Chào cả nhà,
Sau khi đọc bài của bạn Lena "Nhà bạn trai tôi ở Hà Nội mà bé xíu và chẳng có gì đáng giá" và rất nhiều bình luận "gạch đá" phía dưới, tôi xin mạo muội viết bài này.
Giờ có rất nhiều bạn có suy nghĩ như bạn Lena, kể cả các bạn gái ở quê lẫn Hà Nội. Chỉ khác là Lena đã thẳng thẳn nói ra suy nghĩ của mình, có đúng không ạ? Theo mình lấy chồng có điều kiện là suy nghĩ bình thường. Mình không nói đến thiếu gia hay đại gia mà mình nghĩ về cơ bản, người chồng nên có một nền tảng vững chắc một chút để cho cuộc sống vợ con đỡ khổ. Vì mình thấy nhiều nhà cãi nhau, cơm không lành - canh chẳng ngọt vì thiếu tiền. Có lúc chính gia đình mình cũng bị vậy.
Giàu chưa chắc đã không hạnh phúc và nghèo chưa chắc đã vui vẻ, ấm êm như nhiều người nghĩ. Mà có ai nghĩ vậy không nhỉ? Mình có mấy người bạn lấy chồng cũng khá, chẳng phải đại gia gì nhưng cũng đủ cả, thấy vợ chồng con cái cũng vui vẻ hạnh phúc lắm, suốt ngày đi du lịch đó đây. Mình nhìn cũng phải ghen tị.
Có bạn cuộc sống bình thường hơn, lương ít nhưng vợ chồng biết tiết kiệm nhìn cũng chỉn chu và cũng vui vẻ. Đến đây mình lại ghen tị vì mình không tiết kiệm được như người ta (cười). Suy cho cùng mình nghĩ chọn chồng thì mình chọn người trước tiên là có thể đem lại cuộc sống bình thường cho vợ và cho con. Có thể không giàu nhưng nên có chí, tiếp theo là tính cách cũng như tình cảm của 2 bên.
Trước, mình cũng có bạn là trai quê và trai thành phố nên mình so sánh được nhiều điều giữa các bạn mình. Và mình quyết định lấy chồng mình là trai quê dù mình được khá nhiều trai phố theo đuổi. Tại sao ư? Mình sẽ giải thích một vài ưu điểm của "trai quê".
Các bạn là trai phố hầu hết có nét chung là nói ngọt ngào, ga lăng, lãng mạn
(Ảnh minh họa)
Các bạn là trai phố, tất nhiên không phải tất cả mọi người, nhưng những người bạn của mình và người mình biết có nét chung là nói ngọt ngào, ga lăng, lãng mạn. Và các bó hoa và qùa tặng của các bạn cũng cầu kỳ và long lanh.
Bạn đưa mình đến những nơi sang trọng hay những nơi lãng mạn, thuộc lòng các quán ngon ở phố cổ hay những ngóc ngách mà mình chả bao giờ mò được. Nhưng mình thấy có vài điểm không ổn (mình rút ra từ thằng bạn thân và kiểm nghiệm vài người khác). Mình không tiện nói ra vì không muốn châm ngòi cuộc chiến tranh giữa "quê với phố" nữa. Vì vậy mà mình đã không tiến xa hơn.
Mình chọn chồng mình là trai quê bởi điều đầu tiên mình cũng là gái quê. Chồng mình không lãng mạn lắm, anh không biết nhiều quán ngon ở Hà Nội, cũng như nhiều địa điểm vui chơi. Anh tặng mình quà theo kiểu "em thích gì anh mua" nhưng chồng mình khá chiều vợ.
Từ bé chồng mình đã được mẹ chồng huấn luyện nấu ăn và làm việc nhà nên giờ anh giúp đỡ vợ được khá nhiểu công việc nhà. Hai vợ chồng đi làm về phân chia công việc nhà cùng làm, chồng nấu cơm thì vợ dọn dẹp cửa nhà và con cái hay ngược lại. Anh "khỏe" hơn nên đôi khi làm nhiều hơn vợ.
Về phía hai gia đình, hiện giờ bố mẹ đẻ và bố mẹ chồng mình đều ở quê. Bố mẹ mình là giáo viên, còn bố mẹ chồng là bác sĩ. Hai gia đình tôn trọng nhau và tôn trọng con dâu, con rể. Đặc biệt là bố mẹ chồng mình cũng khá tâm lý, dù con dâu không được khéo lắm nhưng các cụ không xét nét nhiều. Điều này mình thấy thật may mắn vì thú thực là mình cũng sợ trai Hà Nội 1 phần vì nghe nói mẹ chồng Hà Nội hay phân biệt con dâu quê nên cũng ngại.
Chắc do chồng mình "trai quê" không biết nhiều tụ điểm vui chơi nên anh ít tụ tập nhậu nhẹt bạn bè hay chơi bơi. Một tuần anh xin phép vợ tụ tập với bạn 1 hoặc 2 lần và không về muộn (cái này do mình đặt ra). Cuối tuần nào cũng dành thời gian đưa 2 mẹ con đi chơi. Anh bảo "con đi học cả tuần rồi cuối tuần không được đi chơi cũng tội".
Chồng mình không giàu nhưng có chí, giờ cũng mở được một công ty nhỏ nhỏ
và có chút tiền ra vào. Còn mình công việc cũng ổn định. Và với mình
thế là hạnh phúc (Ảnh minh họa)
Sau vài năm đi thuê nhà, vợ chồng mình cũng mua được nhà ở Hà Nội và cũng chuyển hộ khẩu về Hà Nội để tiện cho con đi học. Chồng mình không giàu nhưng có chí, giờ cũng mở được một công ty nhỏ nhỏ và có chút tiền ra vào. Còn mình công việc cũng ổn định. Không ai hoàn hảo cả nhưng đối với mình như thế cũng là hạnh phúc rồi.
Mỗi người có một quan niệm sống cho riêng mình, tự mình thấy thế là sướng hay khổ. Áp cuộc sống người khác vào thì rất khó để nói. Mình tôn trọng suy nghĩ và quyết định của bạn Lena, sau này sướng hay khổ đều do bạn ấy và bạn ấy nhận chứ mình và mọi người cũng đâu thể liên quan.
Theo Trí Thức Trẻ