Chỉ khi tôi ra trường có công việc thì chị mới nghĩ đến chuyện lấy chồng. Thế nhưng con gái có lứa có thì quá lứa lỡ thì rất khó lấy được người chồng như ý.
Chị quá 30 tuổi, không còn xinh đẹp như trước nữa nên chẳng còn cơ hội lựa chọn người đàn ông như chị ước mơ nữa. Sau nhiều tháng tìm hiểu chị đã quyết định lên xe hoa với một người đàn ông đã ly dị vợ và có con riêng.
Điều an ủi duy nhất cho cả gia đình tôi đó là người chồng của chị là một giám đốc giàu có. Ngày cưới gia đình nhà chồng của chị tôi đã tổ chức đám cưới rất long trọng và ấm cúng khiến ai lấy đều tin tưởng hai người sẽ có cái kết thật viên mãn.
Mặc dù nhà chồng chị cách nhà tôi chỉ chưa đầy 10 cây số nhưng đã hai tháng nay chị chưa về thăm. Mỗi khi nhà tôi gọi điện thoại cho chị ấy đều bị từ chối, một lúc sau mới thấy chị gọi lại nói vài lời vội vàng rồi tắt máy.
Mẹ tôi linh cảm chị ấy đang sống không ổn ở nhà chồng nên vài lần muốn đến thăm con gái. Thế nhưng bố tôi thì ngăn lại bảo là con gái lớn rồi để cho nó tự lo, bố mẹ cả đời không thể theo sát bảo vệ con mãi được.
Một hôm gia đình tôi đang ăn cơm trưa thì một chiếc ô tô sang trọng tiến vào sân. Vừa nhìn thấy chị gái tôi vui mừng chạy ra đón, thế nhưng niềm vui của tôi vụt tắt khi thấy bố mẹ chồng và chồng chị gái cũng bước ra từ ô tô.
Ảnh minh họa
Người mẹ chồng của chị gái mặt mày dữ tợn nói với bố mẹ tôi: “Chúng tôi không thể chấp nhận người mẹ kế đối xử thô bạo với cháu trai của tôi. Chúng tôi trả lại con gái các người mong ông bà giáo dục tốt chị ta, sau một tháng nếu chị ấy có tiến bộ chúng tôi sẽ xem xét cho quay lại nhà chồng”.
Nghe bà ấy nói xong cả nhà tôi ôm nhau khóc thương cho chị gái quá. Làm sao mọi chuyện buồn lại đến với chị thế, tôi tin trong sự việc có uẩn khúc gì đây, chứ chị tôi là người tốt và rất thương trẻ em.
Tôi đang định nói lý với bà mẹ chồng của chị nhưng bị bố tôi ngăn lại. Còn mặt chị tôi vẫn lạnh tanh trước những lời mắng chửi gay gắt của mẹ chồng. Khi nhà chồng đã nói đủ rồi thì chị tôi mới cười nhạt khẳng định là chị không đối xử thô bao với con chồng.
Chị bảo là rất thương đứa nhỏ 7 tuổi đó nhưng vì nó không muốn có mẹ kế nên tìm mọi cách để mọi người ghét chị. Mỗi khi bà nội đến chơi nó luôn bịa ra chuyện bị mẹ kế đánh hay không cho ăn uống. Nhưng thực chất chị tôi luôn nói nhỏ nhẹ với con chồng và chăm sóc từng miếng cơm mặc từng chiếc áo ấm.
Cậu bé đó luôn tỏ ra ngoan ngoãn trước mặt mọi người nhưng với khi chỉ có hai mẹ con nó sẵn sàng đánh đấm chị tôi. Chị bảo tất cả những lời nói của chị là thật mọi người tin hay không thì tùy. Chị nói sẽ ly dị chồng và không bao giờ đặt chân vào ngôi nhà giàu đó nữa.
Trong khi gia đình tôi rất tin những lời nói của chị còn gia đình chồng chị lại nói chị là hồ ly là con người dối trá không đáng tin cậy. Những người đó không thèm vào nhà tôi mà tức giận bỏ về. Còn bố mẹ tôi ôm chị ấy mà khóc thương, cứ tưởng được gả vào nhà chồng thì sướng nào ngờ lại sống trong chăn mới biết chăn có rận.
Từ đó chị chán ghét lấy chồng và sống khép kín, chỉ có công việc và làm những việc gì chị ấy thích.
VA (Theo Thương Hiệu và Pháp Luật)