Hôm nay, tôi không thể nào biết được mình phải làm gì nên lang thang trên các diễn đàn để xem có gặp hoàn cảnh nào như tôi đang gặp không thì bắt gặp bài viết “Năm lần bảy lượt đụng độ với bố chồng dê xồm”.
Tôi năm nay 25 tuổi và sinh ra trong một gia đình có bố mẹ đã ly hôn. Bố mẹ tôi ly hôn được hơn chục năm nay. Khi ấy tôi vẫn là một cô bé đang học năm cuối cấp 2. Nghe bà ngoại tôi kể lại, bố tôi ngoại tình với người đàn bà khác và còn khiến người ấy có thai. Rồi khi sự việc không thể giấu được, bố tôi đã về nhà và cầu xin mẹ tôi cho người phụ nữ ấy được chính thức làm vợ hai của ông để có thể đường hoàng bước vào ngôi nhà này với danh phận “vợ lẽ” và sinh con trong yên bình.
Tất nhiên mẹ tôi bị chồng phản bội trắng trợn và trơ trẽn đề nghị như vậy nên bà một mực không đồng ý. Bà còn nói, dù có chết, dù có phải nuôi con một mình, bà không bao giờ chấp nhận cảnh chung chồng cũng như không bao giờ cho người đàn bà kia được bước vào ngôi nhà mà đã vất vả làm lụng để gây dựng. Vì thế là họ ly hôn. Bố tôi chính thức cầm hơn 100 triệu (số tiền chia tài sản sau ly hôn) ra khỏi nhà và đi với người đàn bà ấy. Từng ấy năm, bố tôi sống ở nơi nào, tôi cũng không hay biết và cũng chẳng muốn biết.
10 năm qua, mẹ cứ một mình nuôi tôi khôn lớn. Tuy nuôi con một mình chỉ với đồng lương công nhân còm, nhưng mẹ tôi là người năng động, kinh doanh môi giới bất động sản thêm nên cuộc sống của mẹ con tôi vẫn dư giả. Chưa bao giờ bà để tôi thiếu thốn hay kém bạn bè bất cứ thứ gì. Bà cũng rất quan tâm đến chuyện học, chuyện tình yêu của tôi và tư vấn cho con gái từng chút một.
10 năm sống nuôi con một mình, nhan sắc của mẹ tôi không vì thế mà kém mặn mà đi
(Ảnh minh họa)
10 năm nuôi con một mình, nhan sắc của mẹ tôi không vì thế mà kém mặn mà đi. Ngược lại, vì là một phụ nữ khá đẹp, lại có điều kiện ăn diện và khéo ăn nói nên mẹ được rất nhiều người đàn ông tử tế quanh khu vực đó để ý và hỏi làm vợ. Thế nhưng, mẹ tôi toàn từ chối.
Ban đầu, tôi cứ tưởng mẹ không muốn đi bước nữa. Song chỉ 2 năm nay, mỗi cuối tuần ở Hà Nội về, ngầm theo dõi mẹ, tôi mới biết được bà đang qua lại với người đàn ông khác. Người đàn ông này có dáng vẻ rất hiền lành, tử tế. Thế nhưng tôi chưa bao giờ thấy mẹ dẫn người ấy về nhà. Họ chỉ thỉnh thoảng hẹn nhau ở quán cà phê hoặc nhà nghỉ nào đó.
Có một lần khi lần theo mẹ đi gặp người đàn ông ấy, tôi đợi lúc 2 người vào nhà nghỉ ra và chia tay nhau, khi ấy tôi mới bất thình lình xuất hiện trước mặt mẹ. Vẻ mặt hoảng hốt bối rối của mẹ lúc nhìn thấy tôi, tôi hiểu mẹ đang lén lút ngoại tình. Nhưng tôi nói rất thông cảm và thương mẹ. Tôi chỉ thắc mắc, tại sao mẹ thích người đàn ông ấy mà không hẹn hò ở nhà hoặc đưa về ra mắt ông bà ngoại tôi mà kết hôn và sống với nhau.
Mẹ tôi lúc đó định nói gì đó với tôi, nhưng rồi bà lại không kể. Bà chỉ đỏ hoe mắt và nói với tôi rằng: “Dù yêu và thương người đàn ông ấy nhưng mẹ không thể đến với ông ta được”. Tôi hỏi mẹ tại sao thì bà bảo: “Đó là chuyện riêng của mẹ, con không cần quan tâm. Con chỉ cần biết rằng, mẹ sẽ luôn ở với con mà không bao giờ đi bước nữa”.
Biết tính mẹ tôi đã không nói ra thì dù có gặng hỏi bà sẽ không nói. Vì thế tôi cũng nhanh chóng cho qua mọi chuyện. Hơn nữa, tôi cũng nghĩ rằng, 10 năm nuôi tôi khôn lớn, mẹ cũng đã chịu nhiều thiệt thòi. Bởi thế, mẹ tôi có qua lại với người đàn ông khác, tôi cũng nghĩ là chuyện bình thường. Song tôi luôn thật tâm quan tâm đến chuyện ấy vì mong mẹ tôi có được người đàn ông tốt nhất để chia sẻ mọi chuyện trong cuộc sống.
Đã vài lần, tôi táo bạo đề nghị mẹ đưa người đàn ông ấy về nhà cho tôi “diện kiến”. Nhưng mẹ tôi không đồng ý. Bà nói tôi và ông ấy dù có biết nhau thì mọi chuyện của 2 người cũng chẳng đi đến đâu. Hơn nữa, bỗng dưng trong nhà có 1 người đàn ông xuất hiện, hàng xóm xung quanh sẽ dị nghị. Và bà không muốn điều đó.
Tôi cũng đã nghĩ tới việc, sẽ đánh liều một lần gặp người đàn ông đó để chuyện trò xem ông ta là người như thế nào. Nhưng vì công việc ở trên này khá bận, tôi lại đang hẹn hò yêu đương, vả lại mẹ tôi không hài lòng nếu tôi làm thế nên tôi vẫn còn đang lấn cấn chưa gặp.
Quay trở lại chuyện của tôi hiện nay. Tôi đã có bạn trai 2 năm nay. Anh ấy hơn tôi 2 tuổi và gia đình anh cũng ở hết trên Hà Nội này. Chúng tôi hiện đều đã có việc làm ổn định nên cũng tính chuyện cưới xin vào tháng 8 năm nay.
Nhiều lần, tôi đã đưa anh về nhà tôi chơi. Mẹ tôi rất quý mến anh và đã coi anh như con trong nhà. Còn tôi, tôi cũng có qua nhà anh 2-3 lần. Song lần nào tôi cũng chỉ đến thoáng một lúc rồi lại có việc phải đi luôn. Và 2-3 lần tôi đến nhà anh, cũng chưa lần nào tôi gặp bố anh mà chỉ gặp mẹ anh và cô em gái của anh.
Nghe mẹ anh bảo, bố anh làm kinh doanh bên ngoài nên công việc khá bận, hay vắng nhà. Nhiều lần vì tò mò muốn biết mặt bố chồng, tôi hay bảo anh cho tôi xem ảnh ông trong điện thoại. Nhưng bạn trai tôi bảo điện thoại của anh không có ảnh ông vì bố anh không thích chụp ảnh, lại bận rộn. Bảo anh mang ảnh bố ở nhà cho xem, nhưng anh toàn quên.
Mới đây, vì hai đứa đã dự định chuyện cưới xin, anh cũng đã về thông báo với bố mẹ, bố mẹ anh cũng ủng hộ đám cưới này. Vì bố anh chưa có cơ hội gặp tôi bao giờ nên ông muốn tôi về ăn bữa cơm tối để ông biết mặt.
Lần đầu chính thức diện kiến bố chồng tương lai, dù được mẹ tôi quân sư nhiều chiêu, nhưng tự nhiên tôi cứ hồi hộp và lo lắng. Và rồi, khi đến nhà anh ăn cơm tối, tôi không thể tin ở mắt mình khi thấy bố anh. Bởi vì người đàn ông mà sẽ là bố chồng tương lai của tôi lại chính là người đàn ông đang lén lút lừa dối vợ con qua lại với mẹ đẻ tôi 2 năm nay.
Người đàn ông mà sẽ là bố chồng tương lai của tôi lại chính là người đàn ông đang lén lút
lừa dối vợ con qua lại với mẹ đẻ tôi 2 năm nay (Ảnh minh họa)
Tôi không thể lầm được. Dù rằng chưa một lần chính thức gặp ông, nhưng vài lần bám theo mẹ, tôi đã nhìn rất rõ khuôn mặt của người đàn ông ấy. Lại thêm, tên của ông cũng giống hệt tên nhân tình của mẹ tôi. Nhìn thấy bố anh như vậy, chẳng hiểu sao tôi choáng váng và đánh rơi cả giỏ hoa quả tôi mua mang đến làm quà.
Tối hôm ấy, cả nhà anh vẫn ăn tối vui vẻ. Bố mẹ anh vẫn cười nói và có vẻ rất quý tôi. Chỉ riêng tôi, miệng ngoài vẫn cố cười nói nhưng trong lòng tôi bao câu hỏi ngổn ngang.
Từ hôm đến nhà anh gặp mặt bố chồng tương lai, đến hôm nay đã 2 hôm rồi và tôi vẫn chưa hết sốc. Tôi chưa dám nói với anh, cũng chưa dám kể với mẹ đã gặp nhân tình của bà trong hoàn cảnh trớ trêu này. Tôi thật sự không biết phải làm thế nào khi bố chồng tương lai của tôi lại chính là người đàn ông bí mật của mẹ đẻ đây?
Trí Thức Trẻ