Câu chuyện được người con dâu trong gia đình chia sẻ. Cô cho biết, ông nội chồng cô vừa mất. Vì khoảng cách gần 100km, bố mẹ đẻ và hai anh trai cô đã phải thuê xe để lên viếng thông gia. Đây mới là lần thứ hai, thứ ba gia đình cô lên thăm nhà chồng sau hơn 5 năm cô kết hôn.
Hoàn cảnh gia đình cô không mấy khá giả. Bố mẹ cô làm nông, quanh năm chỉ trông vào mấy sào ruộng. Chuyến đi này, riêng tiền thuê xe đã mất gần 2 triệu đồng, chưa kể các chi phí lặt vặt khác. Với họ, đây là một khoản tiền lớn, phải chắt chiu hàng tháng trời mới có được.
Ông nội chồng vừa mất, cả nhà chưa nguôi ngoai lại tiếp tục xôn xao chỉ vì… 500 nghìn đồng tiền phúng viếng từ gia đình thông gia nghèo (Ảnh minh hoạ)
Khi đến nơi, gia đình cô đã thắp hương và gửi phúng viếng một phong bì 500 nghìn đồng. "Tôi biết, số tiền đó không nhiều so với mặt bằng chung, nhưng nó là tấm lòng của gia đình tôi. Tôi luôn cho rằng, việc gia đình thông gia từ xa đến phúng viếng được như vậy là điều trân quý, không quan trọng tiền phúng", cô chia sẻ.
Tuy nhiên, tấm lòng đó dường như không được gia đình chồng đón nhận. Ngay khi đám tang xong xuôi, lúc mở phong bì, cô đã thoáng thấy ánh mắt khó chịu của mẹ chồng và nghe bố chồng buông vài lời nhỏ to.
Sự việc không dừng lại ở đó. Ngày hôm sau, chính người chồng đã gọi cô vào nói chuyện với giọng đầy trách móc:
“Anh không định nói đâu nhưng bố mẹ phàn nàn quá, anh cũng thấy không hợp lý thật. Nhà em đi mấy người từ quê lên dự đám tang bố của thông gia mà phúng có 500 nghìn đồng. Người ta nhìn vào cười chê. Nếu không được 2 triệu thì ít ra cũng nên phúng 1 triệu. Hôm qua, lúc bố bóc phong bì, có cả các dì, các chú ngồi ở đó, anh ái ngại vô cùng. Em không biết, tối đó cả nhà còn bàn tán rất nặng lời”.
(Ảnh minh hoạ)
Nghe những lời từ chồng, người vợ nghẹn ứ cổ họng. Cô cố giải thích về hoàn cảnh khó khăn của bố mẹ, rằng riêng tiền xe đã gần 2 triệu đồng và chồng cô là con rể, lẽ ra phải hiểu cho gia đình vợ. Nhưng anh gạt đi, cho rằng có khó khăn thế nào cũng phải vay mượn mà giữ thể diện.
Câu chuyện khiến người vợ vô cùng tủi thân và thất vọng. Cô cho rằng đám tang đã biến thành nơi người ta soi xét nhau qua giá trị vật chất, thay vì là nơi để chia sẻ nỗi buồn. Ở quê cô, tiền phúng viếng thông thường cũng chỉ 100-200 nghìn đồng.
Cô tự hỏi: "Tại sao người ta lại đặt nặng chuyện tiền bạc trong tang lễ đến vậy? Chẳng lẽ tình cảm chỉ được đo bằng số tiền phúng viếng?"
Từ hôm đó, mối quan hệ giữa cô và gia đình chồng trở nên xa cách. Bố mẹ chồng nhìn cô bằng ánh mắt khác. Người vợ ngậm ngùi: "Tôi thấy buồn và cũng thấy thương bố mẹ mình nhiều hơn. Trong cái nghèo, họ vẫn cố gắng làm tròn trách nhiệm, chỉ tiếc là tấm lòng không được thấu hiểu".
Tú Anh (Theo Thương Hiệu và Pháp Luật)