Với một người đàn ông, không gì đau đớn, cay đắng bằng việc biết và phải chứng kiến cảnh vợ mình trong vòng tay gã trai khác nhưng tôi đã phải nếm trải cảm giác đó.
Tôi và vợ lớn lên trong cùng một khu phố. Hai đứa từng được coi là cặp thanh mai trúc mã và được gia đình hứa gả cho nhau. Tôi lớn hơn em hai tuổi. Tình yêu của chúng tôi thật đẹp, thật lãng mạn. Yêu em, tôi chưa bao giờ đòi hỏi mà luôn giữ gìn cho em đến đêm tân hôn.
Tình yêu của chúng tôi thật đẹp, thật lãng mạn.
Ngày em tốt nghiệp đại học tôi cũng ngỏ lời cầu hôn và nhận được cái gật đầu từ người yêu. Đám cưới của hai đứa diễn ra trong niềm vui của gia đình, bạn bè. Tất cả đều vui mừng khi chúng tôi nên duyên vợ chồng. Tôi vui vì được yêu và kết hôn với người phụ nữ yêu mình và hiểu mình.
Cuộc sống vật chất đầy đủ, tình yêu viên mãn, tôi và thực sự trải qua những tháng ngày đáng nhớ sau ngày kết hôn.
Tôi và em có rất nhiều kế hoạch cho tương lai. Em muốn sinh cho tôi một công chúa, một hoàng tử và chúng sẽ giống tôi và em. Hai đứa nóng lòng chờ đến ngày đó.
Hơn một năm sau ngày kết hôn, dù hai đứa đều không thực hiện biện pháp tránh thai nào nhưng em vẫn chẳng có tin vui trong sự suốt ruột, lo lắng của gia đình hai bên. Vì tôi là độc đinh trong họ nên hai đứa phải chịu nhiều sức ép từ bố mẹ, họ hàng trong việc sinh cháu đích tôn nối dõi.
Trong thời gian này tôi bí mật đi khám tại một cơ sở y tế tư của một người bạn thân. Kết quả nhận được thật hãi hùng. Tôi được xác định không có khả năng làm cha.
Đau đớn, chán chường cùng cực, trời đất như sụp đổ dưới chân tôi. Tôi không thể ngờ mình lại phải đối diện với hoàn cảnh chớ chêu nhường này.
Sau nhiều đêm suy nghĩ một mình, tôi hiểu rằng mình không thể xa vợ bởi cô ấy là tất cả, là lẽ sống. Nghĩ là làm, tôi liền vạch ra kế hoạch để thằng bạn thân giúp vợ có thai.
Sau nhiều đêm suy nghĩ một mình, tôi hiểu rằng mình không thể xa vợ.
Sinh nhật em, tôi tổ chức tại nhà và chỉ mời thằng bạn thân tới dự. Khi em uống nhiều rượu và không còn tỉnh táo là lúc màn kịch do tôi đạo diễn được thực hiện. Dù đã xác định tư tưởng rằng đó là cách duy nhất để níu giữ hạnh phúc nhưng khi chứng kiến cảnh vợ mình nằm trong tay kẻ khác, tôi như chết đi một nửa. Hình ảnh đó cứ lẩn quẩn trong đầu và ám ảnh khiến tôi chẳng thể thoát ra. Giờ đây đã đạt được mục đích khi vợ vui mừng thông báo có mang nhưng sao tôi chẳng thể hạnh phúc. Cố làm ra vẻ phấn khích nhưng trong lòng tôi lại vô cùng đau xót, ân hận.
Lẽ nào tôi đã sai khi dùng tới cách này. Tôi sẽ phải đối diện với vợ và đứa trẻ không phải là máu mủ mình ra sao khi nó chào đời.
Sự tự ái của thằng đàn ông trong tôi trỗi dậy. Tôi cảm thấy hối hận vì mình đã nói dối vợ để làm cái việc mà trước đó bản thân từng nghĩ sẽ tốt cho cả hai. Nhiều khi tôi định bụng sẽ thú nhận với cô ấy tất cả để được giải thoát khỏi những ám ảnh khủng khiếp kia nhưng rồi lại chẳng thể. Những ngày tháng sống trong dằn vặt, tội lỗi đang khiến tôi bí bức.
Theo Khoevadep.com.vn