Tôi và anh đến với nhau thật tình cờ, anh như làn gió mới thổi vào tâm hồn cô gái mới lớn như tôi. Tôi lao vào tình yêu của anh như con thiêu thân, anh nồng nàn, tình cảm, quan tâm chăm sóc tôi hết mực. Anh làm cho cô gái có biệt danh "máu lạnh" như tôi tan chảy trong tình yêu nồng nhiệt của anh để rồi khi đang đi học năm thứ 2, tôi đã trao anh cái quý giá nhất của đời con gái.
Khi mới biết chúng tôi yêu nhau, gia đình anh rất quý tôi vì tôi học trong một trường đại học danh tiếng, lại ăn nói dễ nghe. Mọi chuyện tưởng chừng như êm ấm lắm cho tới khi gia đình anh đi xem bói nói rằng tôi theo đạo thiên chúa, còn anh là một trưởng họ sẽ không thể lấy nhau. Tôi và anh đã trải qua bao gian khó khi thuyết phục bố mẹ anh. Vì yêu anh, tôi đã phải ném cái gọi là lòng tự trọng của mình để nghe những lời chửi bới khó nghe của mẹ anh, vì yêu anh mà đêm nào tôi cũng khóc khi phải nói dối bố mẹ tôi rằng gia đình anh vẫn quý tôi (mẹ tôi bị bệnh vì thế tôi không muốn bố mẹ tôi biết tôi buồn), vì yêu anh tôi đã quên đi sự tồn tại của những người bạn mình, trong mắt tôi chỉ có một mình anh mà thôi, vì yêu anh mà tôi đã nghe theo lời anh để rồi trao thân cho anh với hi vọng "lời thề" mà anh nói linh ứng. Trong thời gian đó, anh hết mực yêu thương, chăm sóc, an ủi và động viên tôi làm tôi thấy mình có một sức mạnh có thể chiến thắng tất cả, tôi bất chấp mọi thứ, mọi lời đồn thổi để tiếp tục yêu anh và đi cùng anh tới cuối con đường... Và rồi, tôi thật hạnh phúc khi tình yêu của chúng tôi đã chiến thắng những mê tín dị đoan của gia đình anh, gia đình anh gần như đã chấp nhận sự tồn tại của tôi.
Tôi không biết phải làm gì khi người đàn ông mà tôi yêu hơn chính
mình lại mang họ "Sở"... (Ảnh minh họa)
Những tưởng sau khi được hai bên gia đình đồng ý, chúng tôi sẽ càng hạnh phúc và chăm sóc nhau hơn, nhưng không phải như thế, anh ngày càng dành ít thời gian cho tôi hơn. Anh ít quan tâm, ít nói những lời ngọt ngào thể hiện tình yêu và nỗi nhung nhớ tôi. Linh cảm của một người con gái cho tôi biết có điều gì đó khác thường ở anh, nhưng tôi lại nghĩ chắc là tôi chuẩn bị vào kỳ thi, anh muốn tôi tập trung vào ôn thi nên mới như thế.
Anh đã tặng tôi một "món quà" đặc biệt trước ngày thi đầu tiên của tôi đúng 2 ngày, khi tôi vô tình vào hòm thư điện tử của anh. Tôi như không tin vào những gì tôi nhìn thấy, ngoài tôi ra anh còn có không chỉ một mà nhiều cô gái khác. Đau lòng hơn là trong thời gian tôi đau khổ, tuyệt vọng thấy bế tắc vì sự phản đối của gia đình anh, vì bệnh của mẹ tôi, vì kỳ thi sắp tới và tương lai của tôi, anh vẫn dành thời gian cho những cô gái ấy, vẫn đều đều gửi cho họ những lời nói ngọt ngào, những lời hứa hẹn và những giấc mơ về một tương lai tốt đẹp. Tôi cũng đã từng được nghe rất nhiều lần những câu nói đó - những câu nói làm tôi từ bỏ tất cả để theo anh. Tôi không còn khóc được nữa, cổ họng đắng lại, tôi chỉ còn biết ngồi lại như một người vô hồn, không nói, không cười, không ăn uống gì cả. Bây giờ trong đầu tôi rỗng tếch, tôi chẳng biết mình phải làm gì và phải đi đâu nữa, tôi hoàn toàn mất phương hướng, người đàn ông mà tôi yêu hơn chính mình lại mang họ "Sở".
Tôi chuẩn bị bước vào kỳ thi quan trọng, nhưng với "món quà" quý giá anh vừa tặng tôi, tôi làm sao để vượt qua kỳ thi này chứ? Tôi đang rất cần những lời khuyên của các bạn, tôi không biết mình phải làm gì và nên làm gì nữa...
24h