Mai là cô gái được giáo dục nghiêm khắc từ bé nên dù đã trải qua 2 mối tình sâu đậm, cô vẫn giữ được mình.
Qua bạn bè, Mai quen và yêu Quốc - một anh chàng đứng đắn, chỉn chu, nghiêm túc. Mai tìm thấy được những phẩm chất cần thiết ở một người chồng từ Quốc. Tuy nhiều lúc thấy phiền khi anh kĩ tính quá mức, nhưng rồi cô lại nghĩ: “Bản thân anh là người chu đáo nên kĩ tính cũng phải, còn hơn là mấy kẻ vô tâm vô tính, chẳng để ý tới cái gì!”.
Nhất là Quốc không như những người yêu trước đó của Mai, luôn vồ vập, đòi hỏi người yêu mỗi khi có cơ hội khiến Mai phải "giữ" đến mệt. Quốc rất tôn trọng Mai, quen nhau rất lâu rồi mới ôm hôn cô. Mà lúc hôn anh cũng chẳng manh động, sờ soạng gì cả. Mai cảm thấy mình được tôn trọng và càng yêu Quốc hơn. Khi biết Mai vẫn "còn", Quốc vui lắm, càng trân trọng và chiều chuộng cô gấp nhiều lần.
Có hôm đến nhà Quốc chơi nhưng gặp trời mưa to mãi không dứt, Mai đành phải ở lại nhà Quốc. Cả đêm hôm ấy nằm bên nhau, đắp chung một cái chăn và Quốc vẫn chỉ dừng lại ở những cử chỉ ôm hôn rồi sau đó ôm Mai ngủ đến sáng. Sau đó, có 2 lần nữa Mai phải ngủ lại nhà Quốc vì một vài lý do khách quan, song anh vẫn kiềm chế được.
Biết người yêu vật vã và khó chịu lắm nhưng Mai cũng chỉ biết an ủi anh mà thôi. Quốc không những không buồn, trái lại còn hồ hởi: “Anh chỉ muốn giữ cho em mà, để dành cho giờ khắc thiêng liêng của đêm tân hôn! Khi mình chưa chính thức là vợ chồng, anh không muốn chuyện đó xảy ra”.
Nghe được những lời nói đó, Mai vỡ òa trong hạnh phúc. Có lẽ anh phải yêu mình chân thành lắm mới có thể làm được như vậy! Mai cảm thấy may mắn vô cùng bởi giữa rất nhiều gã Sở Khanh và lợi dụng, cô đã tìm được một người đàn ông đích thực, sẵn sàng gìn giữ cho người yêu.
Đám cưới của Mai và Quốc được chuẩn bị thuận lợi trong sự chúc phúc của 2 bên gia đình. Đăng kí kết hôn trước lễ cưới 10 ngày, Mai và Quốc đã chính thức trở thành vợ chồng nên 2 người quyết định “tân hôn sớm”.
Bao khát khao bị kìm nén bấy lâu, giờ là lúc được thỏa mãn, bao nhiêu giữ gìn, trân tọng thời gian qua, giờ là lúc hưởng trái ngọt trong sự mong chờ và trao cho nhau trọn vẹn.
Thế nhưng, lần đầu tiên ấy của Mai chẳng có giọt máu hồng nào cả. Quốc sững sờ, nhìn chăm chăm vào chiếc ga trải giường. Rồi bất ngờ, khi Mai chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra thì đã thấy má mình bỏng rát: “Cô lừa dối tôi! Cô là con đàn bà hư hỏng!”. Quốc đã tát cô một cái đau điếng. Rồi Quốc như con thú hoang lao vào Mai mà điên cuồng phát tiết dục vọng khiến Mai đau đớn và tủi nhục vô cùng.
Vừa “hành động”, Quốc vừa hét lên: “Cô cũng chỉ như những con điếm đứng đường mà thôi. Loại đàn bà dạng chân ra cho thằng không phải chồng mình chỉ là đồ khốn nạn! Tôi sẽ không dễ dàng bỏ cô đâu, tôi sẽ hành hạ cô cả đời”.
Những giọt nước mắt lăn dài trên má Mai. Cô phải làm sao đây? Giải thích thế nào Quốc cũng không tin. Rồi liệu cô có thể sống với những hằn học và đay nghiến của anh được hết đời không? Nhưng nếu không chấp nhận thì cô còn cách nào khác, giấy đăng kí kết hôn đã xong và mọi thủ tục của đám cưới đã hoàn tất?
Mai nhận ra rằng, đôi khi những người đàn ông “giữ” cho mình chưa chắc đã là yêu mình thật lòng. Có khi đó lại là màn kịch của những kẻ ích kỉ và cay nghiệt, như Quốc chẳng hạn.
Đôi khi những người đàn ông “giữ” cho mình chưa chắc đã là yêu mình thật lòng, có khi đó lại là
màn kịch của những kẻ ích kỉ và cay nghiệt (Ảnh minh họa).
Ngọc và Nam yêu nhau đã gần một năm nay nhưng 2 người vẫn chưa hề đi quá giới hạn. Hai người chỉ dừng ở những cái nắm tay, ôm hôn. Lúc đầu do Ngọc muốn giữ, nhưng sau thấy người yêu “nhịn” giỏi quá, cô cũng thắc mắc: "Hay tại mình không hấp dẫn? Hay tại Nam không yêu mình? Một người đàn ông bình thường sao có thể chịu đựng giỏi tới nhường ấy?".
Đem chuyện đó hỏi Nam thì anh xoa đầu cô ấu yếm cười: “Ngốc ạ! Anh yêu em thật lòng nên muốn giữ sự trong trắng cho em tới đêm tân hôn. Nếu anh không yêu em thì việc gì anh phải làm thế? Nhịn khổ sở lắm đấy em ơi!”.
Nghe những lời dịu dàng và thái độ yêu thương của Nam, Ngọc vui lắm. Bản thân cô là một cô gái không xinh đẹp nhưng hiền dịu, trong sáng, gia cảnh lại khá giả. Còn Nam là anh chàng đẹp trai, hào hoa, khá giỏi giang. Chuyện 2 người đều được sự ủng hộ nhiệt liệt của gia đình 2 bên. Chính vì thế, một đám cưới không xa đã là điều chắc chắn.
Nhiều lần bên nhau, Ngọc và Nam đều phải cố gắng kìm chế cảm xúc của mình để gìn giữ sự trọn vẹn cho đến đêm tân hôn. Sau mỗi lần như vậy, Ngọc lại càng thấy yêu Nam thêm bội phần. Cô biết trước khi đến với mình, Nam đã từng yêu và quan hệ rồi, vậy nên giờ bắt anh “ăn chay” thì quả là khó khăn với anh. Thế mà anh vẫn thực hiện được một cách xuất sắc.
Ngọc lâng lâng trong hạnh phúc và tự hào khi mình là viên ngọc quý trong tay Nam, được anh nâng niu, trân trọng.
Nhưng một lần tình cờ, Ngọc đã phát hiện những tin nhắn động trời trong máy điện thoại của Nam với cô người yêu cũ: "Cưng ơi, hẹn hò chỗ cũ đi em!".
Người yêu cũ: "Người yêu bé nhỏ của anh đâu? Hôm nay em bận rồi!".
Nam: "Thôi đừng nhắc đến cô ta nữa! Cứ nhìn bộ ngực màn hình phẳng của cô ta là anh mất hết cảm giác rồi. Từ hồi yêu tới giờ anh đã động chạm gì đâu, vẫn chỉ có mỗi em thôi đấy! Bố mẹ anh mà không ép anh vì gia đình cô ta giàu có thì đừng có mơ anh yêu cô ta".
Trời đất quanh Ngọc như sụp đổ. Hóa ra, Nam chẳng yêu gì cô. Những gì Nam nói và thể hiện chỉ là màn kịch trước mắt cô mà thôi. Chuyện anh “giữ” cho cô cũng chả phải vì trân trọng cô mà vì anh đã có chỗ khác hấp dẫn hơn để giải tỏa rồi.
Theo Trí Thức Trẻ