Chuyện "ăn cơm trước kẻng" không còn quá xa lạ với nhiều bạn trẻ. Có những cô gái may mắn khi được bạn trai yêu thương và tính đến chuyện kết hôn khi có bầu. Tuy nhiên, có những người lại bị bạn trai chia tay.
Mới đây, một cô gái kể: "Em chào mọi người. Em 22 tuổi. Em quen anh nhưng không biết anh là người từng có gia đình có con. Mãi sau khi yêu nhau được 8 tháng, em mới biết anh từng ly dị. Rồi anh nói rất thương em và không còn ràng buộc gì gia đình cũ. Em thân con gái mới lên thành phố làm nên dại khờ tin theo tình yêu là thứ duy nhất và rồi em có bầu.
Lúc này anh nói anh còn công việc và cuộc sống chưa ổn định với muôn vàn lý do bảo em bỏ con đi. Anh lảng tránh nói chia tay em. Em có van xin anh nhưng không được. Em làm đủ cách để anh chấp nhận mẹ con em nhưng không. Rồi em quyết định không bỏ và vì sợ ba mẹ biết nên em trốn đi nơi khác để tự mình sinh rồi tính tiếp. Lúc này em cũng bầu khá lớn rồi nên không làm được gì chỉ tìm việc kiếm ăn qua ngày. Em dự định dành ít tiền sinh con xong rồi lựa nói cho ba mẹ biết. Em không biết rồi ba mẹ có thương hay chấp nhận 1 người con như em không. Bố em theo quân đội nên nghiêm khắc lắm. Em lúc đó chỉ nghĩ 1 điều duy nhất: sinh xong rồi về xin ba mẹ nếu không được thì thôi.
Ngày em vượt cạn đúng mùa đông rét mướt. Em dành được chút tiền mua ít đồ vào viện sinh. Bác sĩ hỏi có người nhà đi cùng không em nói không có ai. Rồi em tự sinh 1 mình. Nhìn người ta có gia đình chồng con, có cả họ hàng đến em tủi lắm khóc nhiều lắm. Nhưng vì mình làm nên mình phải chịu. Em nuốt nước mắt chỉ mong mẹ tròn con vuông sống đời bình an.
Rồi cô đỡ đẻ thương giúp nhiều nên em đã vượt cạn thành công. Một mình trong viện những ngày đầu khó khăn em được cô giường bên giúp đỡ. Khi đứng dậy đi lại được dù còn đau em cũng xin bác sĩ cho về đỡ tiền viện. Rồi em tự nằm tự chăm con. Nghĩ bao nhiêu người tật nguyền, người ta còn chăm con được. Sao mình thì không. Bẵng đi được 1 năm con em cứng cáp. Em vẫn chưa dám nói với ba mẹ.
Con tròn 1 tuổi em mới nhắn với mẹ thì bất ngờ thật mẹ gọi lại em luôn. Em không dám nghe sợ mẹ mắng thì mẹ nhắn cho em "con ở đâu ba mẹ lên đón con về, không có ai thì vẫn còn có ba mẹ cơ mà gần 2 năm qua mẹ đi tìm con khắp nơi". Em nghe mà rưng rưng nước mắt. Vốn dĩ em đã nghĩ bố mẹ sẽ chửi mắng em vì em như vậy, vì ba em rất nghiêm khắc và là con trưởng nên coi trọng gia phong. Ấy vậy mà khi em liên lạc lại cả bố mẹ đều nói mai lên đón em về.
Em từ nay có chỗ dựa, biết còn ba mẹ chờ ở nhà mà nước mắt 2 hàng. Cuối cùng cánh cửa đón chờ ta mỗi khi ta phạm lỗi gì đó lại là gia đình mình thôi mọi người ạ. Mai em lại được về với bố mẹ em rồi. Mọi chuyện như 1 giấc mơ vậy. Mà có lẽ giấc mơ của em là giấc mơ đẹp khi em còn có ba mẹ chờ đón em về".
Sau gần 2 năm tìm con, người mẹ nhắn con gái: ''Ba mẹ đi tìm con khắp nơi, ba đổ bệnh vì nghĩ về con nhiều quá''.
Dưới bình luận, nhiều người cho rằng cô gái nên liên lạc với bố mẹ từ sớm để người thân không lo lắng. Bên cạnh đó, một số người đồng cảm với hoàn cảnh của cô gái.
Cư dân mạng bình luận về câu chuyện.
Thùy Dương (Theo Thương Hiệu và Pháp Luật)