Tôi là con trai trưởng trong gia đình, là cháu đích tôn của một dòng họ lớn. Cuộc sống riêng của tôi sẽ thật viên mãn, thật hạnh phúc nếu có tiếng cười của trẻ thơ…
Tôi đã kết hôn được 13 năm. Tôi, vợ tôi, gia đình và dòng họ của tôi đều mong ước tôi có được một đứa con để nối dõi. Sau bao nỗ lực, chúng tôi vẫn chưa có tiếng trẻ bi bô trong nhà. Vấn đề là do vợ tôi, cô ấy không thể sinh con cho tôi, cho gia đình và dòng họ của tôi.
Vợ tôi là người phụ nữ nết na, ngoan, hiền. Tôi rất yêu cô ấy, gia đình tôi, những người thuộc dòng họ của tôi đều yêu quý cô ấy bởi vợ tôi là người rất biết cách ứng xử và quan tâm chăm sóc đến mọi thành viên trong gia đình, dòng họ. Tôi không muốn vì lý do ấy mà tôi và vợ tôi phải ly hôn, gia đình tôi cũng đồng nhất với quan điểm này của tôi. Vì vậy tôi đã đưa vợ tôi đi chạy chữa nhiều nơi, ròng rã nhiều năm trời nhưng vẫn vô vọng…
Bao nhiêu năm lấy nhau mà vợ chồng tôi vẫn không có
tiếng cười trẻ thơ (ảnh minh họa)
Cả gia đình tôi và vợ của tôi đều mong muốn tôi lấy vợ mới để người vợ ấy sinh con cho tôi, cho gia đình và cho cả dòng họ của tôi. Lúc đầu phản đối, vì tôi thương vợ tôi, cô ấy mặc dù chấp nhận điều này nhưng chắc chắn cô ấy sẽ không tránh khỏi những lúc chạnh lòng, hai vợ chồng định bàn nhau sẽ tìm đứa con nuôi, nhưng thủ tục cũng phức tạp quá nên tôi cũng nản. Vợ tôi nói với tôi rằng cô ấy đồng ý cho tôi đi tìm một đứa con khác ở bên ngoài, cô ấy sẽ nuôi và thương như con ruột.
Cuối cùng, những người trong họ giới thiệu, tôi đến tìm hiểu một cô gái sinh năm 1978, theo quan điểm của những người dân quê tôi thì cô gái này đã thuộc vào hàng “quá lứa, lỡ thì”. Việc tôi lui tới nhà cô gái chỉ để chiều lòng gia đình còn thâm tâm tôi vẫn quyết chung thủy với người vợ tảo tần của tôi hiện tại.
Tôi đến nói chuyện với cô gái về hoàn cảnh của tôi, và mong cô thông cảm, tôi cũng bảo cô đừng trông chờ vào tôi mà hãy tìm cho mình những đám khác tốt hơn. Cuộc đời thật cũng khéo trêu đùa tôi, tôi đã quyết như vậy và chỉ coi cô ấy như một người bạn, người em, nhưng cô ấy thì lại thương cho hoàn cảnh của tôi. Tôi càng tỏ ra chung thủy với vợ thì cô ấy càng thể hiện tình cảm với tôi. Ban đầu tôi rất bối rối, nhưng dần dần tôi cũng đã bị tình cảm chân thành của cô gái chinh phục.
Sau một năm qua lại thân thiết để tránh áp lực giục giã của gia đình, giờ đây chính tôi cũng đã nảy sinh tình cảm với cô gái này. Tôi thấy yêu cô ấy thực sự… nhưng như thế có nghĩa là tôi phải ly hôn với vợ để đến với cô ấy. Tôi không thể làm được điều này, tôi rất thương vợ tôi, không thể chỉ vì không có con mà ruồng rẫy vợ tôi được, làm như vậy khác gì tôi là một thằng đàn ông tệ bạc?
Hiện giờ gia đình tôi cũng mới nhận được tin tức tốt lành là cô bạn gái mới đã mang thai đứa con của tôi trong bụng. Khỏi nói là tôi run lên vì vui sướng, còn vợ tôi tôi biết rằng cô ấy rất buồn nhưng không còn cách nào khác. Cô ấy đã đi cùng tôi đến gặp người phụ nữ này, cô ấy đã thẳng thắn đưa ra đề nghị về chuyện sẽ nuôi con. Nhưng cô gái ấy không đồng ý với lý do cô ấy cũng rất thương con. Nhưng tôi biết rằng cô ấy muốn giữ con cũng phần là vì yêu tôi nữa.
Cả vợ và cô gái kia đều muốn trả tự do cho tôi, nhưng tôi lại
càng khó nghĩ (ảnh minh họa)
Điều làm tôi khó nghĩ là cả hai người phụ nữ đều rất tốt với tôi. Hiện giờ sau nhiều lần thương thuyết không được, vợ tôi đã sẵn sàng trả tự do cho tôi với lý do tôi cần về bên cô gái kia để chăm sóc mẹ con cho cô ấy. Còn cô người yêu cũng nói rằng sẵn sàng sinh cho tôi một đứa con mà không cần danh phận. Họ càng làm thế tôi càng thấy bị dằn vặt. Lý trí mách bảo tôi phải rõ ràng mọi chuyện, nhưng một bên là tình một bên là nghĩa, tôi không thể lựa chọn hay phũ phàng với bên nào được. Nhưng nếu cứ duy trì tình trạng này thì tôi lại trở thành kẻ ích kỷ, vô tình làm khổ cả hai người họ. Tôi biết làm thế nào đây?
Ánh Tuyết (Theo Giadinhvietnam.com)