Phải những ai lấy chồng rồi mới biết được thế nào là “vỡ mộng” sau khi kết hôn. Nếu như khi hẹn hò, yêu đương… đàn ông thường tỏ ra yêu chiều, cung phụng bạn gái, rồi nói “sau này em thích làm gì thì cứ làm anh không cấm đoán, hay công việc của em tốt mà…”, thì sau khi bước sang cuộc sống hôn nhân phụ nữ mới biết được thế nào là “giam hãm”, thế nào là mất tự do, chẳng có người phụ nữ nào lấy chồng mà có thể đòi hỏi được tự do tự tại làm những gì mình thích cả.
Tôi đang ở trong hoàn cảnh “tiến thoái lưỡng nan” bởi sự ngăn cản của chồng. Công việc của tôi là trợ lý giám đốc, trước khi kết hôn chồng tôi đã biết điều đó, anh thường xuyên khen ngợi tôi tài giỏi, lương cao và ủng hộ công việc của tôi. Tôi không hề giấu giếm anh về công việc, đã nhiều lần tôi nói với anh rằng công việc của tôi khá bận rộn, lại hay phải tiếp xúc với đàn ông. Bởi làm trợ lý giám đốc thì việc giao tiếp, xã giao với khách hàng là chuyện thường xuyên, rồi khi giám đốc đi đâu trợ lý phải theo đó…, khi đó anh cười và không hề tỏ ra phản đối. Vậy mà chỉ sau khi kết hôn chưa đầy nửa năm chồng tôi nhất mực bắt tôi bỏ việc, anh còn đưa ra lý do hết sức vô lý, ép tôi phải bỏ việc bằng được.
Anh mạnh miệng tuyên bố giữa nhà “nếu em không bỏ việc thì
đừng trách anh ngoại tình… (Ảnh minh họa).
Chồng tôi nói anh không chịu được việc vợ mình đi suốt, công tác xuyên ngày đêm, lại càng không chịu được việc vợ ăn mặc đẹp cho đàn ông khác ngắm… Hôm đó, anh mạnh miệng tuyên bố giữa nhà “nếu em không bỏ việc thì đừng trách anh ngoại tình…”. Tôi không biết câu nói đó là do lúc nóng nảy anh nói ra hay trong suy nghĩ của anh đã sẵn sàng ngoài tình. Nhưng những gì chồng tôi nói, những suy nghĩ thiển cận của chồng khiến tôi vô cùng thất vọng.
Đáng ra lấy được vợ đẹp, vợ tài giỏi chồng tôi phải lấy đó làm hãnh diện, đằng này lúc nào chồng tôi cũng tỏ vẻ khó chịu mỗi khi tôi ăn vận đẹp đi làm, hay mỗi lần tôi đi công tác 1, 2 ngày về là anh lại sinh sự, kiếm chuyện ra để cãi nhau. Tôi đã quá chán ngán với một người chồng ích kỷ như anh.
Tôi không hiểu sao chồng tôi có thể cư xử với vợ như một gã lưu manh, ít học đến vậy. Nếu đúng là người “có học” thì anh đã không bày ra những trò “trẻ con” này. Chồng tôi đường đường là nhân viên ngân hàng, là thạc sỹ kinh tế vậy mà chồng tôi có thể đang tay phá nát giày cao gót, xé rách váy của vợ chỉ nhằm mục đích “để cho cô ăn mặc kín đáo hơn khi đi làm, những bộ váy ôm sát người, đôi giày cao chót vót này chỉ phù hợp với đám con gái hư hỏng, gái làng chơi thôi”.
Giờ đây ngày nào tôi cũng sống trong căng thẳng vì sự ghen tuong mù quáng, “kém học thức” của chồng. Công việc áp lực đã đủ khiến tôi mệt mỏi rồi, tôi không thể ngày nào cũng căng tai ra nghe lời chỉ trích của chồng, lại càng không thể suốt ngày lo cất quần áo, váy vóc, giày dép đi. Còn công việc đối với tôi không chỉ là chỗ mưu sinh mà đó còn là đam mê. Làm việc gì cũng có những hạn chế của nó, trợ lý giám đốc là công việc không dễ dàng gì có được. Tôi không thể vì sự ghen tuông vô cớ của chồng mà đánh mất công việc này. Tôi phải làm gì để chồng tôi hiểu và thông cảm cho công việc của tôi?
Theo Doisongphapluat.com