Không được may mắn như những người khác, tôi sinh ra mà không biết mặt cha. Lớn lên trong những lời nói độc ác của người đời vì mẹ "không chồng mà chửa", tôi tự dặn lòng sẽ không đi vào vết xe đổ của mẹ nữa. Nhiều khi, nhìn nỗi buồn hằn sâu trên đôi mắt mẹ mà tim tôi đau nhói.
Vì học hành chăm chỉ, tôi thi đỗ vào một trường đại học danh tiếng. Trong gần bốn năm học, tôi phải bươn chải với đủ các công việc làm thêm để phụ giúp mẹ và trang trải học phí. Cuộc sống cứ hối hả trôi đi cho đến khi tôi gặp người đàn ông của cuộc đời mình.
Tôi quen anh trong những ngày đi làm thêm vất vả, chúng tôi cùng chung chỗ làm. Từ những quan tâm nhỏ của anh, trái tim tôi đã lần đầu rung động trước một người khác giới. Anh cũng là sinh viên vì gia cảnh nghèo khó nên mới phải vừa học vừa đi làm thêm.
Sau khi cả hai ra trường, chúng tôi thuê một căn phòng nhỏ để sống chung với nhau. Không lâu sau đó, tôi và anh cũng xin phép gia đình được tổ chức đám cưới. Dù biết còn khó khăn nhưng lúc đó tôi nghĩ chỉ cần ở bên anh thì điều gì cũng có thể làm được. Ngày lên xe hoa về nhà chồng, mẹ tôi đã khóc rất nhiều vì thương con gái lấy chồng vừa xa lại nghèo quá. Lúc đó, tôi chỉ biết gượng cười để mẹ yên tâm.
Sau đám cưới, chúng tôi quay trở lại thành phố để tìm việc làm. Vì hồ sơ xin việc nộp đi nhiều nơi mà vẫn không có kết quả nên tôi đành làm tại một cửa hàng bán đồ tạp hóa. Còn chồng tôi cũng không khá hơn, anh làm việc linh tinh không đúng với ngành học.
Cũng vì công việc không như ý mà chồng tôi lao vào chơi điện tử thậm chí còn tìm may mắn trong những trò đỏ đen. Vì vậy mà, anh mắc nợ một số tiền lớn lên đến hàng trăm triệu. Cả hai vợ chồng sinh ra to tiếng với nhau. Rồi một thời gian sau anh thông báo tìm được công việc làm thêm buổi tối, với mức lương cao. Tôi mừng ra mặt vì nghĩ công việc này sẽ giúp anh tránh xa cờ bạc và trả được món nợ không hề nhỏ.
Một thời gian sau, tôi bắt đầu thấy chồng mình thay đổi. Anh ăn mặc bảnh bao hơn mỗi khi đi làm vào buổi tối, khi hỏi thì anh nói mình làm tại một nhà hàng sang trọng nên phải ăn mặc lịch sự. Nhưng một lần, do bạn tôi vô tình nhìn thấy anh ôm hôn một người phụ nữ đứng tuổi trên đường nên đã kể lại. Ban đầu, tôi cũng không tin nhưng thấy chồng ngày càng về muộn, trên người sực nức mùi rượu và nước hoa lạ nên đã quyết định theo dõi. Hóa ra chồng tôi làm việc cho một bar sang trọng chuyên phục vụ cho những quý bà "thèm của lạ".
Khi đi rình chồng, chính mắt tôi đã thấy chồng cặp kè với một người đàn bà đứng tuổi. Sau đó, tôi và anh xe ôm đã bám theo họ đến một khách sạn hạng sang. Gần 1h sau, chồng tôi đi ra với vẻ mệt mỏi và tự bắt taxi trở lại chỗ làm. Đau đớn khi biết chồng làm nghề trai bao, vì quá yếu mềm nên tôi đã bỏ chạy để quên đi sự thật nghiệt ngã này.
Về nhà, tôi chỉ biết ôm gối khóc nức nở khi nghĩ đến chồng. Tim tôi như bị một bàn tay lạ bóp nát. Giờ tôi phải làm sao đây, khi nhìn xuống dưới bụng, thai nhi đang lớn lên từng ngày. Tôi định mấy ngày nữa sẽ nói cho chồng biết mình mang thai nhưng giờ thì... Nghẹn ngào. Ôi thân phận phụ nữ...
Lê Vy (Theo Giadinhvietnam.com)