Hắn mồ côi bố từ nhỏ. Hắn chỉ còn mẹ. Mẹ hắn thương hắn lắm nhưng không bao giờ nuông chiều hắn cả. Hắn được cái giống bố, thông minh nên học khá giỏi. Thuở sinh viên còn biết tự kiếm tiền để trang trải học phí, đỡ đần mẹ hắn. Ra trường, hắn lại được một công ty có tiếng nhận vào làm việc. Hắn khiến mẹ hắn nở mày nở mặt.
Đi làm được hai năm, hắn đã mua được nhà riêng, sắm sửa được đồ đạc đầy đủ và hắn cũng đã có người yêu. Thu, người con gái hắn chọn lựa cho cuộc đời mình trong cái thời buổi này đúng là khá hiếm. Thu dịu dàng, ngoan ngoãn, hiền lành. Có thể nói, hắn bảo gì là Thu nghe nấy. Hắn đã quyết định chọn Thu làm vợ mình nên đưa Thu về ra mắt mẹ. Mẹ hắn gặp Thu thì ưng lòng ngay rồi giục giã cả hai làm đám cưới.
Sau khi hắn và Thu kết hôn thì hắn có ý định đón mẹ lên thành phố sống cùng nhưng bà không đồn ý. Bà nói bà ở thành phố không quen, hơn nữa bà đi rồi thì ai hương khói thường xuyên cho bố hắn, ông bà hắn. Hắn đành nghe lời mẹ và hứa hàng tháng sẽ về thăm bà.
Rồi nhiều, nhiều thứ mà hắn tin chắc rằng chỉ có Thu mới có thể chấp nhận hy sinh vì hắn.
(Ảnh minh họa)
Cuộc sống hôn nhân của hắn có thể nói là quá ư bình yên. Thu luôn hoàn thành tốt nghĩa vụ và trách nhiệm của một người vợ. Hắn chỉ có việc đi làm về, ngồi vào bàn ăn cơm, thi thoảng giúp Thu vài việc nhỏ mà thôi. Công việc của hắn phải thường xuyên tiếp khách, nhậu nhẹt nên cũng chẳng ít lần hắn trở về nhà trong tình trạng say khướt. Nhưng Thu chẳng lần nào than trách, chỉ chăm sóc hắn âm thầm, chu đáo. Và hắn cứ thế cho rằng đó là trách nhiệm của một người vợ với chồng. Hắn vô tâm từ ấy. Hắn mải mê với những cuộc nhậu nhẹt, nơi có rượu ngon cùng mấy cô chân dài nóng bỏng mà nói thẳng ra là hơn đứt Thu, vợ hắn ở nhà.
Hắn có tiền, và hắn nghĩ hắn có quyền kiếm thêm cho mình một người khác ngoài vợ. Đàn ông có tài như hắn mà chỉ biết đến có mình vợ thì đúng là lãng phí. Hơn nữa, mấy cô nàng kia cũng lại chủ động ngã vào lòng hắn. Bản thân hắn cũng thừa biết họ chỉ thích tiền của hắn nhưng được họ chiều chuộng, hắn cũng thấy đồng tiền hắn bỏ ra là xứng đáng.
Hắn đã phản bội Thu, lên giường với những cô gái tình nguyện với hắn. Nhưng hắn không thấy mình có lỗi với Thu. Hắn cho rằng đó chỉ là hành động bóc bánh trả tiền, chuyện tình cảm tuyệt nhiên không hề có. Trong trái tim hắn, vẫn chỉ có mình Thu mà thôi. Nhưng hắn không hiểu rằng, hành động đó của hắn đã khiến Thu bị tổn thương ghê gớm như thế nào.
Mẹ hắn đến gần, nhìn thẳng vào mắt hắn. (Ảnh minh họa)
Thu bỏ đi, hắn hốt hoảng đi tìm. Hắn không dám gọi cho mẹ hắn hỏi xem Thu có về đó không? Vậy mà thế nào, mẹ hắn lại biết. Bà tìm lên đến tận nơi. Vừa thấy hắn với bộ dạng phờ phạc sau vài ngày không có Thu bên cạnh, mẹ hắn nhếch miệng:
- Thế mới biết sướng mà không biết đường hưởng.
Hắn cúi gằm mặt. Bởi mẹ hắn chưa từng mắng hắn sai bao giờ. Và lần này có lẽ là sai lầm lớn nhất của hắn rồi. Mẹ hắn đến gần, nhìn thẳng vào mắt hắn:
- Bồ mày có thể kiếm thêm hàng trăm nhưng vợ chỉ có một thôi con ạ, mày không thương nó thì thương ai!
Câu nói của mẹ hắn nghe thì đơn giản mà sao hắn thấy sâu cay đến vậy. Đúng, bồ, hắn chỉ cần vung tiền ra là có cả tá cô. Nhưng còn vợ, liệu rằng khi hắn vung tiền ra thì có mấy ai được như Thu, sẵn sàng thức tới tận đêm đợi hắn đi nhậu say khướt về để chăm sóc hắn, dọn dẹp cái đống hổ lốn mà hắn nôn ra. Rồi nhiều, nhiều thứ mà hắn tin chắc rằng chỉ có Thu mới có thể chấp nhận hy sinh vì hắn. Tự nhiên nước mắt hắn rơi xuống.
Hắn nhờ mẹ chồng nhà hộ hắn, hắn lại lao ra ngoài tìm Thu. Hắn biết sai rồi. Hắn sẽ tìm bằng được Thu về, hắn sẽ thay đổi, hắn muốn xin lỗi. Thấy con trai lao đi tìm hạnh phúc của mình, mẹ hắn mỉm cười. Bà thừa biết Thu đang ở đâu, chính bà đã kêu Thu làm như vậy để hắn biết trân trọng người phụ nữ ở bên cạnh mình. Thế mới có câu, hãy trân trọng những thứ ở bên cạnh mình ngay bây giờ, đừng để nó mất đi rồi mới thấy hối tiếc.
Theo Motthegioi.vn