Tôi và chồng quen nhau từ hồi học đại học. Anh là một chàng sinh viên năng động có tài đàn hát nên được rất nhiều cô gái theo đuổi. Nhưng rồi, anh đã yêu tôi, một cô bạn cùng lớp có ngoại hình hết sức bình thường.
Sau khi ra trường, chúng tôi làm đám cưới tại một nhà hàng sang trọng. Sau đám cưới, chúng tôi được bố mẹ cho một căn nhà rộng rãi.
Cuộc sống của hai vợ chồng ban đầu rất hạnh phúc. Nhưng sau khi đã là mẹ của hai đứa con, tôi dần nhận ra sự thay đổi của chồng. Khác hẳn với vẻ sồ sề, xấu xí của vợ thì chồng tôi ngày càng trẻ trung và phong độ. Dù kém tuổi anh nhưng khi ra đường tôi chẳng khác nào chị đi cùng em trai cả.
Ngày đó nhà tôi có phòng trống nên cho sinh viên thuê để lấy thêm tiền mua sữa cho con. Ai ngờ tôi đã rước hổ về rừng, chồng để ý cô bé sinh viên nên tán tỉnh nó và cả hai lén lút qua lại với nhau. Tôi thì tin tưởng chồng tuyệt đối không mảy may suy nghĩ cho đến một ngày chứng kiến họ làm chuyện đó với nhau.
Hôm đó, vì quên tài liệu ở nhà nên tôi về lấy và tiện thể xem chồng thế nào vì anh nói đau bụng nên xin nghỉ làm. Nhưng khi về tìm tài liệu, tôi không thấy chồng đâu. Bất chợt tôi nghe tiếng rên rỉ khe khẽ của cô bé trọ tầng trên. Rồi nghe thấy giọng của một người đàn ông khá giống chồng mình. Tôi bèn nhẹ nhàng bước lên xem. Vì là nhà riêng nên cô bé này cũng khá bất cẩn khi cửa chỉ khép hờ. Sau một hồi nghe ngóng và nhìn qua khe cửa tim tôi đau nhói khi phát hiện ra đó đúng là chồng mình. Tôi vội đẩy cửa vào và bắt quả tang cảnh chồng đang vụng trộm. Anh tỏ ra khá run sợ khi nhìn thấy vợ, còn cô bé kia thì nép sau lưng chồng tôi.
Tôi lao vào và cho cô bé đó mấy bạt tai rồi đuổi ra khỏi nhà, từ đó không cho ai thuê trọ nữa. Tôi không muốn bố mẹ bên hai đau lòng nên âm thầm giấu kín mọi chuyện và chịu đựng một mình. Sau lần đó, chồng tôi đã quỳ gối xin tha thứ và tỏ vẻ ăn năn.
Nhưng hình ảnh phản bội của chồng khiến tôi ám ảnh mãi. Giờ đã gần 1 năm trôi qua nhưng tôi vẫn cảm thấy ghê tởm chồng mình. Tôi vẫn phục vụ chồng khi anh ta muốn nhưng mọi cảm xúc đều trôi tuột mất. Mỗi lần làm "chuyện ấy" với chồng tôi đều nhắm nghiền mắt để làm cho xong nghĩa vụ.
Nỗi đau của người vợ bị chồng phản bội khiến tôi u uất. Giờ tôi phải làm sao đây? Có nên ly hôn chồng để có thể giải thoát bản thân mình khỏi nỗi ám ảnh hiện giờ không hay vẫn tiếp tục cảm giác ê chề mỗi lần làm "chuyện ấy" với chồng. Mọi người hãy cho tôi lời khuyên?
Vi Vi (TH) (Theo Giadinhvietnam.com)