Sương yêu Hải đã được 2 năm nhưng mãi vẫn chưa được anh đưa về ra mắt. Hải bảo rằng bố mẹ anh hơi khó tính nên đợi một thời gian nữa, để cho tình cảm cả hai thêm sâu đậm rồi anh đưa cô về ra mắt gia đình.
Sương vốn xuất thân từ gia đình nghèo khó. Cô lên thành phố học rồi bám trụ lại đây xin việc. Hải cũng bảo rằng gia đình anh rất nghèo, nên đợi khi nào đủ điều kiện rồi làm đám cưới với Sương. Hải bảo rằng anh yêu Sương, yêu tính cách bình dị của cô nên kiên quyết phải cưới Sương cho bằng được.
Đến năm thứ 3 thì Hải quyết định đưa người yêu về ra mắt. Trước khi về, Hai mới thú thật với Sương rằng không phải nhà anh nghèo, gia đình anh cũng có của ăn của để nhưng vì sợ Sương không đồng ý yêu mình nên mới thế. Hải cam đoan với Sương rằng dù thế nào thì anh cũng sẽ lấy cô cho bằng được.
(Ảnh minh họa)
Sương chấp nhận về ra mắt gia đình người yêu. Hôm đó vừa về đến nhà, thấy căn nhà 3 tầng to đùng của gia đình Hải, Sương đã hơi choáng. Cô được bố mẹ người yêu đón tiếp rất chu đáo. Sương cứ nghĩ thế là đã vượt qua cửa ải khó nhất, ai ngờ sau khi cơm nước xong xuôi, Hải ngồi uống trà với bố thì Sương được mẹ Hải gọi ra vườn sau đi dạo rồi bảo:
- Thế nhà cháu ở quê à? Bố mẹ vẫn làm nông hả?
- Vâng, bố mẹ cháu chỉ có 5 sào ruộng để làm, ngoài ra không có gì nữa bác ạ.
- Khổ nhỉ. Nhìn cháu là bác biết không phải gia đình giàu có rồi.
- Dạ…
- Bác nói này, nhà bác ai cũng đi ô tô, lương toàn 50 triệu trở lên, cháu quê mùa như này vào làm dâu e không hợp.
Sương sững người một lúc. Đúng là Hải giấu cô, anh có ô tô nhưng toàn đi xe máy, lương anh cũng cao thật. Mẹ anh nghe nói vẫn đang kinh doanh, bố thì làm giám đốc. Nhà có khoảng sân rộng để 3 cái ô tô. Lúc vào Sương cũng hơi choáng. Nhưng rồi Sương lấy lại được bình tĩnh, cô bảo:
- Dạ có gì đâu mà không hợp hả bác. Quan trọng là cháu và anh Hải hợp tính hợp nết, thật lòng yêu thương nhau, còn cái kia chả có gì làm cháu sốc cả bác ạ. Với lại cháu thích ứng nhanh lắm, ô tô thì cháu sẽ học lái.
- Thế cháu có biết gái quê học đòi làm gái thành phố nó kệch cỡm lắm không?
- Dạ theo chồng thì phải học tập tục nhà chồng thôi mà bác. Nhà chồng mình có điều kiện thì mình phải hãnh diện, phải làm sao cho chồng được nở mày nở mặt. Cháu đi ra ngoài xuề xòa, quê mùa thế họ cười vào mặt chồng cháu sao được ạ. Là anh Hải hay là ai đi chăng nữa thì cháu cũng nhập gia tùy tục thôi ạ.
(Ảnh minh họa)
- À, cháu suy nghĩ cũng được lắm. Nói trước cho cháu biết là gia đình bác rất đông người, mỗi lần họ tụ họp ở nhà bác là ồn ào và phải nấu ăn rất nhiều đấy.
- Vâng, cháu cũng nghe anh Hải nói nhiều rồi bác ạ. Cháu thấy gia đình nào cũng có cái này cái kia, nhưng chỉ cần biết chấp nhận và lấy đó làm niềm hạnh phúc thì chuyện gì cũng có thể vượt qua được. Cháu không nghĩ là cái việc nấu ăn đó nó sẽ khiến cháu chùn bước trước hạnh phúc của mình.
Mẹ Hải tá hỏa trước màn đối đáp khôn khéo vừa có tình vừa có lý mà cũng có phần hơi cao ngạo của cô con dâu tương lai. Lúc đầu thấy Sương quê mùa, bà đã muốn làm cho Sương khiếp vía mà bỏ đi, thế mà bây giờ, sau khi nghe cô con dâu tương lai đối đáp, bà lại thấy thích Sương mới chết chứ. Bà muốn sau này đào tạo cô thành một người phụ nữ khôn khéo để tiếp quản công việc làm ăn của bà. Trước giờ Hải cũng có đưa mấy cô về ra mắt nhưng tất cả đều chỉ chú trọng bề ngoài, một là ăn chơi quá đà, hai là vừa mới nghe bà dọa vài câu đã hỗn xược, chửi thẳng mặt bà rồi bỏ đi.
Sau hôm đó, mẹ Hải liên tục giục anh cưới Sương càng sớm càng tốt. Hôm đó về Sương cũng lo, vì sợ mình nói phật ý mẹ chồng, thế mà chẳng hiểu sao sau đợt ấy, bà khi nào cũng bảo Sương đến nhà chơi rồi còn chỉ dạy rất nhiệt tình nữa. 2 tháng sau, đám cưới của họ diễn ra nhanh chóng. Sương từ đó cũng trở thành trợ lý đắc lực của mẹ chồng. Cô cũng không ngờ rằng cách đáp trả thông minh của mình đã thay đổi hoàn toàn tình thế lần ra mắt ngày hôm đó.
Theo Motthegioi.vn