Tôi lấy vợ được 8 năm nay. Vợ chồng tôi đã có 2 mặt con trai gái đủ cả.
Sau khi chúng tôi sinh con gái đầu lòng. Do nhà vợ tôi quá neo người: mẹ vợ tôi bị bệnh ung thư, em trai vợ lại mắc bệnh nghiện. Vì vậy vợ tôi có nhã ý khuyên tôi về nhà vợ ở. Vì muốn vợ chăm sóc được nhiều cho người thân, tôi cũng nghe theo vợ và về nhà mẹ vợ sống.
Trong thời gian ở nhà vợ, tôi vẫn đi làm 1 mình nuôi cả nhà gia đình nhỏ của mình và cả nhà vợ. Vợ tôi ở nhà chăm sóc con cái và mẹ. Chỉ có đợt vừa rồi do vợ tôi bảo ở nhà mãi cũng stress và muốn đi làm. Tôi cũng xin cho vợ làm ở công ty tôi được 1 năm nay.
Thời gian gần đây, mẹ đẻ của tôi có lên đây ở vì bà ngoại các cháu đã mất. Nhưng mẹ tôi không ở chung với vợ chồng tôi (vì tôi đang ở nhà vợ).
Ảnh minh họa
Mẹ tôi thuê nhà ở gần đó và thi thoảng sang chăm sóc con cái giúp tôi (mẹ tôi ở Hải Phòng). Vì nấu nướng nhưng không hợp khẩu vị của vợ tôi nên mẹ tôi cũng ít nấu nướng. Có hôm, buổi sáng bà đến đưa con gà và mớ rau rồi đi luôn.
Cho đến hôm nay, mẹ tôi đã lên Hà Nội được hơn 1,5 tuần. Bà nội cũng lo toan mọi thứ cho vợ chồng tôi mặc dù họ nhà ngoại rất nhiều, nhưng không ai làm cả.
Tôi không hiểu chuyện gì đã xảy ra giữa vợ và mẹ tôi. Chẳng biết hai người nói qua nói lại những gì mà giờ tôi rất khó xử.
Cũng chỉ vì vợ tôi ăn nói không giữ ý tứ nên đã nói câu này với bà: “Anh ấy nói không có bố mẹ gì hết!”. Là mẹ chồng, nghe con dâu nói vậy, mẹ tôi rất buồn. Tôi có hỏi vợ sao em lại nói về tôi như vậy với mẹ. Vợ tôi thanh minh rằng ý vợ tôi chỉ muốn nói rằng từ bé tôi đã sống không gần bố mẹ, vì vậy tôi thiếu tình cảm.
Vợ tôi biết sai nhưng không chịu nhận lỗi, không chịu nhận là mình sai. Còn về phía mẹ tôi, bà chỉ im lặng và bỏ qua hết để hai vợ chồng có 1 cuộc sống tiếp vui vẻ.
Mọi chuyện có lẽ sẽ không sao nếu cứ để như vậy trôi qua. Nhưng vợ tôi cố chấp, cô ấy nghĩ sai thì nhận lỗi nhưng lại không chịu xin lỗi mẹ. Ngược lại, cô ấy còn trách ngược lại mẹ chồng.
Ảnh minh họa
Cô ấy nói rằng không thích bà phải làm hết mọi việc vì con cái. Hay chuyện bà nấu ăn không hợp khẩu vị hoặc phê phán bà nấu ăn bừa bãi bẩn thỉu... Vợ tôi nghĩ cô ấy bị oan. Còn mọi người thì nghĩ cô ấy không tôn trọng mẹ chồng.
Mấy ngày nay, cô ấy bắt tôi lựa chọn giữa mẹ đẻ và vợ. Cô ấy bảo tôi về sống với mẹ mình đi. Tôi định đi nhưng nhìn hai đứa con và vợ, tôi thương chúng đến không cất bước đi được. Hai nhóc nhà tôi thì cứ kéo lấy tôi, ôm chân bảo “Bố đừng đi”.
Tôi không biết đã làm gì sai mà phải ở trong tình cảnh khó xử thế này. Tôi nên nói thế nào để cho vợ hiểu đây? Mong mọi người cho tôi xin lời khuyên chân thành nhất.
Xin cảm ơn mọi người rất nhiều!
Afamily