Vợ tôi là trưởng phòng nhân sự của công ty liên doanh còn tôi luôn trung thành với cái chân nhân viên tài chính. Tôi biết năng lực mình có hạn nên không muốn tranh giành quyền lực với mọi người miễn sao đi làm được thoải mái và hoà đồng với đồng nghiệp là tôi vui rồi.
Vậy mà vợ tôi lại cho chồng là kẻ kém cỏi chẳng biết ngoại giao và suốt ngày dạy dỗ tôi phải biết đối nội đối ngoại nịnh lọt sếp để được thăng quan tiến chức. Mặc cho vợ muốn nói gì thì nói tôi vẫn toét miệng để cười cho gia đình được bình yên. Rồi một ngày vợ nghĩ ra sáng kiến hay để giúp tôi được thăng chức đó là mời sếp đến ăn bữa cơm gia đình thân mật với nhiều món ngon do đích thân cô ấy nấu.
Nghe thấy ý tưởng độc đáo của vợ tôi cười phá lên giải thích cho cô ấy nghe, nhà sếp rất giàu có món ngon của lạ chẳng thiếu thứ gì, phu nhân của sếp là một đầu bếp có tiếng một khách sạn và sau mỗi giờ làm sếp luôn trở về nhà đúng giờ để ăn cơm cùng với vợ con. Em dựa vào cái gì mà ăn nói tự tin quá vậy chứ.
Dù cho tôi nói thế nào đi nữa thì vợ cứ khẳng định mình có cách giúp anh thăng chức, chiều theo nguyện vọng của vợ tôi đành muối mặt đi mời sếp đến ăn bữa cơm thân mật của gia đình, cũng thật may sếp đồng ý nếu không tôi ngại chẳng có lỗ mà chui vì tôi là người không ưu nịnh nọt sếp bao giờ.
Tuy nhiên hôm sếp tới tôi cảm thấy vợ mình và sếp có điều gì đó không bình thường. Rồi bữa cơm cũng diễn ra vui vẻ êm thấm như vợ tôi mong muốn.
Vợ tôi đúng là tài thật chỉ ngay hôm sau thôi sếp đã ký quyết định đề bạt tôi là trưởng phòng tài chính. Được thăng chức tôi mới thấy mình trở thành người thật giá trị, không còn bị quát nạt sai vặt và lại có tiền biếu xén của đồng nghiệp và khách hàng nữa.
Tuy thán phục khả năng ngoại giao của vợ nhưng trên đời này có ai cho không ai thứ gì chứ, tự nhiên tôi thấy nghi ngờ vợ, nhớ lại ánh mắt hai người lần đầu gặp nhau tôi lại có cảm giác bất ổn. Trong lúc vợ đi làm chưa về tôi bí mật tìm kiếm trong đống đồ đạc cũ của vợ có gì khả nghi không.
Chẳng cần mất thời gian tìm tôi đã thấy một mớ ảnh rất tình tứ giữa vợ và sếp chụp bên nhau ngày còn trẻ, nhìn họ có vẻ rất hạnh phúc chẳng hiểu sao hai người lại chia tay chứ. Biết được bí mật của hai người tôi cho là quá khứ nên chẳng để tâm làm gì vì bây giờ ai cũng có gia đình riêng hạnh phúc rồi dại gì mà phá tan bành chứ.
Một hôm đang trong giờ làm việc phu nhân giám đốc gọi điện thoại cho bảo là sếp có việc gấp cần gặp tôi. Nhìn mặt vợ sếp nặng như chì khiến tôi lo sợ có điều chẳng hay nên chỉ biết im lặng làm theo chị ấy không dám ho he gì sợ làm chị phật lòng.
Chúng tôi dừng trước một khách sạn sang trọng, chị đi nhanh vào trong khách sạn còn tôi phải chạy theo sau toát hết mồ hôi. Đứng trước 1 căn phòng chị giả giọng nhân viên phục vụ và một lúc sau có người ra mở cửa. Sếp ra mở cửa tôi vui vẻ hỏi han sếp còn chị ấy chẳng nói chẳng rằng gì chạy thẳng vào phòng lao vào đánh tới tấp người phụ nữ đang nằm trên giường.
Tôi quá thất vọng về vợ mình (Ảnh minh họa)
Tôi đứng chết lặng đi khi nhận ra đó là vợ mình, không một mảnh vải che thân, sếp đẩy tôi vào bảo “kéo chị ấy ra không đánh chết vợ cậu đấy”. Lời nói của sếp như làm tôi bừng tỉnh, trở lên mạnh mẽ hơn, sau một hồi lâu tôi cũng kéo được hai người phụ nữ ra còn sếp thì vội vã mặc quần áo chạy mất dép.
Vợ sếp chỉ thẳng vào mặt tôi mà chửi:
- Cậu đúng là thằng đần để vợ sỏ mũi hết lần này đến lần khác, ngày xưa cô ta đã phũ phàng bỏ chồng chị để chạy theo cậu đấy vì chê chồng tôi nghèo hèn không có hộ khẩu thành phố. Giờ đây thấy anh ấy giàu có lại tiếc nuối muốn quay trở lại nhưng đừng có vượt mặt chị mày nhé.
Vậy là đã hiểu vợ đã dùng mỹ nhân kế để chồng được thăng chức khiến tôi khinh bỉ vợ, để mặc vợ khóc lóc van xin tha thứ tôi vẫn bỏ đi về với vợ của sếp. Đều là những kẻ bị hại nên chúng tôi có những điểm giống nhau đang cần một chỗ thanh thản để trút hết những bực tức mà những người yêu thương nhất gây ra.
VA (Theo Giadinhvietnam.com)