Tôi đã trưởng thành hơn
Chị có ngạc nhiên không khi bị công chúng hết ghét rồi thương, thay đổi chóng vánh?
Nếu là trước đây, chắc chắn tôi đã đặt câu hỏi về điều đó nhưng bây giờ thì không. Đơn giản vì hiện nay tôi trưởng thành hơn trước rất nhiều và có thể ngộ ra nhiều điều.
Nhưng có bao giờ chị ngồi suy ngẫm và tự lý giải cho điều đó không?
Có chứ và tôi biết kết quả đó bắt nguồn từ nỗ lực của chính mình. Tôi thực tế hơn để hiểu rằng không thể bắt mọi người yêu mến mình bằng mọi giá mà phải xem bản thân mình có đáng được yêu mến hay không. Đến nay, khi khán giả đã tiếp cận tôi một cách trực tiếp (tức là nghe và thấy tôi nói chuyện một cách trực tiếp, ít nhất thông qua chương trình Giọng hát Việt), công chúng ít nhiều biết tôi thế nào chứ không phải đoán già, đoán non qua những gì được báo chí viết.
Tôi cũng biết, số đông thích tôi không có nghĩa 100% đều thích tôi. Điều đó nhắc tôi không bao giờ hài lòng với chính mình. Quan trọng là biết người, biết ta để cân nhắc việc nên hay không nên làm. Nếu sự thật, khán giả đang ngày càng yêu mến tôi thì con đường tôi định hướng cho mình đã đúng và đang mang lại kết quả khả quan.
Tôi coi biến động là cột mốc
Biến động trong cuộc sống đủ sức làm người ta ngã quỵ nhưng cũng giúp không ít người trưởng thành. Còn chị thế nào?
Tôi coi những biến động là một cột mốc. Và điều khiến tôi biến đổi một cách kinh khủng nhất là quãng thời gian tôi mang thai. Tôi như biến thành một "con quỷ" và không bao giờ thấy hài lòng về bất cứ điều gì. Lúc đó, gia đình tôi đã phải chịu đựng tính khí kỳ quặc của tôi rất nhiều.
Nhưng Hồ Ngọc Hà trước đây và bây giờ là hai con người hoàn toàn khác nhau. Trước đây, tôi bất cần, phớt lờ và chỉ cần “mình biết mình đúng là được rồi” nhưng giờ thì khác, tôi làm gì cũng phải nghĩ đến gia đình trước tiên. Bởi lẽ, tôi phải trở thành tấm gương cho con mình nên không được phép sai sót. Tôi điềm tĩnh và biết lắng nghe hơn để thay đổi. Tôi không còn háo thắng mà thậm chí thấy sợ nhiều thứ.
Chọn lựa sinh con, có một gia đình trong khi sự nghiệp đang ở đỉnh cao, chị phải từ bỏ nhiều thứ?
Chính tôi cũng thường hỏi bản thân mình điều đó nhiều lần. Nhưng cái gì cũng có hai mặt cả. Khi có gia đình, điều không thể phủ nhận, công việc của bạn đôi khi bị đình trệ vì những lo toan. Nhưng tôi thấy mình may mắn vì có gia đình ở bên cạnh. Nghệ sĩ là người nhạy cảm nên cảm giác cô đơn luôn lấn chiếm tâm hồn họ. Nhưng tôi thì khác, tôi không cô đơn và đủ sức cân bằng mọi thứ.
Sự an toàn ấy không chỉ bắt nguồn từ tình yêu mà còn một cuộc sống vật chất đủ đầy?
Không. Bạn chỉ tìm thấy sự tôn trọng trong mắt đàn ông khi bạn có thể tự chủ được cuộc sống của mình. Với lại, tôi là người cá tính mạnh, cái tôi nói được tức là tôi cũng làm được. Tôi không cần ai bảo bọc cho mình và cũng không nghĩ phải nhún nhường ai. Nếu tôi cần sung sướng, tôi có thể nằm nhà để hưởng phước từ chồng. Nhưng bạn thấy đấy, điều đó nằm ngoài quan điểm sống của tôi.
Điều gì khiến chị bất chấp cả việc không được thừa nhận như đồn đại để đến với chồng chị hiện tại?
Tôi hi sinh rất nhiều cho anh ấy và hơn ai hết, anh ấy hiểu rất rõ điều ấy. Chưa được thừa nhận không có nghĩa không được thừa nhận. Nếu tôi có trắc ẩn gì trong lòng, chắc chắn không ai có thể thấy được vẻ mặt tươi tỉnh của tôi hiện tại. Nếu gặp những chuyện không hài lòng, tôi thà tiếc một chút để hoàn thiện nó chứ không cố gắng ép mình làm những điều không muốn. Thế nên, chẳng có gì khiến tôi phải bất chấp nếu bản thân tôi không thật sự có tình yêu.
Tôi chọn Cường vì ít nhất, anh ấy không mua tôi để vui chơi. Vì hơn ai hết, anh ấy thừa hiểu chẳng thể mua được tôi với bất cứ giá nào. Cho đến lúc này, Cường là người đàn ông tôn trọng tôi nhất trong số những người tôi quen và từng yêu. Vả lại, tôi cũng hiểu được con người luôn có mặt này mặt khác. Khuyết ở điểm này nhưng ưu ở điểm khác. Cuối cùng, tôi cũng chỉ là phụ nữ và cái quan trọng nhất với tôi là tình yêu thương. Tôi có thể yêu sốc nổi nhưng để chọn một gia đình, tôi cần sự an toàn.
Số tôi là phải làm việc
Chị có nghĩ đến một đám cưới công khai để dập tắt những đồn đoán, dị nghị?
Nói điều này hơi tâm linh nhưng tôi xem tử vi, số tôi phạm đường tình duyên nên dù lấy đi nữa cũng không bao giờ nghĩ đến việc khoác áo cô dâu. Tôi chấp nhận những thiệt thòi đó để có một hạnh phúc tròn trịa hơn. Hơn nữa, tôi là người cực kỳ ghét đám đông. Tôi có thể hát trước hàng triệu khán giả nhưng đến một đám đông nhỏ, tôi có cảm giác bị lạc lõng vì không thuộc về nơi đó.
Người ta bảo, một phụ nữ mạnh mẽ sẽ luôn khổ hơn những phụ nữ yếu mềm khác?
Bản thân tôi là một minh chứng sống. Tôi ôm đồm nhiều thứ để rồi nhận ra tôi là người phải chuốc lấy mệt mỏi. Nhưng nếu không đụng tay vào việc, không bao giờ tôi thấy yên tâm dù tôi có một ê kíp giỏi giúp mình. Số tôi là phải làm việc.
Nhưng cứ làm việc, làm sao chị chu toàn được việc nhà?
Ngay khi yêu nhau, tôi đã nói với Cường, tôi không phải là người phụ nữ của gia đình. Cường chấp nhận điều đó để đến với tôi. Dẫu sao, tôi cũng luôn chu toàn một cách tốt nhất có thể. Tôi vẫn dành thời gian đến lớp để học những khóa học dạy trẻ. Dù không tròn vai người phụ nữ của gia đình nhưng tôi nghĩ tôi vẫn ổn với vị trí người vợ, người mẹ. Tôi may mắn có được sự hỗ trợ của gia đình mình.
Người lao động