Là một "cây đại thụ" ở làng sân khấu Việt, những thành tựu mà nghệ sĩ Thành Lộc đạt được trong sự nghiệp là mơ ước của biết bao nghệ sĩ trẻ. Gần 40 năm gắn bó với nghiệp diễn, Thành Lộc đã cống hiến rất nhiều vai diễn để đời ấn tượng. Trong đó, có một số nhân vật được anh hóa thân xuất sắc đến mức khó ai có thể tái hiện lại như: người lính Vorodin trong vở Đêm hoạ mi, Chu Xung trong vở kịch kinh điển Lôi Vũ, Ba Thư trong Đối mặt và vai ông Tư trong vở Dạ cổ hoài lang...
Năm 2001, Thành Lộc được Nhà nước phong tặng danh hiệu Nghệ sĩ ưu tú vì những đóng góp lớn cho nền nghệ thuật nước nhà. Bên cạnh đó, anh còn được giới báo chí cũng như đồng nghiệp mệnh danh là "Phù thủy của những vai diễn". Ngoài thành công trong lĩnh vực sân khấu kịch, nam nghệ sĩ còn đảm nhiệm nhiều vai trò khác nhau như: người dẫn chương trình, diễn viên điện ảnh, diễn viên hài, đạo diễn sân khấu và hiện nay là Phó Giám đốc Sân khấu kịch Idecaf.
Cách sống và tài năng của Thành Lộc nhận được lời khen nhiều từ đồng nghiệp, bạn bè. Tuy nhiên, đạo diễn Lê Hoàng lại có những cái nhìn khác về nghệ sĩ này và đưa ra những điều chê.
Nghệ sĩ Thành Lộc khiến bao người ngưỡng mộ bởi tài năng diễn xuất.
Là một người quen Thành Lộc từ khi còn nhỏ, Lê Hoàng chê 7 điều về Thành Lộc: "Chê đầu tiên là tính khí Thành Lộc rất thất thường. Anh có thể cười hớn hở, vui vẻ với chúng ta suốt cả ngày, sau đó bất ngờ im lặng không nói mà chả ai hiểu tại sao, mãi mãi cho tới cuối đời.
Chê thứ hai là Thành Lộc cực kỳ dễ thương nhưng cũng cực kỳ cay độc. Thảm họa cho đứa nào bị anh ghét. Đời nó coi như đã xong. Thậm chí có thể tất cả những gì liên quan tới nó cũng xong.
Chê thứ ba là Thành Lộc vô cùng nhạy cảm. Là một diễn viên kịch lớn, nhưng anh hay quên phắt cuộc đời cũng là một vở kịch khổng lồ. Nghĩa là trước mặt anh người ta có lúc cũng phải diễn. Anh lập tức phát hiện ngay và chế giễu không thương xót khiến kẻ đó mất mặt và mất cả những gì liên quan đến mặt.
Chê thứ tư là Lộc quá tự do. Anh chỉ tin trên đời tồn tại có hai thứ: nghệ thuật và chơi. Không hề nghĩ rằng chúng sanh còn khốn khổ quá, còn bao nhiêu thứ cần quan tâm Lộc không có hoặc không thèm có. Chưa đồng hành cùng anh được. Thế là có khả năng anh giận.
Chê tiếp theo là Lộc vô cùng cảm tính. Anh có thể tự tổn thương mà chả ai xung quanh nghĩ ra mình có lỗi gì, nhưng ai lờ mờ thầm đoán rằng mình sai. Thế là cả căn phòng im bặt, đông cứng lại, đàn em thì thầm, đồng nghiệp rón rén. Mặt Lộc giá băng.
Chê nữa là anh vô cùng kỹ lưỡng. Toàn thân thể Thành Lộc, nếu có một con ruồi đang đậu thì chắc chắn anh đang cho phép đậu, và màu của con ruồi đang hợp với màu áo, màu quần và màu cavat anh. Chả có lúc nào Thành Lộc không mix những món trên cơ thể với những quy luật chỉ mình anh biết, và vô phúc cho đứa nào không biết.
Khuyết điểm nữa của Thành Lộc là anh cực kỳ lễ nghĩa. Sinh ra trong một gia đình rất cổ điển, đừng có ai lơ mơ với Lộc về các tư thế chào hỏi, cúng kiến, nghiêng mình, nghiêng đầu hay nghiêng cổ, nghiêng tới bao nhiêu và một ngày được phép nghiêng mấy lần. Sai phạm sẽ chết như chơi".
Đạo diễn Lê Hoàng cho biết thêm về con người của Thành Lộc: "Nói tóm lại, khi ở cạnh Thành Lộc, khi ngồi ăn với Thành Lộc và nếu có kẻ nào hạnh phúc tột đỉnh, được tắm cùng Thành Lộc, mọi người luôn luôn trong cảm giác vui mừng, vinh dự, bất an, sợ hãi, hốt hoảng vui tươi. Gặp Lộc vài tiếng đồng hồ, nhiều đứa về nhà nằm suy nghĩ mấy đêm.
Là một diễn viên, theo tôi là lớn nhất trong giờ phút này trên sân khấu Việt Nam, Thành Lộc có một kiến thức khổng lồ về các bộ môn nghệ thuật, các nền văn hóa. Anh là kẻ hiếm hoi có thể đóng đứa bé trong tầm vóc một ông vua vì anh am hiểu sâu sắc và ở trong tâm hồn cả hai người. Tuy nhiên, là một diễn viên, đôi khi anh quá thiên lệch. Anh có thể làm hết sức trên sân khấu đến mức nhiều khi anh chỉ làm có một mình, những đứa khác cả chùm bơi lội đằng sau, chới với, kêu than và anh không hề ngoái lại.
Lộc là nghệ sĩ gần như duy nhất ở Sài Gòn luôn luôn khiến chúng ta phải đặt ra câu hỏi và chưa khi nào nghĩ ra cách trả lời. Đó là: Nếu không có anh, sân khấu sẽ ra sao? Tất nhiên nó không chết nhưng có thể thoi thóp, suốt đời không lớn ít ra ở một số nơi quan trọng.
Lê Hoàng quen Thành Lộc lâu lắm rồi, khi cả hai còn rất trẻ. Bây giờ anh vẫn trẻ y như thế khiến Lê Hoàng mỗi lần gặp lại mừng thầm vì hy vọng mình cũng giống vậy, mặc dù đó chỉ hy vọng quái đản nhất. Trong Thành Lộc, lúc nào cũng có một đứa trẻ con đang giẫy dụa, cho nên toàn bộ khán giả thiếu nhi ở Sài Gòn đều mê anh và tin chắc anh là bạn đang cùng múa hát và ngồi bô với chúng. Đó là đều vĩ đại độc đáo duy nhất tồn tại trong nghệ thuật Việt Nam".
Thu Trang (Theo Nld.com.vn)