Danh mục

Những lời yêu chưa ngỏ

Thứ hai, 11/11/2013 22:08

Một ai đó cho tôi nhận ra rằng, khi yêu thương nhau, hãy nói bằng cả lời nói và hành động, hãy để cho trái tim được phép lên tiếng, đừng tìm cách nhấn chìm nó qua ngày này, tháng khác để rồi tự ôm đau khổ.

1. Năm mười lăm tuổi, tôi là một đứa con gái bắt đầu biết rung động trước một người bạn trai. Đó cũng chẳng phải là ai xa lạ, không phải là mối lương duyên sét đánh, suy cho cùng là do… người đánh.

Phải, lần đó tôi đi học tối về, bị một đám bạn trai chặn xe, anh xuất hiện. Không phải mô tuýp anh hùng cứu mỹ nhân mà tôi thích anh, đem lòng hâm mộ hay gì đó đại loại. Chỉ là vì anh đã cốc đầu tôi một cái vì tội cãi bướng, không chịu đi theo sau xe anh về nhà mà đi liền một mạch về trước.

Anh hơn tôi ba tuổi, ở tuổi của anh chẳng phải là trẻ con cũng chưa hẳn đã là người lớn. Chỉ là anh trưởng thành hơn tôi, suy nghĩ nhiều hơn tôi, tự nhiên cũng thành người lớn hơn tôi mà thôi. Nhà chúng tôi cạnh nhau, trường cũng cùng đường nên đi học hay đi với nhau. Anh chắc chắn không biết rằng tôi thích anh từ cái tối mà anh trở nên anh hùng một cách lạ lẫm, anh chỉ biết một điều, rằng tôi là con nhóc khó bảo, lúc nào cũng bám theo anh nghe kể chuyện thể thao, bóng đá… Đủ các thể loại anh thích thì tôi cũng thích, giống như một đứa em trai hơn là một cô bạn gái. Dẫu vậy, tôi vẫn lấy làm mãn nguyện.

Có lần, sinh nhật tôi, tôi bỏ cả bàn bánh trái mà một cậu bạn trong lớp chuẩn bị riêng cho tôi. Có lẽ, cậu ấy thích tôi, ai cũng nói vậy. Nhưng vì anh biến đi đâu mất, cả ngày đều không xuất hiện, cũng không nhắn tin chúc mừng tôi lấy một lần, nên tôi chạy đi tìm anh, bỏ lại cậu bạn ngơ ngác, với những viên kẹo ngọt và thứ tình cảm non nớt chết yểu. Sau này khi gặp lại cậu ấy, tôi cười:

“May cho cậu là đã không thích tớ, tớ có gì hay ho đâu. Chúng ta là bạn, sẽ tốt hơn!”

Cuối cùng tôi cũng tìm được anh, anh đá bóng với bọn con trai cùng lớp, chạy thế nào mà bị toác một miếng rõ to ở đầu gối, cứ ngồi đó như bị đóng băng, mặt ỉu xìu.

- Có cần em cõng anh về nhà không?

Tôi sốt sắng, vừa thổi vết thương của anh vừa nói, vô tình khiến anh bật cười.

- Với sức của em mà cõng được anh à? Chạy qua bên kia đường mua băng gạc về giúp anh là được.

Tất nhiên là nghe theo lời anh vẫn hợp lý hơn. Sau khi lo cho anh xong, tôi dìu anh về, suốt dọc đường cứ líu lo đủ thứ, tự nhiên anh ho khẽ rồi thì thầm.

- Hôm nay sinh nhật nhỉ, anh xin lỗi nhé! Chúc mừng sinh nhật em.

Con người này buồn cười lắm, vừa xin lỗi lại vừa chúc mừng, nhưng tôi chẳng đủ vui để có thể cười toe toét như ban nãy.

- Xin lỗi gì chứ. Cho anh nợ em là được chứ gì. Lúc nào cần em lại đòi, nhé!

Nói rồi tôi vẫy tay chào anh và đi thẳng về nhà. Lúc bấy giờ anh đứng ở cửa, cố nói thật to cho tôi nghe, chỉ vẻn vẹn ba từ.

- Ừ, anh hứa!

Tuổi mười lăm của tôi chỉ ghi nhớ duy nhất một điều, đó là lời hứa của anh. Dù chẳng biết anh có thực hiện nó được không khi tôi nói ra, nhưng tôi vẫn tin tưởng rằng anh sẽ làm điều gì đó cho tôi, ít nhất thì anh cũng đã hứa. Cứ như vậy, tôi vẫn thích anh, thích một cách thầm lặng, tự vun tay nuôi lớn mối tình khờ khạo, vẫn bên cạnh anh như một đứa em trai hơn là một cô bạn gái. Tôi vẫn dại khờ mãn nguyện.

2. Mười tám tuổi, tôi đỗ vào trường đại học mà anh cũng đang là sinh viên ở đó. Tất nhiên vì thích anh nên tôi mới cố sống cố chết học bằng được để thi vào đây. Ai cũng nói môi trường này không hợp với tôi, con gái mà đi học trường kỹ thuật. Nhưng tôi chẳng quan tâm nhiều lắm, nơi đó có anh là đủ rồi.

Những ngày đầu tiên làm tân sinh viên, cả tôi và anh đều hồ hởi. Anh đưa tôi đi dạo khắp phố phường Hà Nội, đi đến mỗi nơi đều thuyết giảng cho tôi nghe. Giọng của anh trầm và ấm, nghe vừa dễ chịu vừa thích thú. Tôi cũng không quan tâm nhiều đến những gì mà anh nói, chỉ biết nhâm nhi que kem lạnh rồi gật gật liên hồi.

Có những lần cả hai chúng tôi đi xe bus, khi thì anh nhường chỗ cho tôi ngồi, khi thì đứng ở phía sau giúp tôi trông chừng cái balo to ụ vì sợ có kẻ gian móc túi. Hiếm có khi nào tôi và anh được ngồi cạnh nhau, lãng mạn như trong phim Hàn. Tôi từng thở dài ngao ngán vì điều đó, nhiều lúc đâm ra trách anh ngốc nghếch, lại hơi hâm hâm, anh chỉ cười.

- Anh là con trai, phải nhường ghế cho người già và trẻ em chứ. Cũng không thể để mấy chị có em bé phải đứng được.

Tất nhiên là anh lúc nào cũng đúng, nói lý chẳng ai chê vào đâu được. Nhưng cũng may mắn có lần chúng tôi cùng đi học thêm về muộn, tôi chờ bằng được anh về cùng mới thôi, lúc ấy xe bus gần như chẳng có mấy người, chúng tôi được ngồi cạnh nhau. Tôi hí hửng nhắm mắt ngủ ngon lành, tựa lên vai anh một cách thích thú, cảm giác đúng là tuyệt vời hơn cả những bộ phim Hàn mà tôi xem. Và đó cũng là lần đầu tiên tôi ngồi gần anh đến thế, gần đến nỗi nghe được tiếng thở của anh.

- Sau này anh đi làm, có tiền, có xe, nhất định sẽ không để em phải khổ.

Có lẽ vì thấy tôi nhắm mắt nên anh nghĩ rằng tôi đã ngủ, sau đó anh còn khẽ xoay người nhìn tôi, nói bằng một giọng rất nghiêm.

- Anh hứa đấy!

3. Năm tôi hai mươi tuổi, có một sự biến chuyển lớn. Đó là anh tốt nghiệp, rời trường, có việc làm.

Sau khi ra trường anh vẫn quan tâm tôi nhiều như trước, có lẽ còn chu đáo hơn ngày xưa nhiều. Tôi vẫn là sinh viên, vẫn đều đặn đi học, đi làm thêm, và tất nhiên là cả thích anh nữa.

Nhưng có những ngày mà tôi không thể bình yên, đó là khi biết anh thích một người khác.

Từ trước tôi vẫn chẳng để tâm đến những câu chuyện mà anh kể, tôi chỉ quan tâm đến tình cảm của mình dành cho anh, sợ nó quá ít ỏi nên cố gắng mỗi ngày đều gom góp cho nhiều hơn, lớn dần lên. Còn anh, trong những câu chuyện có một người con gái nào đó thoảng qua, lại gặp mặt đều đặn hàng ngày. Có vẻ người con gái đó làm anh say lòng, lại làm anh mê mẩn. Anh từng hỏi tôi.

- Em đã từng thích một ai đó chưa?

Tôi còn chưa kịp trả lời, còn chưa kịp có một tiếng thật to và nói với tất cả mọi người rằng tôi thích anh, thì anh đã cười.

- Hóa ra, cũng đã đến lúc anh thích một người rồi, nhóc ạ!

Anh xoa đầu tôi, sau đó chào ra về, tim tôi bị hẫng một nhịp. Tôi dần nhận ra, hóa ra tôi cũng mãi chỉ là đứa trẻ, dù thích anh nhiều như thế nào thì vẫn mãi là một đứa trẻ. Tôi chẳng biết vì sao mình khóc, vụng dại và ngốc nghếch, tôi để nước mắt lăn đầm đìa trên má.

Mối tình của tôi dài năm năm nhưng chưa một lần nào tôi đủ can đảm để nói cho anh biết. Đã có những lúc tôi ngỡ anh sẽ hiểu, rồi chuyện tình cảm cứ thế sâu đậm hơn mà chẳng cần thiết phải có một lời nói. Hóa ra tôi đã sai thật rồi.

4. Sau khi biết anh thích một người, tôi vẫn thích anh. Vì thích một người không nhất thiết phải chiếm hữu được người đó làm của riêng mình, với tôi là vậy. Tôi vẫn gặp anh thường xuyên, đi chơi cùng anh như trước. Nhưng khoảng cách giữa chúng tôi như có một bức tường vô hình, không tài nào gần lại như trước nữa.

- Anh với chị ấy sao rồi?

- Không biết nữa, có lẽ bọn anh không hợp. Anh vẫn chưa nói với cô ấy.

Mắt anh cụp xuống, hàng mi buồn rượi, giọng nói cũng chẳng có chút nồng ấm nào, cứ lạnh lùng tan đều theo gió. Tôi vẫn ngỡ rằng mình sẽ vui khi biết điều đó, vì anh chia tay nghĩa là tôi sẽ có cơ hội. Ít ra thì sẽ không phải đấu tranh với một ai đó khác, chỉ là đấu tranh với tình cảm của anh mà thôi. Nhưng sự thật không phải vậy, đấu tranh với tình cảm của anh còn khó khăn hơn vạn lần, vì anh vẫn luôn mặc định tôi là một đứa em trai chứ không phải là một cô bạn gái…

- Hay thật đấy, chỉ vì không hợp?

- Có lẽ còn lý do khác, nhưng anh không biết nên bắt đầu từ đâu…

Tôi thấy rất nực cười. Những con người yêu nhau lấy lý do không hợp để chia tay thật sự rất nực cười. Lúc họ yêu nhau chẳng phải vẫn bất chấp tất cả để yêu đó sao? Chuyện chia tay chắc chắn là có lý do, xong luôn viện cớ không hợp để tìm cách lánh xa. Như thế rõ ràng đã phủ nhận tình cảm trước kia dành cho nhau đúng không?

Mà, ngay cả khi tôi yêu đơn phương vẫn thấy rằng chỉ cần cố sức yêu là sẽ hợp. Chẳng qua là có đủ can đảm để thừa nhận tình cảm của mình và đối phương hay không mà thôi. Giá như người lớn đừng quá xem trọng mình là người lớn, đừng quá giương cao cái tôi cá nhân thì sẽ khác, sẽ đủ can đảm để nhìn nhận ra vấn đề rồi giải quyết thẳng thắn với tình cảm của mình chứ không phải nói vẻn vẹn mấy từ không hợp như thế.

Tôi thở dài, thấy tôi ngồi đăm chiêu anh bất giác bật cười. Nụ cười của anh gần gũi ngay bên cạnh khiến tôi ý thức được rằng anh đang phải chịu sự tổn thương quá lớn. Anh cười như mếu, khuôn mặt phảng phất nỗi buồn, đến mức, nó chạm được cả vào trái tim tôi, lạnh buốt.

- Về thôi, ngồi nghĩ ngợi gì thế nhóc!

5. Nói là đi về nhưng chúng tôi không về hẳn mà còn lượn vài vòng phố Hà Nội. Trời vào thu tiết se lạnh khiến tôi co ro với một góc kỉ niệm ngổn ngang của những ngày đầu tiên ra Hà Nội nhập học. Những ngày ấy cũng là anh cùng tôi lang thang khắp nơi, tôi vẫn là mối quan tâm duy nhất của anh, cũng là đứa con gái duy nhất bên cạnh anh. Có những mùa đã qua, cây thay lá và người thay lòng…

Thật sự thì giữa chúng tôi là thứ tình cảm nào đó khó có thể định hình. Tôi thích anh, không đơn thuần là thích. Còn anh với tôi thì sao? Tôi chưa một lần đủ can đảm để hỏi anh cho dù tôi rất muốn biết câu trả lời.

- Đã có lần, em ngủ gục lên vai anh ở trên xe bus, anh lúc đó tự hứa nhất định sẽ kiếm nhiều tiền, mua xe rồi đưa đón em mỗi ngày, nhất định không để em chịu khổ…

Anh vừa lái xe vừa nói, câu nói của anh vô tình chạm vào một góc thổn thức trong tôi. Rõ ràng tôi còn nhớ, thậm chí rất nhớ khoảnh khắc ấy. Chỉ là anh không biết mà thôi.

- Thật ra, lúc đó… em không ngủ. Em chỉ thử xem cảm giác giống như trong phim là như thế nào thôi.

Tôi lí nhí trả lời, vòng tay lên ngang bụng anh. Chưa bao giờ ngồi sau xe anh mà tôi dám làm như thế, vốn dĩ giữa chúng tôi có một khoảng cách vô hình, kể từ khi anh yêu chị ấy.

- Hóa ra lúc ấy em chưa ngủ à? Thế mà anh không biết.

Anh bật cười, một tay lái xe, một tay xiết nhẹ lấy tay tôi.

- Anh còn nợ em một lời hứa, quà sinh nhật năm em lớp chín, nhớ không?

- Ừ. Nhớ chứ. Đến tận giờ vẫn nhớ. Sao, muốn anh tặng gì nào?

Tôi vùi đầu tựa vào vai anh, quả thật không muốn xa rời khoảnh khắc này một chút nào. Chắc là chút ích kỷ của con gái khiến tôi muốn níu anh ở lại, muốn vòng tay ôm anh chặt hơn. Nhưng tôi cũng biết, càng làm thế càng khiến anh đau lòng. Khi nào mà người anh yêu không phải tôi thì khi ấy tôi níu anh càng chặt, giữ anh càng lâu chỉ càng khiến anh rời xa tôi hơn mà thôi.

- Hứa với em, anh sẽ bắt đầu lại với chị ấy. Đừng để tình yêu của anh vụt đi như thế, được không?

- …

- Anh gặp chị ấy đi, nói rõ tình cảm của mình, nếu có thể, hãy nắm tay chị ấy cùng đi, đừng buông tay nhau dễ dàng như thế…

Giọng tôi gần như lạc đi, mắt tôi nhòe nước. Tôi vẫn gồng mình để nói cho rõ ràng rành mạch ngần ấy từ. Tôi đã để dành lời hứa ấy của anh suốt năm năm, giống như ấp ủ mối tình đầu khờ khạo trong ngần ấy thời gian. Tôi đã có ý định ngông nghênh rằng khi mà tôi đủ lớn, tôi sẽ bắt anh hứa lấy tôi làm vợ. Cuối cùng, tôi dùng lời hứa ấy dành cho một người con gái khác, người mà anh đã yêu và vẫn còn yêu rất nhiều.

6. Khi đưa tôi về đến nhà, anh có nhìn thấy mắt tôi hoe đỏ, đặt vào lòng bàn tay tôi cành hoa sữa anh đã hái được lúc nào, ngào ngạt hương.

- Tặng em này.

- Anh vẫn chưa trả lời em. Hứa với em như thế, có được không?

- Có được không?

Anh lặp lại câu hỏi khiến tôi hơi sững người. Tôi đã nghĩ, hẳn là anh sẽ mỉm cười, rồi dịu dàng xoa đầu tôi, sẽ gật đầu một cái ra hiệu đồng ý rồi bắt tôi vào nhà đi ngủ để anh còn về. Cuối cùng cũng chỉ là một câu hỏi “Có được không?”

- Ừ, anh biết rồi, vào nhà ngủ đi.

Cuối cùng thì anh cũng mỉm cười và gật đầu. Tôi nghe tim mình vỡ ra thành từng mảnh vụn. Tôi ngốc nghếch trao cơ hội cho một người khác, lại cũng vì ngốc nghếch như thế mà đau lòng. Lúc anh quay xe đi, tôi còn ngập ngừng một câu hỏi nhỏ, đã muốn hỏi từ rất lâu rồi, rằng anh có thích tôi không? Có từng thích tôi trong quá khứ một lần nào không? Nhưng rồi lời chẳng thể thốt ra được, tôi đã nghĩ, chuyện anh có thích tôi hay không có lẽ không nên biết thì tốt hơn. Biết đâu đấy khi biết được câu trả lời, tim tôi còn đau hơn thế này nhiều lần, hoặc sẽ hối hận hơn nhiều lần.

Tôi học cách gói ghém tất thảy kỉ niệm về anh lại, gói cả thứ tình yêu thành mầm xanh vốn tưởng đã có thể trưởng thành nay lại bị đốn ngã bởi chính tôi. Tôi mỉm cười, tự thưởng cho mình một giấc ngủ say không mộng mị. Lúc bấy giờ ở điện thoại báo có tin nhắn đến.

“Ngày mai anh sẽ thực hiện lời hứa với em, sẽ đến nói cho cô ấy biết, sẽ cùng cô ấy bắt đầu lại một mối quan hệ mới. Thế nên, ngày mai, em sẽ dành thời gian cho anh chứ?”

Có lẽ, ngày mai là một ngày rất dài, một ngày mà tôi không biết trước được nó chứa đựng những gì bất ngờ sẽ đến. Một ai đó cho tôi nhận ra rằng, khi yêu thương nhau, hãy nói bằng cả lời nói và hành động, hãy để cho trái tim được phép lên tiếng, đừng tìm cách nhấn chìm nó qua ngày này, tháng khác để rồi tự ôm đau khổ. Sẽ có những lúc tình gần nhau trong gang tấc nhưng vì lời không kịp nói ra sẽ trở nên xa vời vợi. May mắn thay, chúng tôi vẫn cùng ở chung dưới một thành phố, cùng hít thở dưới một bầu trời, và chúng tôi vẫn còn có thể gặp lại nhau…

Theo Tri Thức Trẻ

Tin được quan tâm

Kể từ bây giờ, người dân không cần trực tiếp đến cơ quan Công an để đổi thẻ CCCD, đúng không?

Người dân cần đổi thẻ căn cước công dân có thể không cần đến trực tiếp cơ quan công an nếu không phải thu nhận...
Dòng sự kiện 1 ngày, 6 giờ trước

Tin vui với hàng triệu người dân sống ở Hà Nội, hưởng lợi chưa từng có

Hà Nội là địa phương đầu tiên của Việt Nam làm điều này. Sắp tới, hàng triệu người dân sẽ được hưởng loạt lợi ích....
Tin trong ngày 2 ngày, 1 giờ trước

Công viên sông Tô Lịch trải rộng đến hơn 700.000 m2, phải dùng bao nhiêu tỉ đền bù giải phóng mặt bằng?

Khi UBND TP Hà Nội cung cấp thông tin về chi phí dùng để giải phóng mặt bằng cho dự án công viên sông Tô...
Tin trong ngày 2 ngày, 2 giờ trước

Theo Quy định mới nhất: Khách sạn, nhà nghỉ có được giữ CCCD, thẻ Căn cước của khách lưu trú không?

Một số nhà nghỉ, khách sạn kiểm tra CCCD, thẻ Căn cước của khách hàng và giữ lại vì lý do an ninh hoặc đảm...
Kiến thức 2 ngày, 14 giờ trước

Tin vui: Từ năm 2026, Quốc hội đồng ý nghỉ hưu trước tuổi không bị giảm tiền hưởng lương hưu đối với giáo viên mầm non có nguyện vọng trong trường hợp đã đóng BHXH bao nhiêu năm trở lên?

Cụ thể từ ngày 1/1/2026, giáo viên mầm non nếu có nguyện vọng thì có thể nghỉ hưu ở tuổi thấp hơn tuổi nghỉ hưu...
Tin trong ngày 24 giờ, 41 phút trước

UBND cấp xã không được làm điều này, liên quan đến đất đai sau sáp nhập

Kể từ bây giờ, UBND cấp xã không được làm điều này, người dân cần nắm để đảm bảo quyền lợi của mình.
Tin trong ngày 2 ngày, 23 giờ trước

Tin cùng mục

Phụ nữ ở tuổi 50 khi sống qua nửa đời người càng hiểu rõ: Giữ chắc 2 điều này mới là trí tuệ đỉnh cao

Khi ở tuổi 50, phụ nữ thường đã ổn định sự nghiệp hoặc chuẩn bị nghỉ hưu. Áp lực công việc giảm bớt, họ có...
Trắc nghiệm 20 giờ, 11 phút trước

Một nghiên cứu kéo dài 42 năm trên 40.000 cặp đôi đã phát hiện ra rằng những cặp đôi hạnh phúc trong hôn nhân đều có một điểm chung

Ngày này, dù nhiều gia đình không còn áp lực kinh tế, cả hai vẫn “xa dần nhau” vì nhu cầu tinh thần không được...
Yêu 1 ngày, 4 giờ trước

Tôi giật mình sau một câu thoại trong phim 'Sex Education': Chỉ vì thói quen ôm đồm hết sức sai lầm này mà con trai trở thành 'đứa trẻ tồ'!

Một bộ phim về giáo dục giới tính cho giới trẻ lại bất ngờ mang đến cho một người mẹ ở Hà Nội bài học...
Tâm sự 2 ngày, 23 giờ trước

Bí quyết để con dâu được mẹ chồng yêu mến không phải là sự siêng năng hay ngoan ngoãn vâng lời, mà là hai 'kiến thức' này

Quan hệ mẹ chồng nàng dâu vốn nhiều điều tế nhị. Để được mẹ chồng thật sự quý mến, con dâu không chỉ cần siêng...
Tâm sự 3 ngày, 23 giờ trước

Tại sao hôn nhân của các cặp đôi thường khó vượt qua 3 năm? Những cặp vợ chồng không ly hôn đều đã sớm nhìn thấu 2 điều này

Nhiều cuộc hôn nhân trông bề ngoài hạnh phúc nhưng chỉ sau vài năm đã tan vỡ. Có cặp đổ vỡ vì những mâu thuẫn...
Yêu 4 ngày, 21 giờ trước

Phụ nữ ơi, nhớ nhé, đừng bao giờ nói hai câu này trước mặt chồng mình

Trong suốt những năm tháng hôn nhân, lời nói giữa vợ chồng như dòng suối dịu dàng, nuôi dưỡng tình cảm, là cầu nối gắn...
Yêu 4 ngày, 22 giờ trước

Tin mới cập nhật

Mua chung cư đừng quên lời kiến trúc sư: Thêm chút tiền mua căn hộ có đặc điểm này, sống sướng, bán lại lời gấp đôi

Mua nhà, đặc biệt là căn hộ chung cư, vốn được xem là khoản đầu tư dài hạn. Tuy vậy, không ít người lại lựa...
Mẫu nhà đẹp 54 phút trước

Nhân viên bán hàng thầm mách nhau 5 đặc điểm của người “giàu thật”, không phải nhìn qua quần áo hay trang sức

Trong thế giới thời trang cao cấp, không chỉ những chiếc túi da thủ công hay bộ váy haute couture mới ẩn chứa bí mật....
Kiến thức 56 phút trước

Một nơi ở tỉnh Phú Thọ mới, có chỗ này chứa số lượng cổ vật đồ sộ

Ngôi nhà tại tổ 6, phường Thống Nhất (TP Hòa Bình cũ, nay thuộc tỉnh Phú Thọ), tồn tại một không gian đặc biệt khiến...
Kiến thức 57 phút trước

Loại trái cây được ca ngợi là “quả trường thọ”, tỷ phú 94 tuổi Trung Quốc ăn mỗi sáng, tinh thần cực minh mẫn, giá cực rẻ ở Việt Nam

Được mệnh danh là “trái cây trăm lợi”, đu đủ không chỉ là một loại quả quen thuộc, giá rẻ tại Việt Nam mà còn...
Khỏe đẹp 57 phút trước

'Cô dâu U70' Thu Sao tiết lộ khoảnh khắc được chồng trẻ cầu hôn 8 năm trước, hình ảnh hiện tại gây ngỡ ngàng

Trước tin đồn 'đường ai nấy đi', cô Thu Sao đăng ảnh cũ được chồng trẻ cầu hôn như ngầm phủ nhận.
Đời sống trẻ 1 giờ, 8 phút trước

Hé lộ những căn hầm khổng lồ chứa hàng nghìn tấn vàng dưới lòng đất

Trên thế giới có nhiều kho trữ vàng được bảo vệ nghiêm ngặt và trở thành những địa điểm đầy bí ẩn đối với công...
Kiến thức 1 giờ, 24 phút trước

Ngành từng bị chê là 'vô dụng' nhưng tỷ lệ việc làm tại nhiều trường top toàn 100%, con bạn đang học xin chúc mừng

Ngay cả giữa bão AI, ngành học này không lo thất nghiệp mà như 'mọc thêm cánh', ra trường rất dễ xin việc.
Kiến thức 1 giờ, 26 phút trước

Tin vui từ ngày 23/8: Công chức, viên chức sẽ được nhận thêm lương nếu làm nhiệm vụ này

Theo khoản 2 Điều 42 Nghị định 200/2025/NĐ-CP, người làm nhiệm vụ trực sẽ được hưởng lương làm thêm giờ.
Kiến thức 1 giờ, 29 phút trước

Lộ diện thế hệ F2 'hiếm có, khó tìm' của các tỷ phú Việt: Người kế nghiệp đế chế tỷ đô của ông Phạm Nhật Vượng, người sinh năm 2001 vào top giàu nhất sàn chứng khoán

Thế hệ kế cận của các lãnh đạo Vingroup, Sovico - Vietjet, Techcombank hay THACO đang dần lộ diện và khẳng định dấu ấn. Trong...
Doanh nghiệp 2 giờ, 42 phút trước

Cách Hàn Quốc hồi sinh sông “chết”: Từ thảm họa đô thị đến danh thắng quốc gia

Từng đối mặt với những "thảm họa môi trường" do quá trình công nghiệp hóa, Hàn Quốc đã làm nên điều kỳ diệu khi biến...
Tin trong ngày 2 giờ, 48 phút trước