Trước đây có nhiều bài tâm sự khi đọc tôi nghĩ rằng có lẽ là do người viết tưởng tượng, không ngờ có một ngày tôi phải viết ra câu chuyện của mình.
Tôi mới ngoài 30 tuổi, quê ở miền Trung, sau khi học đại học, tôi ở Hà Nội lập nghiệp. Bố mẹ tôi là giáo viên và tôi chịu ảnh hưởng giáo dục nghiêm khắc từ nhỏ. Tôi không rượu chè, cờ bạc, không thuốc lá, cà phê, không chơi bời...
Cách đây 4 năm, tôi gặp một người con gái Hà Nội, ban đầu tôi không thích lắm nhưng sau cô ấy chăm sóc tôi, quan tâm đến tôi nhiều quá nên tôi cũng tìm hiểu, biết được gia đình cô ấy gia giáo, cô ấy là người tốt, tôi đã đáp lại tình yêu của cô ấy.
Chúng tôi cưới nhau. Sau tuần trăng mật, cô ấy mang thai, phải nói tôi đã vui đến tột cùng vì tôi là con trai trưởng (gia đình tôi có 2 chị em). Tôi là người lo làm ăn và có thu nhập khoảng 3000 đôla Mỹ/tháng. Tất cả số tiền kiếm được, tôi đều đưa cho vợ sau khi giữ lại một ít chi tiêu cá nhân. Năm ngoái, khi có được một số vốn, tôi cùng anh em lập công ty và tôi điều hành công ty này. Mặc dù bận tối mắt tối mũi nhưng tôi vẫn quan tâm đến gia đình, đến vợ con.
Sau thời gian sinh em bé, gần như vợ chồng tôi không quan hệ với nhau, cứ mỗi lần tôi muốn gần gũi, cô ấy nói là cô ấy chăm em bé nên mệt mỏi. Nói thật, tôi rất ức chế nhưng nghe vợ nói tôi cũng thương cô ấy chăm con vất vả nên tôi chịu đựng. Tính tôi không thích lăng nhăng ở ngoài. Tôi nghĩ chắc là sau 3 năm thì vấn đề của vợ tôi sẽ hết như lời bác sĩ tư vấn.
Nỗi đau của tôi vượt xa sự chịu đựng nên tôi không nói gì
cũng như không hành động gì... (Ảnh minh họa)
Cách đây không lâu, có một cặp vợ chồng trẻ tới nhà tôi. Ban đầu tôi nghĩ là bạn của vợ tôi nên tôi để cho ba người nói chuyện với nhau, tôi ở trên tầng 2. Bất ngờ có đánh nhau, tôi chạy xuống can ngăn và từ đây, một sự thật được hé lộ...
Vợ tôi và người đàn ông trên đã yêu nhau cách đây 6 năm khi học tiếng Anh cùng nhau. Sau đó, cậu ta lấy vợ (vợ chồng cậu kia yêu nhau từ cấp 3, học cùng nhau), vợ tôi không biết và hai người vẫn quan hệ với nhau. Khi cậu ta có con trai đầu lòng, vợ tôi mới biết, tuy nhiên vẫn lén lút quan hệ yêu đương với cậu ta. Sau đó vợ tôi gặp tôi và yêu tôi. Trong thời gian yêu tôi, vợ tôi vẫn cùng một lúc quan hệ cả tôi và cậu kia. Và mối quan hệ của vợ tôi với cậu kia kéo dài cho đến giờ. Họ vẫn gặp nhau và ngủ với nhau hàng tuần, đó chính là lý do cô ấy không muốn ngủ với tôi. Điều kinh khủng hơn là những lần tôi đi công tác, cậu kia đến nhà tôi và ngủ với vợ tôi trên chiếc giường của vợ chồng tôi, ngay cả khi vợ tôi có bầu 5 tháng.
Tôi đau đớn quá các bạn ạ, nỗi đau của tôi vượt xa sự chịu đựng nên tôi không nói gì cũng như không hành động gì. Vợ chồng cậu kia quỳ xuống dưới chân tôi và xin tha thứ, tôi nghĩ đến vợ cậu kia cũng như tôi, đều là nạn nhân, vì thế tôi bảo hai vợ chồng kia về đi, tôi không làm gì đâu. Còn vợ tôi thì khóc, ôm tôi và xin tôi cho cô ấy một cơ hội để chuộc lỗi. Ban đầu tôi định việc này có xử sự thế nào tôi cũng ôm theo xuống mồ, chẳng nói cho ai. Nhưng rồi tôi nghĩ phải nói cho bố mẹ và anh trai cô ấy, bố mẹ tôi và chị gái tôi biết. Cả hai gia đình sốc nặng. Bên nhà ngoại thì xin tôi hãy vì đứa con (con trai tôi hơn 2 tuổi) mà cho cô ấy một cơ hội, bên nhà nội thì nhất quyết không tha thứ, bảo là đàn ông còn trẻ, có tài như tôi còn nhiều cơ hội, hãy làm lại từ đầu.
Tôi vẫn bình tĩnh đến ngày hôm nay, chưa có động thái gì. Tết này tôi đi rất xa Hà Nội, tôi muốn một mình để suy nghĩ thật kỹ. Tôi hẹn vợ tôi là sau Tết tôi sẽ trả lời cho cô ấy. Tôi nhìn con trẻ không có tội gì, vẫn nghĩ bố đi công tác như mọi khi mà tôi thương quá, nhưng tôi không thể nào quên được những gì vợ tôi đã làm. Tôi giờ không biết phải làm sao, các bạn có ai đã từng xảy ra như tôi, hãy cho tôi một lời khuyên chân thành.
Phunu