'tiền tươi thóc thật' người lao động được hưởng bắt đầu từ 1/1/2026 theo quy định mới

Nghị định 293/2025/NĐ-CP chính thức có hiệu lực từ ngày 01/01/2026, mức lương tối thiểu vùng được điều chỉnh. Sự thay đổi này không chỉ...
Tin trong ngày 31 phút trước

Top 5 Đại học hàng đầu Việt Nam 2025: Toàn trường lớn đào tạo nhiều ngành hot, vị trí số 1 vẫn không đổi

Bảng xếp hạng đại học Việt Nam 2025 (VNUR) vừa công bố cho thấy 5 vị trí dẫn đầu đều thuộc về các cơ sở...
Kiến thức 31 phút trước

Con giáp có 'lộc vượng' nhất năm 2026

Đối với tất cả mọi người, vận may tài chính không bao giờ hoàn toàn ổn định trong suốt cuộc đời, và ai cũng sẽ...
Đời sống số 58 phút trước

Mailisa chi 20 tỷ đồng/tháng cho chi phí quảng cáo trên Facebook, TikTok và Google

Suốt 5 năm qua, từ cuối năm 2019 đến hết năm 2024, hàng triệu phụ nữ Việt Nam đã bị cuốn vào vòng xoáy quảng...
Dòng sự kiện 58 phút trước

Chân dung nữ Phó Giáo sư trẻ nhất Việt Nam ngành Y năm 2025: Là Phó hiệu trưởng của một trường Y, trưởng bộ môn

Sinh năm 1987, cô Nguyễn Thị Nhẫn - Phó Hiệu trưởng Trường Điều dưỡng - Kỹ thuật Y học (Đại học Y Dược TP.HCM) vừa...
Kiến thức 1 giờ, 12 phút trước