Ông Minh Thành (70 tuổi) luôn tâm niệm rằng khi về già sẽ được con cái phụng dưỡng. Ông cho rằng tiền của mình sớm muộn cũng để lại cho con, nên khi con trai hỏi về lương hưu hay tiền tiết kiệm, ông không ngần ngại nói thật.
Tuy nhiên, vợ ông lại có quan điểm hoàn toàn trái ngược. Bà luôn phản đối việc công khai tài chính và thường giả vờ “nghèo” trước mặt con. Dù bất đồng quan điểm khiến vợ chồng không ít lần mâu thuẫn, nhưng họ đều có chung tình yêu thương và mong muốn những điều tốt nhất cho con.
Vợ ông Thành liên tục căn dặn chồng: “Chuyện trong nhà có tài sản thế nào, chỉ tôi với ông biết là đủ. Nếu con biết thì sẽ không tự lập làm ăn, ỷ lại bố mẹ. Tiền tiết kiệm sẽ quyết định vợ chồng mình sống thế nào những năm tháng cuối đời, nhất định ông không được nói chính xác cho con”.

Người đàn ông Trung Quốc không cho con biết tài sản và tiền tiết kiệm, cuối cùng nhận được kết quả bất ngờ (Ảnh minh hoạ)
Trước khi vợ qua đời, hai vợ chồng đã có một thoả thuận: nếu một trong hai người ra đi trước, người còn lại sẽ giữ số tiền tiết kiệm 400.000 NDT (khoảng 1,4 tỷ đồng) để dưỡng già, còn 100.000 NDT (hơn 369 triệu đồng) có thể tuỳ ý cho con trai.
Năm 2023, vợ ông Thành đột ngột qua đời do lên cơn đau tim.
Bài thử nghiệm lòng con
Không lâu sau, người con trai hỏi vay tiền tiết kiệm của bố mẹ để trả nợ mua nhà. Nhớ lời vợ dặn, ông Thành chỉ đưa cho con một thẻ ngân hàng có đúng 100.000 NDT (hơn 369 triệu đồng) và nói: "Sau khi trả viện phí cho mẹ con, bố chỉ còn lại số tiền này nên còn lại con nên tự xoay sở".
Sau đó, con trai đón ông Thành lên thành phố sống chung. Tưởng rằng sẽ được báo hiếu, ông không ngờ mình lại trở thành người giúp việc không công, đầu tắt mặt tối lo việc nhà và trông cháu. Ông nhận ra đây không phải cuộc sống nghỉ hưu mà mình mong muốn. Sự khác biệt về lối sống và quan điểm thế hệ khiến mối quan hệ cha con ngày càng xa cách.
Chưa kể, người con trai liên tục hỏi khéo về tiền tiết kiệm của bố để xin thêm vốn đầu tư kinh doanh. Cảm thấy áp lực, ông Thành quyết định xách hành lý trở về quê sau một năm.

(Ảnh minh hoạ)
Khi con trai níu giữ, người đàn ông 70 tuổi đã thẳng thắn nói: “Con trưởng thành rồi, đến lúc tự lo cho cuộc sống của mình và gia đình. Nếu bây giờ con phụ thuộc tiền bạc vào bố, sau này đến các cháu cũng làm như vậy với con thì liệu con có thoải mái không?”
Câu nói của ông khiến anh con trai sững người, chỉ biết im lặng tiễn bố ra bến xe.
Tuổi già tự do và sự trưởng thành của con
Khoảnh khắc đó, ông Thành nhận ra việc giữ lại một khoản tiền phòng thân theo lời vợ là quyết định vô cùng đúng đắn. Ông có thể lựa chọn về quê sống dư dả hoặc vào viện dưỡng lão nếu sức khỏe không cho phép, thay vì phải sống nhìn sắc mặt con trai, con dâu.
Trở về ngôi nhà cũ, ông thầm cảm ơn người vợ quá cố và bắt đầu lên kế hoạch chi tiêu hợp lý cho quãng đời còn lại.

(Ảnh minh hoạ)
Về phía người con, sau khi bố về quê, anh nhận ra mình chưa đủ năng lực để tự kinh doanh. Anh chăm chỉ làm việc ở công ty, và đều đặn gửi tiền chu cấp cho bố mỗi tháng. Khi có thời gian, anh lại về thăm, lòng luôn cảm thấy áy náy về khoảng thời gian đã để bố sống không thoải mái. Ông Thành cất riêng số tiền con gửi, vì trong tâm ông vẫn nghĩ rằng sau này mọi tài sản cũng sẽ để lại cho con cháu.
Hai năm sau, cuộc sống tự do tự tại của ông Thành khiến hàng xóm không khỏi ngưỡng mộ, khen ông là người sướng nhất làng vì chẳng lo về kinh tế hay chăm cháu.
Thế nhưng, với ông Thành, niềm hạnh phúc lớn nhất không phải là sự sung túc của bản thân, mà là khi thấy con trai đã biết tự thân kiếm tiền, không còn dựa dẫm và sống có trách nhiệm hơn với gia đình nhỏ của mình. Đó mới chính là gia tài quý giá nhất mà lời dặn của vợ ông đã để lại.
T.Hà (Theo Thời Trang Vàng)
Tin được quan tâm
Tin cùng mục
Tin mới cập nhật