Ngày 22/11/1992: "Del Piero, Del Piero!"
Từ tiền đạo xuống làm thủ môn, và từ việc đứng trong khung thành chuyển lên đá ở vị trí cao nhất, Del Piero trải qua không ít biến động những ngày tập cùng đội trẻ địa phương San Vendemiano. Vốn chỉ là một đội bóng nghiệp dư của xứ Veneto, nên thực tế việc đào tạo trẻ ở đây không tốt.
Del Piero bên cha mẹ, những người có ảnh hưởng lớn đến anh
Dù vậy, với phẩm chất kỹ thuật và độ dẻo dai, đặc biệt là những cú sút có độ chính xác cao bằng má trong, khả năng sút phạt, Alex trở thành hiện tượng của San Vendemiano lẫn bóng đá Veneto.
Sự trưởng thành vượt bậc đã giúp cậu nhóc lọt vào mắt của những nhà tuyển trạch của Padova - một đội bóng chuyên nghiệp từng có nhiều năm thi đấu ở Serie A.
Ngày ấy, Padova vừa vượt qua cuộc khủng hoảng từ vụ dàn xếp tỷ số ở Serie B (mua điểm từ Taranto để trụ hạng; tính đến trước trận gặp Padova, Taranto đã chắc chắn xuống Serie C1).
Marino Puggina, một trong những vị Chủ tịch vĩ đại nhất lịch sử Padova, đã hướng CLB đi theo con đường đào tạo trẻ để tìm lại vinh quang.
Với chính sách của Puggina, CLB này cử người đi săn lùng những tài năng trẻ khắp Italia, và ưu tiên là xứ Veneto.
Trong một giải giao hữu giữa các đội trẻ địa phương ở Veneto, với sự tham dự của Padova, Modena, Anconitana, Mantova và San Vendemiano, Alex là gương mặt nổi bật nhất.
Ở tuổi 16, Del Piero đã là thành viên của Padova
Hoàn toàn bị chinh phục, các cộng sự của Chủ tịch Puggina quyết định mang Alex về Padova. Thời điểm đó là năm 1988, khi cu cậu mới vừa bước qua tuổi 13.
Môi trường chuyên nghiệp của Padova giúp Alex tiến bộ rất nhanh, và sớm trở thành thành viên của đội Allievi (lứa tuổi 15-16). Giấc mơ trở thành cầu thủ chuyên nghiệp càng thôi thúc Alex nỗ lực tập luyện chăm chỉ.Mỗi tháng, tùy theo điều kiện tài chính của gia đình, cha mẹ thường đi xe lửa lên Padova để thăm Alex (có khi một, hoặc hai lần).
Mỗi tháng, tùy theo điều kiện tài chính của gia đình, cha mẹ thường đi xe lửa lên Padova để thăm Alex (có khi một, hoặc hai lần).
Một trong những câu nói của người cha mà Alex chưa bao giờ quên được là "ngay cả một ổ bánh mì rẻ nhất, chúng ta cũng phải nỗ lực lao động mới có thể kiếm được". Câu nói đó luôn là một động lực với Del Piero, cho đến ngày hôm nay.
Không lâu sau khi đón sinh nhật thứ 16, và đang là trụ cột của đội Allievi, anh chàng đang đến tuổi trưởng thành được Mauro Sandreani - HLV của Padova, triệu tập đến văn phòng.
"Tôi muốn từ bây giờ cậu lên tập luyện cùng đội lớn. Đã đến lúc cậu tiếp cận với môi trường lớn hơn". Và, ở tuổi 16, Alex là thành viên Padova dự Serie B, một bước tiến rất ấn tượng và quan trọng.
Ngày 22/11/1992 đánh dấu cột mốc đáng nhớ, khi cầu thủ 18 tuổi Del Piero có bàn thắng đầu tiên cho Padova. "Bàn thắng đầu tiên với tư cách một cầu thủ chuyên nghiệp, tôi chưa bao giờ quên cảm giác ấy.
Đó cũng là lần đầu tiên tôi cảm nhận được trên khán đài các tifosi đang gọi Del Piero, Del Piero!" - anh tâm sự.
Buộc Baggio thành "người thừa" ở Juve
Chỉ đá 14 trận và ghi 1 bàn cho Padova ở Serie B, nhưng những phẩm chất đặc biệt của Del Piero đã thu hút sự chú ý của rất nhiều CLB hàng đầu Serie A.
Chủ tịch Boniperti là người đưa Del Piero về Juve với giá 5 tỷ lire
Mùa hè 1993, Milan là đội đầu tiên tiếp xúc với Padova để đưa ra đề nghị. Tuy vậy, do dư thừa ngôi sao trên hàng công, nên nhà vô địch Serie A, do Fabio Capello dẫn dắt, đã lưỡng lự trước đòi hỏi của Padova.
Milan phân vân, còn Juve thì không. Giampiero Boniperti, người vừa thôi cương vị Chủ tịch Juve nhưng vẫn tham gia vào những quyết định quan trọng, đã trực tiếp liên vệ với Padova và Del Piero. Boniperti nhận định, Del Piero có những phẩm chất để lặp lại những gì ông từng làm trên sân cỏ.
Như để khẳng định tầm nhìn của mình, Boniperti quyết định mang Del Piero về Delle Alpi (sân nhà của Juve khi ấy) với chi phí chẳng rẻ chút nào với một cầu thủ 18 tuổi: 5 tỷ lire (đơn vị tiền tệ cũ của Italia, khi chưa dùng đồng euro - Tương đương gần 3 triệu USD). Mức lương mà Del Piero nhận được là 150 triệu lire mỗi mùa, chưa tính cả khoản thưởng.
Cuộc chuyển nhượng từ Padova đến thành Torino như một giấc mơ. HLV Giovanni Trapattoni dùng Del Piero rất ít, và Alex phải đá song song giữa đội một của Juve và đội Primavera (đội trẻ, lứa tuổi 18-20). Dù vậy, 5 bàn thắng sau 11 trận ở Serie A là một thành công rất đáng khích lệ trong mùa giải đầu tiên của Alex với Juve.
Một biến động cực lớn diễn ra trong nội bộ Juve mùa hè 1994. Luciano Moggi, người từng rất thành công trong vai trò điều hành ở các đội bóng Napoli và Torino, được Juve đưa về giữ cương vị tổng giám đốc. Với cái nhìn của một "bố già", Moggi thay đổi hoàn toàn Juve. HLV vô danh Marcello Lippi được chọn thay Trap.
Vì Del Piero, Baggio phải rời Juve trong giai đoạn đỉnh cao
Với sự tác động của Moggi, Del Piero được đá chính trong mùa giải 1994-95, trong khi Roberto Baggio phải đóng vai dự bị. Với 29 trận trong mùa giải, anh trở thành một phần quan trọng, giúp Juve giành Scudetto ngay mùa giải đầu tiên với Lippi và Moggi, kết thúc 3 năm liên tiếp thống trị Serie A của Milan.
Cũng trong mùa giải 1994-95, Juve thắng Parma với tổng tỷ số 3-0 sau hai lượt trận chung kết Coppa Italia, để hoàn tất cú đúp.
Sự trưởng thành vượt bậc của Del Piero trong màu áo Juve đã đưa Moggi đi đến một quyết định: bán Roberto Baggio sang Milan. Trong mắt các tifosi Juve, Baggio là một huyền thoại, và nhiều người hụt hẫng khi anh phải ra đi. Nhưng trong mắt Moggi, Del Piero là sự kế thừa hoàn hảo cho "tóc đuôi ngựa thần thánh".
Moggi chưa một lần đá bóng, nhưng cách nhìn cầu thủ của ông thì gần như không bao giờ sai lầm. Nỗi nhớ Baggio nhanh chóng trôi qua trong lòng các Bianconeri, vì họ nhanh chóng tìm cho mình một biểu tượng mới: Alessandro Del Piero.
VietNamNet