Dù không sở hữu vẻ đẹp trai như những thằng bạn khác nhưng tôi được trời phú cho khoa nói chuyện rất thu hút, ngay từ khi học cấp 1, tôi cũng có vài cô gái đem lòng yêu mến và càng lớn lên tôi càng được nhiều bạn gái muốn tỏ tình. Nhưng vốn bản tính chung thủy nên tôi không thích bắt cá nhiều tay, khổ lắm, nên trong những người con gái thích tôi, có Thắm đạt được mọi tiêu chuẩn tôi đưa ra đó là vừa có công việc ổn định, xinh đẹp, gia đình giàu có và yêu tôi hết mực.
Ban ngày đi làm, buổi tối hai đứa hẹn hò với nhau đi ăn đi chơi, nhưng khổ nỗi, chúng tôi đi chơi đâu em cũng dẫn theo cô bé giúp việc bằng tuổi mình. Nhiều lúc tôi muốn được ôm hôn em một cái cũng thật thấy ngại ngần vô cùng. Đôi lúc tỏ ra khó chịu nhưng Thắm cười tinh quái và bảo:
- Đi 3 cho vui anh ạ chứ hai người buồn lắm, chẳng có gì hay.
Nhiều lúc muốn nói những chuyện thầm kín với em mà con bé giúp việc cứ lẽo đẽo theo sau làm tôi thấy khó chịu. Có lần không có mặt Thắm ở đấy, tôi mắng cô bé:
- Em không biết ngại khi thấy mình là người thừa sao mà cứ bám riết vậy.
Tưởng nó ngoan ngoãn ngồi nghe, ai ngờ nó vênh mặt cãi lại tôi:
- Anh tưởng tôi thích đi lắm à, nhục lắm nhưng vì làm ô sin nên cô chủ bảo gì tôi phải nghe chứ. Mà anh đừng mách lại không tôi bị đuổi việc thì nhà tôi chết đói mất.
Nghe cô bé giúp việc nói vậy tôi thấy thật đáng thương, lúc Thắm quay lại tôi tỏ ra khó chịu:
- Chúng mình yêu nhau đã lâu rồi sao đi đâu em cũng mang cô bé giúp việc đi bảo vệ vậy? Em không tin vào tình yêu của anh?
- Em coi cô bé giúp việc như chị ruột thịt của mình nên đi đâu làm gì cũng kè kè bên nhau, thậm chí ngủ chung giường nữa đấy.
- Vậy sau này chúng mình cưới nhau rồi cô bé giúp việc cũng ngủ chung giường hai ta chắc?
- Lúc đó thì khác chứ, anh cứ đùa dai.
Nói vậy tưởng hôm sau nàng sẽ để người giúp việc ở nhà, ai ngờ vẫn hí hửng đưa cô ta đi cùng. Tôi mặc kệ, chẳng thèm đôi co với Thắm chỉ làm cho quan hệ của hai đứa thêm nặng nề, khó chịu hơn, mặc cho có cô bé giúp việc, lúc nào tôi thích thì ôm hôn người yêu coi như không có ai bên cạnh. Thậm chí, nhiều lần còn để cô bé bên ngoài nhà nghỉ đợi chờ chúng tôi hàng giờ liền, mà cả hai mải yêu nhau quá chẳng thèm để ý.
Cho đến một lần nhà tôi có việc, neo người mẹ tôi muốn mời Thắm đến ra mắt và giúp nấu nướng. Và tất nhiên Thắm không thể quên mang theo cô bé giúp việc đi cùng. Trong khi tôi, mẹ và cô bé giúp việc làm luôn tay luôn chân thì Thắm ngồi xem tivi một mình, nhìn vẻ mặt của mẹ tỏ ra khó chịu, tôi đã đoán được phần nào nên nháy mắt bảo Thắm xuống phụ giúp tôi một tay:
- Bộ phim ấy em xem rồi xem làm gì nữa, xuống làm giúp anh món này với.
- Em đã xem đâu, mà em đã có con bé giúp việc làm rồi còn gì nữa, nó làm nhanh lắm một loáng là xong.
(Ảnh minh họa)
Em nói vậy rồi thì tôi còn gì để nói nữa, tôi quay sang nói chuyện với cô bé giúp việc:
- Quen biết em từ lâu rồi mà chưa biết tên của em là gì thật có lỗi.
- Em tên là Thà.
- Trời, tên gì mà xấu thế.
- Hôm nay có lẽ là buổi cuối cùng em gặp anh đấy.
- Em sắp nghỉ việc à?
- Em bị đuổi thì đúng hơn, thì hai người sắp kết hôn rồi cần gì em nữa.
- Thế em giúp việc cho bố mẹ của Thắm à?
- Em được cô chủ thuê về là để thử lòng chung thủy của anh thôi, nên mỗi lần đi chơi cô ấy đều kéo em đi đấy.
Tôi tự nhiên chột dạ, thảo nào Thắm lại thuê cô giúp việc xinh đẹp, ăn mặc lúc nào cũng hở trước hở sau, lại còn suốt ngày đi bảo vệ cô chủ. Có lẽ Thắm sợ, sau khi lấy em rồi tôi sẽ dễ bị ngã lòng trước những cô ô sin mát mẻ chăng. Sự sắp đặt của em khiến lòng tự trọng của tôi bị tổn thương, thật không ngờ em lại thiếu lòng tin vào tôi vậy. Cả buổi hôm ấy tôi ấm ức vô cùng, đợi xong việc gia đình sẽ gặp riêng em mà nói cho ra nhẽ.
Khi khách khứa đã về hết, Thắm cũng mệt mỏi muốn về nhà nhưng mẹ tôi cố gọi lại có chuyện muốn nói, mẹ cau mày lại:
- Mẹ không ngờ nuôi con lớn từng này rồi mà không biết chọn vợ cho mình, chỉ ham của cải, xinh đẹp để làm gì, nhà mình thiếu tiền chắc. Con mà lấy người vợ lười nhác, ăn nói thì kiêu ngạo chẳng có tôn ti trật tự gì cả thì trước sau cũng làm xấu mặt cái gia đình này. Mẹ thấy con bé giúp việc kia còn hơn nó gấp bội phần.
- Bác so sánh cháu với giúp việc sao, cháu hết nhịn nổi rồi, người đâu mà chưa già đã khó tính, chưa làm con dâu mà cháu đã thấy sợ rồi, đến miếng ăn vào mồm cũng bị soi, bực chết đi được.
- Tôi chưa bao giờ thấy đứa con gái nào có nết ăn xấu như cô, ăn thịt gà gì mà bới tung cả đĩa lên để chọn lấy cái cánh, thực ra cái cánh nó không đáng là gì nhưng qua đó thể hiện một người thiếu văn hóa, bất lịch sự, có lớn mà không có khôn.
(Ảnh minh họa)
Thắm chẳng đôi co với mẹ tôi nữa mà bịt lỗ tai lại rồi quát:
- Thôi đi về cho khỏe, em không ngờ mẹ anh khó tính đến vậy, sau này chúng mình lấy nhau rồi ra ở riêng cho khỏe anh ạ.
Nói rồi Thắm kéo luôn Thà về nhưng mẹ tôi gọi giật lại:
- Thà ở lại bác có chuyện cần nói, còn cô hãy về luôn đi, nhà này không thể chứa loại người chẳng có phép tắc gì như cô.
Mẹ tôi cầm tay Thà và đặt vào tay tôi mà nói:
- Mẹ đã nhắm được cho con người vợ hiền lành, tháo vát rồi, mẹ tin con bé Thà sẽ là hậu phương vững chắc cho con sau này, chứ mẹ không muốn chứng kiến cảnh con lấy vợ một vài năm rồi chán ngán lại chia tay thì chỉ khổ con cái thôi.
Lời mẹ nói đúng như lòng tôi nghĩ, tôi cũng muốn có một người vợ biết lo lắng chuyện gia đình chứ không thể bồng bột, thiếu hiểu biết, không tin tưởng chồng như Thắm được.
Thắm cay cú xông vào định tát tới tấp Thà nhưng tôi đã kịp ngăn cản:
- Thôi em về đi, đừng làm xấu hình ảnh mình nữa, chúng ta chia tay ở đây.
- Mày dám cắn chủ à, tao không tha cho mày đâu.
Dù cho Thắm nói gì đi nữa cũng chẳng cứu vãn được hình ảnh xấu xí của mình trước tôi và mẹ. Tình yêu của tôi và Thà là vậy đấy.
VA (Theo Giadinhvietnam.com)