Em - Một người con gái có đủ cơ hội, đủ khả năng để tìm cho mình một bờ vai vững chắc, một chỗ dưạ, vậy mà sao em lại đang tâm “cướp” đi anh: người chồng, người cha của 2 đứa trẻ.
Em thực sự hối hận khi mình đã từng có lúc nghĩ rằng anh là những gì em đáng được nhận, vợ con anh là những người đáng phải chịu nỗi đau sẽ xảy ra nếu như em vẫn mù quáng. Em và anh 2 con người ích kỷ chỉ biết cho bản thân mà không nghĩ đến những người xung quanh, họ sẽ khổ như nào nếu không có anh? Mặc dù biết tình yêu không có tội nhưng trong cuộc sống đôi khi mình phải biết hy sinh và sống vì mọi người. Giờ đây em đang cố hiểu điều đó.
Ai yêu mà chẳng mơ ước, chẳng muốn đến được với nhau nhưng tình yêu của mình đã không đơn thuần như bao cuộc tình khác mà nó là thứ tình yêu được xây trên sự đau khổ của bao người. Có vui gì không khi hạnh phúc của mình là địa ngục của người ta? Có vui gì không khi em là người thứ ba tội lỗi? Em yêu anh đến ngây dại, yêu anh không suy tính, không biết đến ngày mai để giờ đây trong đau khổ vẫn phải một mình cố bước. Em cũng ích kỷ lắm cũng muốn anh là của em lắm chứ, nhưng em có như thế được không khi nhìn gia đình anh tan nát.
Giờ đây em đang sống trong dằn vặt đau khổ, trong sự hối hận muộn màng cho em nhưng em vẫn phải xa anh để em không phải là “kẻ cướp chồng” người khác, kẻ phá hoại hạnh phúc mái ấm của một gia đình và để mãi mãi sau này nếu có gặp anh em sẽ mỉm cười thật tươi.
Em phải coi anh là gì đây? Xem anh là gì đây? Anh đến với em bằng con tim chân thành hay bằng sự khao khát bản năng của một người đàn ông? Đến giờ em không dám tin vào anh - Người đàn ông mà em đã gửi trọn cả cuộc đời để giờ đây niềm đau riêng em ai hiểu? Anh cũng nhẫn tâm lắm. Anh nhẫn tâm yêu em, nhẫn tâm bên em, anh thừa hiểu rằng anh không bao giờ là của em sao còn làm mọi cách để em là của anh? Phải chăng đàn ông là như vậy, cái gì cũng muốn là của riêng mình mà không cho mình là của riêng ai. Ai cũng muốn như vậy ai cũng làm như vậy rồi xa người ta thì ai sẽ là người chấp nhận kẻ đã một lần dang dở, một lần vấp ngã đây?
Yêu anh nhiêu quá nên em không còn oán trách anh điều đó nữa. Trong em giờ đây tự sâu thẳm con tim cầu mong anh hạnh phúc. Cho dù ở bất cứ nơi đâu, cho dù cuộc sống của em có ở tận cùng đau khổ thì em vẫn mong những gì tốt đẹp nhất sẽ đến với anh.
Tạm biệt anh người đàn ông em yêu nhất và không thuộc về em...!
vietnamnet.vn