Vào mỗi dịp giáng sinh, nhiều người thường đi chọn những món quà thật đẹp để tặng người thân, bạn bè mình, và tôi cũng không phải ngoại lệ. Tôi đến cửa hàng để tìm mua cho cháu mình một con búp bê thật xinh xắn. Và tại đây tôi đã tình cờ thấy một cậu bé đứng đó.
Cậu bé khoảng 10 tuổi, mặc một bộ quần áo cũ kĩ, tay cậu bé có quấn một dải băng màu hồng, cậu chỉ đứng đó và nhìn lên kệ búp bê với một đôi mắt đượm buồn. Thấy vậy tôi liền lại gần và bắt đầu nói chuyện với cậu bé.
- Tại sao cháu lại ở đây một mình, cha mẹ cháu đâu? - Tôi gặng hỏi.
Cậu bé trả lời vẫn với đôi mắt đượm buồn khi quay sang nhìn tôi:
- Cháu tới đây để tìm mua một món quà cho em gái cháu.
Tôi tiếp tục hỏi: "Wow, cháu đúng là một người anh trai tốt, nhưng sao cháu lại có vẻ buồn vậy?".
Cậu bé nói rằng cậu không có nhiều tiền để mua những con búp bê mà em gái thích, nên chỉ có thể đứng ngắm nhìn nó.
(Ảnh minh họa)
Tôi cố an ủi bé:
- Đừng lo, cháu tốt bụng như vậy chắc chắn ông già Noel sẽ biết và mang tặng cho em gái của cháu một con búp bê đẹp nhất.
Cậu bé bỗng im lặng hồi lâu, quay vào nhìn tủ búp bê rồi lại từ từ quay qua nhìn tôi vẫn bằng đôi mắt buồn rầu, cậu khẽ nói: "Ở chỗ em gái cháu sống không có ông già Noel".
Tôi ngạc nhiên hỏi: "Em gái cháu sống ở đâu vậy".
Cậu bé nhẹ nhàng nói:
- Em ấy sống ở trên thiên đường, cháu muốn em có một con búp bê thật đẹp để chơi cùng khi ở trên đó một mình. Mẹ cháu sẽ sớm đi lên đó với em ấy. Nếu cháu có thể mua cho em thì mẹ cháu sẽ mang nó lên cho em cháu.
(Ảnh minh họa)
Tôi thực sự lặng người sau khi nghe cậu bé nói. Tôi đứng đơ ra một lúc rồi quyết định hỏi xem cậu bé có bao nhiêu tiền và bí mật để thêm vào trong túi cậu bé một số tiền đủ để cậu mua một con búp bê mình thích.
Cậu bé bỏ số tiền trong túi ra đếm và nhảy lên vì vui mừng, cậu nói:
- Cháu có đủ tiền để mua con búp bê rồi này, còn thừa một ít nữa, cháu có thể mua hoa hồng trắng cho mẹ cháu nữa, đó là loại hoa mà mẹ cháu thích nhất.
(Ảnh minh họa)
Tôi thực sự cảm nhận được sự hạnh phúc, vui vẻ trong đôi mắt của cậu bé. Thanh toán xong cậu bé cũng không quên chạy lại tạm biệt tôi.
Sau khi về đến nhà, tôi thực sự bàng hoàng khi đọc được tin tức trên một trang báo: "Một người phụ nữ say rượu kèm theo con gái gây tai nạn nghiêm trọng, người con gái chết tại chỗ và người mẹ đang nguy kịch". Tôi thất thần rồi suy nghĩ thật lâu, có phải đó là em gái và mẹ của cậu bé vừa rồi hay là một gia đình bất hạnh khác. Rồi sau này cuộc đời của cậu bé tốt bụng ấy sẽ ra sao ?
Vài ngày sau tôi vẫn luôn theo dõi những bài báo về vụ tai nạn ấy và cầu mong bình an cho mẹ của cậu bé. Nhưng nó chỉ làm tôi thêm đau lòng khi mà chỉ vài hôm sau đó, tin mẹ cậu bé không qua khỏi đã được rất nhiều trang báo đưa tin. Bỗng nhiên, tôi chợt nảy ra một suy nghĩ chưa chắc cậu bé mình gặp đã là con của gia đình đó. Tôi quyết định tìm địa chỉ và tham gia đám tang của gia đình bà mẹ bị tai nạn với hy vọng không gặp được cậu bé hôm đó trong đám tang.
Tôi đã đi mua một bó hoa hồng trắng rồi lặng lẽ đến đám tang và nhìn xung quanh, ánh mắt đượm buồn đó lại hiện lên, hai ánh mắt gặp nhau, cậu bé ôm chặt con búp bê trong lòng. Tôi không biết phải làm sao hay nói gì nữa. Tôi chạy thật nhanh lại quan tài rồi nhẹ nhàng đặt bó hoa hồng trắng xuống, đứng đó một lúc, rồi đi về thật nhanh mà không dám quay lại nhìn cậu bé.
(Ảnh minh họa)
Đây là một câu chuyện có thật ở Mỹ, nó nhắc nhở chúng ta hãy chú ý đến sự an toàn của mình hay người thân khi uống rượu bia thì đừng nên tham gia giao thông. Vì nó không chỉ hủy hoại cuộc đời bạn mà còn làm tan vỡ cả một gia đình.
Hạ Tú (Theo Giadinhvietnam.com)