Ngân gạt nước mắt nói với mẹ về quyết định cuối cùng của mình. Người con gái mà mẹ cô tự hào, lúc nào cũng tin tưởng là sẽ lấy được người đàn ông tốt, yêu thương vợ con, tu chí làm ăn cuối cùng lại khiến mẹ lo lắng, thất vọng tràn trề. Đã bao nhiêu lần Ngân nói sẽ chia tay với người đàn ông này, vì anh ta thật sự tính xấu không sửa, vẫn cứ lợi dụng Ngân nhưng làm sao được. Ngân đành…
Ngân đang mang trong mình giọt máu của người đàn ông cô yêu. Nhưng vì thương con gái, mẹ Ngân bảo, ‘mong con suy nghĩ thật kĩ vì mẹ cảm nhận nó không yêu con. Nó chỉ lợi dụng con, bây giờ nó lấy con về để hành hạ con, để phục vụ gia đình nhà nó. Con có công việc tốt nên nó muốn cưới con chứ con thấy đấy, chưa cưới nó đã có bồ, con còn cố làm gì’. Thương con, Ngân không chịu được cảnh con cô sinh ra không có cha, Ngân chấp nhận làm người đàn bà bất hạnh vậy, lấy chồng là theo chồng.
Khi mẹ Ngân ra sức ngăn cấm, Ngân thốt lên ‘Mẹ ơi, để con lấy anh ấy, khổ con chịu’. Thì cuộc đời đã an bài, lấy chồng rồi thì phải chịu chứ sao…
Khi mẹ Ngân ra sức ngăn cấm, Ngân thốt lên ‘Mẹ ơi, để con lấy anh ấy, khổ
con chịu’. Thì cuộc đời đã an bài, lấy chồng rồi thì phải chịu chứ sao…
(ảnh minh họa)
Ngân cưới, ngày cưới cũng khá hạnh phúc, vui vẻ vì là ngày trọng đại mà. Ngân không quan tâm nhiều nữa vì cô biết, khi cô lấy anh là cô đã chọn cho mình con đường tồi tệ. Nhưng mà cái danh dự của người phụ nữ có học có hành, có công việc tốt không cho phép cô làm khác. Cô phải lấy chồng thôi, cũng được cái tiếng với hàng xóm láng giềng. Nếu như sau này, anh ta có phụ cô, cô cũng cam lòng…
Về nhà chồng, thật sự, mẹ chồng ghê gớm, bắt nạt con dâu, cái gì cũng bắt Ngân làm. Đang có bầu, anh ta cũng chẳng bận tâm, cũng cứ ép Ngân làm mọi thứ gánh cho mẹ. Anh ta bảo, mẹ già sức yếu, lấy về là để cô giúp mẹ chứ không phải tăng thêm gánh nặng cho mẹ, nên cô đành lòng, chấp nhận tất cả mọi chuyện. Ngân chăm chỉ, làm một người con dâu ngoan chỉ mong không có điều tiếng gì. Nhưng mẹ chồng khó tính, biết đâu mà nói gì bà con lối xóm…
Chồng cô say rượu tối ngày, suốt ngày quát tháo, càu nhàu với cô, khó chịu với cô. Anh dường như không bận tâm vợ mình mới cưới hay đang mang bầu. Có một trận đòn cô bị anh ta giáng lên đầu, chính trận đòn ấy đã cướp mất đứa con của cô. Cô sảy thai, khóc lóc ròng rã bao nhiêu ngày. Cô đóng chặt cửa, mẹ chồng cũng không gọi được, chồng cũng không. Cô không ăn, không uống, hành hạ bản thân mình. Cô trách bản thân sao không thoát được suy nghĩ tiêu cực, cứ sống khổ sở, hành hạ chính mình. Cô trách mình lao đầu vào chỗ khổ nhưng mà lấy chồng vũ phu, chấp nhận thôi, làm sao bây giờ. Cô đã nói với mẹ, cô chịu rồi, bây giờ còn than khóc nỗi gì…
Cô ôm mặt khóc như một đứa trẻ. Mất con rồi thì cô còn làm vợ anh ta làm gì, sống trong cái gia đình ngục tù này làm gì, thà là bỏ chồng cho xong… Đâu phải không biết anh ta lăng nhăng rượu chè đâu, biết mà vẫn cố…
Bây giờ thì Ngân tin vào anh, tin vào sự hối cải và những giọt nước mắt
mà anh chưa bao giờ rơi vì cô. (ảnh minh họa)
Sau trận ấy, cô gầy đi ghê lắm. Người cô teo tóp, cô gần như kiệt sức. Đến một ngày, cô nhận ra mình đã không còn bước đi được nữa, cô ngã quỵ. Cô vào viện cấp cứu, cảm giác thật khó thở, tưởng như mình đã chết đi sống lại. Cô cảm thấy bản thân mình mềm nhũn, không còn chút sức sống nào nữa. Tại sao ông trời lại khiến cô thành ra thế này…?
Lúc ấy, khi cô đối diện với sự sống và cái chết, chồng cô mới thấy thật sự hối hận. Anh khóc suốt mấy ngày và tỉnh rượu ra. Anh cảm thấy người vợ của mình chỉ trong vòng chưa đầy 1 tuần đã sụt tới gần chục kg. Anh chua xót, con người trong anh thức tỉnh. Anh vội vàng đưa vợ đi viện, cầu cứu bác sĩ, chăm sóc vợ với hi vọng, sự hối hận của anh sẽ khiến vợ tha thứ cho anh.
Suốt mấy tuần, anh nằm trong viện cùng vợ, cũng không ngủ mấy đêm để trông vợ. Anh nắm lấy bàn tay gầy guộc của vợ, quỳ trước giường xin lỗi vợ. Anh nhận ra, mình là một gã tồi, một gã không xứng đáng làm người… Chính anh đã biến vợ thành người phụ nữ bất hạnh vì quá yêu anh, tin anh và cưới anh…
Bây giờ thì Ngân tin vào anh, tin vào sự hối cải và những giọt nước mắt mà anh chưa bao giờ rơi vì cô. Ngân tin là, anh thật sự đã thay đổi. Cô đã tưởng mình không sống nổi nhưng lại cố gắng vì cô đã từng nói với mẹ, khổ đau cô chịu, giờ dám than ai. Nếu như không kịp đưa cô đi viện, có lẽ cô đã chết ở nhà, không còn chịu nổi cảnh mệt mỏi này nữa… Nhưng giờ thì sự sống hồi sinh, hồi sinh bên bàn tay của người đàn ông cô yêu. Thật may là cô còn sống. Bây giờ thì phải tiếp tục cuộc sống này, hi vọng những gì anh thể hiện là thật và hi vọng, cô sẽ có được cuộc sống hạnh phúc kể từ ngày hôm nay…
Theo Khám Phá