Cứ tưởng lấy gái trinh là… sướng
Tôi lấy vợ, tiêu chí hàng đầu là chọn cho mình một cô gái còn trinh. Tất nhiên khi thú nhận điều này, nhiều người cho rằng tôi là gã tồi, là kẻ hèn. Nhưng thật lòng, tôi không chấp nhận một người vợ đã mất trinh. Tôi tự cho mình cái quyền đàn ông được lăng nhăng, được yêu cô này cô nọ, thậm chí là qua đêm với họ, nhưng phụ nữ thì tuyệt đối không. Vì phụ nữ có màng trinh, cái thứ đánh giá nhân cách, phẩm chất và tiết hạnh của con gái. Thế nên, tôi cần một người như thế làm vợ. Và theo ý nguyện, tôi đã lấy được cô vợ còn trong trắng, là người phụ nữ của riêng tôi.
Ngay đêm tân hôn tôi đã thỏa mãn về việc tôi là người đàn ông đầu tiên của vợ. Tôi hài lòng lắm, thích thú lắm dù vợ có phần ngượng ngạo trong ‘chuyện ấy’. Nhưng gái trinh, ngại ngùng là điều dễ hiểu.
Rồi những đêm sau đó, tôi bắt đầu có cảm giác bực mình vì sự gượng gạo của vợ khi gần gũi tôi, giống như một cô gái đang giả vờ, cố gắng che đậy để thể hiện sự trong sáng của mình trước mặt chồng. Những điều tôi chỉ cho vợ, nói cô ấy phải làm thế này, làm thế nọ, cô ấy đều không thể đáp ứng. Trong cuộc 'yêu', tôi gắng sức, còn cô ấy chỉ hời hợt, giống như người bị bắt ép vậy. Lúc ấy, trong đầu tôi thoáng hiện lên hình ảnh mấy cô gái tôi đã từng chung chăn gối, họ mới tuyệt vời làm sao.
Rồi những đêm sau đó, tôi bắt đầu có cảm giác bực mình vì sự gượng gạo của vợ
khi gần gũi tôi, giống như một cô gái đang giả vờ. (ảnh minh họa)
Vợ kém sex, muốn đi ngoại tình
Thế rồi, những ngày sau đó tôi bắt đầu dùng 'biện pháp mạnh' với vợ. Tôi bắt vợ phải đọc sách tình dục nhiều, bắt vợ đọc truyện tranh gợi cảm. Chưa hết, tôi bắt vợ phải xem những bộ phim xxx để hiểu thêm về giới tính, về quan hệ vợ chồng. Xem tới đâu tôi chỉ cho vợ tới đó, để vợ biết cách cần chiều chuộng chồng, ân ái chồng như thế nào. Tôi cũng không quên nói cho vợ hiểu, trong cuộc sống vợ chồng không thể thiếu gối chăn.
Vợ tôi tỏ ra hiểu chuyện, cũng nghe lời chồng nhưng sự vụng về thể hiện rõ trong từng ngày, từng lần chúng tôi yêu thương nhau. Đôi khi vợ muốn nhưng lại ngại thổ lộ tình cảm, ngại đề nghị tôi phải làm thế nào để vợ cảm thấy hài lòng, vui vẻ. Có lần tôi bạo dạn, vợ trừng mắt nhìn tôi giống như tôi là sinh vật lạ, là kẻ cuồng dâm hám gái. Tôi cảm thấy ái ngại vô cùng vì cái nhìn ấy, bỗng cảm thấy cụt hứng và nằm vật ra giường.
Nhiều lần như thế, dường như vợ không coi tôi là chồng nữa mà giống như một gã đàn ông mà vợ phải thực hiện trách nhiệm chăn gối, phục vụ mỗi ngày. Tôi nản lòng, tình cảm vợ chồng rạn nứt. Người ta cần chồng vuốt ve, âu yếm yêu thương bao nhiêu thì vợ tôi lại lành lùng với chuyện ấy bấy nhiêu. Tôi lo lắng tình cảm này cứ tiếp diễn, vợ chồng tối sẽ rạn nứt, tôi cũng sẽ chán ngấy vợ, không muốn gần gũi người vợ như khúc gỗ kia nữa. Đến giờ, lấy nhau được một thời gian, tôi không biết vợ muốn gì cần gì, hay vợ không yêu tôi nên từ chối tất cả những hành động yêu thương của chồng. Bỗng nghĩ lại bản thân mình, tôi cũng thấy ghê thấy sợ, như mình là kẻ ham hố lắm không bằng. Nếu cứ thế này, chắc tôi cũng đi ngoại tình mất thôi.
Eva